Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2863: Bộ Phương… phi thăng rồi (1)

Đôi mắt của Minh Vương Nhĩ Ha ẩn chứa chút ai oán, chút bàng hoàng, xen lẫn vẻ tang thương, râu ria xồm xoàm, trong nháy mắt, trông hắn ta như già đi vài chục tuổi.
Hắn ta tựa như một người thâm tình đau khổ van nài vì tình nhưng lại gặp phải sự chia cắt đau thương nhất.
Đôi mắt hắn ta chứa đầy chuyện xưa.
Bộ Phương giật giật khóe miệng.
Thiên Thần Luân Hồi...
Khó trách vừa rồi rửa sách lực lượng Thiên Thần trong cơ thể giúp Nhĩ Ha, Bộ Phương đã cảm thấy quen quen.
Hóa ra đó là Thiên Thần Luân Hồi...
Nghĩ tới đây, Bộ Phương không nhịn được muốn kêu lên.
Tốt lắm, Nhĩ Ha! Ngươi quá giỏi!
Bộ Phương cũng không nghĩ tới, Nhĩ Ha lại có thể ngủ với con gái của Thiên Thần Luân Hồi.
Người bình thường khó mà làm nổi hành động vĩ đại này.
Dù có là Thiên Thần thì chắc cũng phải tức chết mất!
Nữ Nhi của Thiên Thần, chảy dòng máu của Thiên Thần, Chưa nói đến thiên phú, chỉ nói riêng đến thực lực thôi thì nàng ta đã có thể đánh bay Nhĩ Ha rồi.
Nhĩ Ha có thể lên giường được với một thiên chi kiêu nữ như vậy, không thể không nói, đây cũng là một bản lãnh lớn đó.
Quan trọng là... nữ nhi của Thiên Thần nhà người ta mà lại nhìn trúng Nhĩ Ha.
- Chuyện của ngươi… Thật kích thích.
Bộ Phương thở ra một hơi.
Thấy Nhĩ Ha ăn xong que cay trong miệng, Bộ Phương lại lấy ra một cây cho Nhĩ Ha.
Que cay này đã được cải tiến, đã không còn đơn giản là một que cay bình thường nữa, sau khi Nhĩ Ha dăn, hắn ta cảm giác như toàn bộ lực lượng trong người đều trở nên sôi trào.
Thương thế không chỉ khôi phục toàn bộ, sức chiến đấu cũng tăng lên rất nhiều.
Chỉ là,lực sinh mệnh của Nhĩ Ha cũng thật là mạnh, người bình thường dù đã lĩnh ngộ Sinh Mệnh Pháp Tắc nhưng cũng không chịu nổi một cái tát của Thiên Thần Luân Hồi đâu.
Nhĩ Ha lại có thể thể cứng rắn bám víu vào lực sinh mệnh mà sống lại.
Chuyện lạ này làm Bộ Phương cũng hơi tò mò.
- Ta và nàng... thật sự yêu nhau!
Dường như Minh Vương Nhĩ Ha thấy Bộ Phương không quá quan tâm, hắn lập tức vội vàng giải thích.
- Ngày đó, nhìn thấy nàng mỉm cười đứng trong bụi hoa, ta đã yêu nàng say đắm... Chúng ta cầm tay cùng nhau đi đến Đại Xuyên, đi qua sông lớn, vượt qua cùng cực, giết chết tà ma... Chúng ta từng đồng sinh cộng tử, cũng từng cùng nhau hưởng thụ vinh hoa phú quý.
Đôi mắt Minh Vương Nhĩ Ha trở nên mê mẩn.
- Lúc đó, nàng đang giả làm con trai…
Bộ Phương nhướn lông mày, hắn tỉ mỉ nghĩ lại.
- Được rồi, ngươi không cần nói nữa, ta hiểu rồi.
Bộ Phương giật giật khóe miệng.
Bộ Phương lại nhét một chiếc bánh bao hàu sữa chiên vào miệng Minh Vương Nhĩ Ha rồi lôi Nhĩ Ha đứng lên.
Ùng ùng.
Cả sườn núi đều trở nên rung động, khí tức của Thiên Thần Luân Hồi tràn ra bốn phía, mạnh mẽ như muốn nổ nát quả núi này.
Chỉ là Bộ Phương vừa phất tay, những khí tức kia lại nhanh chóng biến mất.
Dưới sức mạnh của lực sinh mệnh, hai chân đã vỡ nát của Nhĩ Ha phục hồi lại như cũ.
Hiển nhiên, một đòn của Thiên Thần đánh Nhĩ Ha không nhẹ chút nào.
- Thanh niên Bộ Phương... Nhĩ Ha ta chưa từng nhờ ngươi chuyện gì... Giờ ta muốn nhờ ngươi một việc, ta muốn đi tìm nàng ấy.
Minh Vương Nhĩ Ha ưu buồn nói.
Bộ Phương không cảm xúc mà nhìn hắn rồi nói.
- Chuyện ngươi xin nhờ ta còn ít à? Chỉ một que cay, ngươi xin ta hơn trăm lần rồi.
Minh Vương Nhĩ Ha:
- ...
- Nhưng chuyện này, ta đồng ý ngươi, đúng lúc ta cũng phải đến tìm Thiên Thần Luân Hồi có chút việc.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Minh Vương Nhĩ Ha lập tức mở cờ trong bụng.
- Quả nhiên, thanh niên Bộ Phương vẫn tốt bụng nhất!
Khuôn mặt đẹp trai của Minh Vương Nhĩ Ha nở nụ cười ấm áp, hắn ta ôm lấy bắp đùi Bộ Phương.
- Cút!
Bộ Phương nổi cả da gà.
Đây là di tích Thiên Thần Thượng Cổ của Tiên Linh Thần Triều.
Bộ Phương cũng không vội đi tìm Thiên Thần Luân Hồi, bởi vì hắn luôn biết
Thật ra, chỗ ở của Thiên Thần cũng không phải là vị trí tầm thường trong Hỗn Độn Vũ Trụ.
Chuyện đi tìm Thiên Thần Luân Hồi còn phải cân nhắc một chút.
Mấy ngày sau.
Sau khi ăn vài cây que cay, Minh Vương Nhĩ Ha đã hoàn toàn khôi phục.
Nhưng là, bộ dạng râu ria xồm xoàm của hắn ta vẫn giữ nguyên, dựa vào lời của Nhĩ Ha thì bộ râu này là để cảnh tỉnh hắn ta.
Khi nào không tìm được người trong lòng, hắn ta sẽ không cạo râu.
- Khi nàng ấy bị mang đi, dường như Thiên Thần Luân Hồi xuất thủ từ trong một không gian bao la... Nơi đó là có một khoảng trống màu vàng, tản ra khí tức kinh khủng vô bờ.
Minh Vương Nhĩ Ha nhớ lại cảnh tượng lúc trước, dù cảnh tượng này khiến hắn ta mỗi lần nhớ lại đều thấy lòng đau như cắt, nước mắt dầm dề.
Lúc đó, Nhĩ Ha trơ mắt nhìn tay mình và tay nàng bị mạnh mẽ gỡ ra, tay hắn ta bị vỡ làm nhiều mảnh, máu tươi phun ra, Nhĩ Ha bi thương đau lòng, nỗi bi thương làm cho người ta tuyệt vọng, khiến trời đất cũng phải khóc than.
- Không gian trơ trụi màu vàng...
Nghe Nhĩ Ha nói, Bộ Phương trầm mặc.
Bây giờ hắn đã trở thành Thiên Thần, nhắm mắt lại, thỉnh thoảng hắn cũng cảm nhận được một lực hút khổng lồ, có lẽ cỗ lực hút đó đến từ không gian lốc xoáy màu vàng này.
Không biết lốc xoáy này ở đâu.
Nhưng Bộ Phương có thể cảm giác được đó là một mảnh hỗn độn.
Có thể đó là Hỗn Độn của Hỗn Độn Vũ Trụ.
Bộ Phương cũng từ từ mường tượng ra được nơi ở của Thiên Thần Luân Hồi.
Một ngày này.
Máu tươi phủ kín di tích Thiên Thần Thượng Cổ.
Bộ Phương mang Minh Vương Nhĩ Ha trở về sườn núi nhỏ kia.
Tước vũ bào trên người Bộ Phương tựa như trở thành màu sắc duy nhất trong mảnh hư không này.
Bầu trời âm u, không có chút màu sắc, sương mù bao phủ hư không làm người ở đây đều cảm thấy có chút khó thở.
Bộ Phương chắp tay ra sau lưng mà đứng trên sườn núi.
Minh Vương Nhĩ Ha đứng ở phía xa.
Lúc ban đầu, tại nơi này, Thiên Thần Luân Hồi đã mang người hắn ta yêu đi, vậy bây giờ… Bộ Phương sẽ coi đây là cánh cửa để đột phá.
- Ngươi lùi ra xa một chút.
Bộ Phương nhìn Minh Vương Nhĩ Ha rồi nói.
Nhĩ Ha gật đầu một cái, hắn ta cảm giác hôm nay Bộ Phương không giống mọi khi.
Bộ Phương hít sâu một hơi.
Sau đó, hắn không ẩn giấu khí tức nữa.
Bộ Phương nhắm hai mắt.
Khí tức chỉ thuộc về Thiên Thần tràn ngập khắp không gian...
Trong nháy mắt, dường như trên bầu trời xuất hiện một cơn lốc xoáy lớn xé rách cả màn trời.
Tiếng nổ đáng sợ liên tục vang lên trên bầu trời như pháo hoa ngày tết.
Gió nổi lên.
Đất đá màu đen đầy đất bị thổi bay cuồn cuộn không ngừng.
Tiếng sấm sét bỗng vang lên đùng đùng.
Tiếng sấm như vang lên từ trên chín tầng trời, đinh tai nhức óc, đánh thẳng vào linh hồn người khác.
Minh Vương Nhĩ Ha chấn động mà ngẩng đầu lên nhìn.
Trên trời, một xoáy nước màu vàng nổi lên.
Xoáy nước không ngừng xoay tròn làm cho cảm xúc của Nhĩ Ha phập phồng không ngừng.
- Đó... Đó là...
Minh Vương Nhĩ Ha cực kỳ kích động, cảnh tượng này giống y hệt lúc Thiên Thần Luân Hồi thi pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận