Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2648: Tai họa đến từ Hồn Ma (2)

Notice: Undefined offset: 233
Thần Hoàng không thể ngã xuống.
Một khi Thần hoàng ngã xuống... hy vọng của nhân loại thật sự sẽ bị hủy diệt rồi.
Hạ Thiên nghiêng đầu nhìn về phía tửu lâu, có lẽ Bộ Phương trong tửu lâu có thể gánh vác hy vọng của loài người.
Nhưng... Bộ Phương đã lĩnh ngộ thất bại năm đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường rồi…
Hắn không thể lập tức trở thành Thiên Thần, thế nên khả năng đối chiến với Hồn Ma cấp Thiên Thần là rất nhỏ.
Hồn Thập Tam híp mắt mà nhìn.
Loài người... Lại dám phản kháng.
Hắn ta hít sâu một hơi.
Đôi mắt hắn ta tựa như tỏa ra ánh sáng chói lọi.
Hồn Ma xung quanh xôn xao ầm ĩ, thỉnh thoảng lại có tiếng cười lạnh đầy khinh bỉ truyền ra.
Tiếng cười của Hồn Ma làm cho cường giả nhân loại ở phía dưới không kiềm chế được lửa giận.
Chiến!
Hạ Ấp Thần Hoàng biến thành thiếu niên, ánh mắt bình tĩnh trầm ổn. .
Hắn kiên định bước từng bước đến gần Hồn Thập Tam.
Thần lực bao quanh người Hạ Ấp Thần Hoàng.
Hắn đánh một quyền ra.
Sau lưng Hạ Ấp Thần Hoàng hiện lên một hư ảnh màu vàng.
Đó là hình chiếu từ ý niệm của Thần Hoàng Quyền, một quyền đánh ra, nổ nát cả hư không.
Áp lực kinh khủng khiến cho không ít Hồn Ma phải hít một ngụm khí lạnh.
Hạ Ấp Thần Hoàng không hổ là một trong ba lão Thần Hoàng, thực lực thật cường hãn.
Một quyền này, e là có thể đánh chết vô số Hồn Ma bọn chúng luôn đó!
- Nếu không phải Thiên địa bất công, sao Hỗn Độn Vũ Trụ chúng ta lại có thể để bọn Hồn Ma đáng ghét các ngươi hoành hành ở đây chứ!
Hạ Ấp Thần Hoàng há miệng phát thần quang, hắn nói từng từ từng chữ.
Mỗi chữ tựa ngọc châu.
Quân Hồn Ma lập tức xôn xao lên.
Ầm.
Hồn Thập Tam không vội ra tay.
Hắn ta trôi lơ lửng trong hư không, khoanh tay trước ngực, đầu lưỡi dài rủ xuống như ác quỷ.
Sau lưng hắn ta, hai tên Tự Hào Hồn Ma bị hắc khí quanh quẩn khắp người cùng với Trùng Lân ngân hắc lao ra.
Đây là Tự Hào Hồn Ma cao cấp trong các Hồn Ma.
Bọn họ đối diện trực tiếp với Thần Hoàng trẻ tuổi.
Đại chiến bùng nổ trong nháy mắt.
Hai tên Tự Hào Hồn Ma cao cấp không lùi không tránh, cứng đối cứng mà va chạm với cơ thể của Thần Hoàng.
Tự Hào Hồn Ma rất có lòng tin với thân xác của mình, thân xác của bọn họ còn sánh được với cả thần binh sắc bén nữa.
Ầm!
Âm thanh va chạm kinh thiên nổ tung trên bầu trời.
Hai tên Tự Hào Hồn Ma bay ngược ra ngoài.
Bọn chúng bay ngược với tốc độ rất nhanh, trực tiếp phá vỡ một tòa nhà cao tầng.
Thần Hoàng trôi lơ lửng trên không trung, mái tóc phiêu đãng trong gió, từng Thần Hoàng Quyền vung ra, đè ép vô số Hồn Ma!
- Bán Thiên Thần... Đáng tiếc, Hỗn Độn Vũ Trụ này có quá nhiều hạn chế, vốn ngươi c không có cơ hội nào để trở thành Thiên Thần cả.
Hồn Thập Tam đã nhìn thấu được Thần Hoàng.
Hạ Ấp Thần Hoàng là kỳ tài ngút trời, đáng tiếc... Sinh không gặp thời.
(*sinh không gặp thời: giỏi nhưng không được cất nhắc, trọng dụng)
Bây giờ, Thiên Thần không hiện thế, những bọn hắn lại chiếm được Thiên Thần quả, đây là hạn chế đáng sợ đối với đám yêu nghiệt.
Vẻ mặt Thần Hoàng không thay đổi.
Hư ảnh sau lưng Thần Hoàng đang mờ dần đi.
Khí huyết của hắn đang sôi trào, thỉnh thoảng lại có huyết khí đỏ tươi tràn ra.
Mỗi một chiêu của hắn đều đánh đổi bằng khí tức sinh mạng và lực lượng của mình.
Bành!
Bành bành!
Hai tên Tự Hào Hồn Ma bò dậy, lại bị đánh xuống, bò lên, rồi lại bị đánh xuống…
Cuối cùng, Lân Giáp trên người bọn chúng vỡ nát, nhìn cực kỳ thê thảm.
Lúc này, Thần Hoàng mạnh mẽ đến mức đủ để công phạt đất trời!
Hồn Thập Tam lạnh nhạt mà nhìn Thần Hoàng.
Mặc dù Thần Hoàng đã đánh thắng được Tự Hào Hồn Ma.
Nhưng... Hồn Thập Tam không vội, với thực lực hiện giờ, hắn ta có thể bóp chết Tự Hào Hồn Ma nhẹ nhàng không khác gì bóp chết một con kiến hôi.
Vì vậy, hắn ta không quan tâm.
Thậm chí, hắn ta rất vui khi thấy cảnh này.
Việc hắn ta cần làm là chờ đến khi khí thế của loài người lên cao nhất…
Sau đó đánh nát trong nháy mắt!
Để khí thế của loài người bị đạp nát tựa như con sông bị vỡ đê, sụp đổ dễ dàng !
Bành!
Hai tên Tự Hào Hồn Ma bị đánh nát toàn bộ Trùng Lân rồi bay ngược ra sau.
Đột nhiên.
Hồn Thập Tam động đậy.
Hắn ta đứng từ xa, chậm rãi giơ tay lên.
Nhắm thẳng vào Hạ Ấp Thần Hoàng.
Sau đó, hắn ta nheo mắt, mạnh mẽ mà siết tay lại.
Hử?
Hạ Ấp Thần Hoàng trẻ tuổi tỏa ra thần mang lóng lánh trong mắt, hắn cảm nhận được một luồng uy áp đáng sợ đang đánh về phía mình.
Uy áp này khiến hắn không khỏi thét dài.
Dường như tiềm năng trong thân thể hắn bị thức tỉnh.
Vậy mà hắn lại tránh thoát được trói buộc của Hồn Thập Tam.
- Nhân loại này... hơi cứng đầu.
Hồn Thập Tam lạnh lùng mà nhìn.
Hắn ta không muốn nương tay với tên nhân loại này…
Không cần lo lắng, chỉ là cấp Hoàng mà thôi.
Hồn Thập Tam động đậy.
Hắn ta bước lên một bước.
Hồn Thập Tam tựa như đang thuấn di vậy, thoắt cái đã xuất hiện ngay trước mặt Thần Hoàng.
Một chưởng, một quyền, ẩn chứa sự huyền ảo vô thượng.
Chỉ mới hai chiêu.
Trùng lân màu bạc lạnh lẽo như hàn băng đã chọc thủng người Hạ Ấp Thần Hoàng.
Đôi mắt Hạ Ấp Thần Hoàng co lại, miệng phun máu, cả người bay ngược ra sau, vô lực mà đập xuống đất. Trong nháy mắt, thân thể hắn đã bị chia năm xẻ bảy…
Chỉ trong hai chiêu.
Hạ Ấp Thần Hoàng... đã bị đánh bại.
Hy vọng của loài người, lại bị nghiền nát như vậy đó!
Các đại thần vốn đang vui vẻ hoan hô ở phía dưới ngưng bặt lại, bọn họ không thể tin được.
Vậy mà kết quả lại như vậy...
Tên Hồn Ma đó có thể giết chết Hạ Ấp Thần Hoàng trong nháy mắt.
Vậy còn ai có thể chống lại được Hồn Ma này nữa?
Toàn bộ nhân loại đều tựa như con vịt bị cầm chặt cổ, không kêu được tiếng nào.
Dù có kêu được, cũng chỉ là vài tiếng khàn khàn không rõ chữ.
- Khà khà khà...
- Ta đã nói rồi, thần phục ta... thì sống, không thần phục... thì coi như là thức ăn của bổn Hồn Chủ, bị bổn Hồn Chủ nhai nuốt ngon lành.
Hồn Thập Tam lạnh lùng nói.
Mặc kệ Hạ Ấp Thần Hoàng có bị cháy hết khí huyết hay không thì cũng không ảnh hưởng gì đến hắn ta cả.
Hồn Thập Tam là Hồn Chủ, là sự tồn tại ngang với cấp Thiên Thần của loài người, một tên cấp Hoàng nhỏ nhoi sao có thể ngăn được hắn ta chứ?
Thần Vương, Thần Hoàng... đều được gọi là Thần Chi.
Chỉ là Thần Chi mà dám đòi sánh bằng Thiên Thần Cảnh sao?
Hồn Thập Tam cuốn chiếc lưỡi hẹp dài của hắn ta lại.
Móc vào thân thể Hạ Ấp Thần Hoàng ròi chậm rãi nâng lên nhìn ngắm.
Hắn ta híp mắt lại nhìn xung quanh.
Nuôi dưỡng loài người mới là mục tiêu của Hồn Thập Tam hắn, chỉ có làm như vậy, hắn ta mới có nguồn thức ăn vô cùng vô tận.
Mảnh Hỗn Độn Vũ Trụ này không có ai có thể cản được ta!
Hồn Thập Tam vui vẻ cười.
Bên nhân loại hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng.
Bọn họ đau lòng mà nhìn Thần Hoàng đã không còn động đậy, bị Hồn Thập Tam dùng đầu lưỡi cuốn lên trên.
Đột nhiên.
Một chùm ánh sáng từ bên trong tòa nhà Lạc gia bắn phụt ra ngoài.
Chùm ánh sáng nhỏ bay thẳng lên bầu trời.
Bầu trời lập tức sáng bừng lên, tạo thành một cơn lốc xoáy cực lớn.
Hử?
Hồn Thập Tam híp mắt lại, con ngươi trên trán chớp nháy.
- Là tên đầu bếp nhân loại đáng chết kia… Cuối cùng cũng tìm được khí tức của hắn rồi!
Hồn Thập Tam đột nhiên giương cánh, đao phong sắc bén, tiếng cười lạnh lẽo vang vọng khắp bầu trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận