Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1736: Người nam nhân thứ hai trong mấy ngàn năm qua (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cuối cùng, tầm mắt rơi vào trên khuôn mặt.
Đó là một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, tinh xảo tuyệt mỹ giống như một vị tiên nữ, tựa như phù thủy, cặp môi đỏ mọng mang theo vẻ kiêu ngạo, lông mày và đôi mắt bừng lên vẻ cao quý, toàn thân toát ra một vẻ sang trọng hơn người, đẹp đến mức làm cho người ta hít thở không thông.
Ngay khi nữ nhân này vừa xuất hiện, cả thế giới dường như đều trở nên ảm đạm.
Hai mắt của Bộ Phương khẽ nheo lại.
Đây là nữ nhân đẹp nhất mà Bộ Phương được nhìn thấy cho đến tận bây giờ....
Nhưng...
Ngay khi Bộ Phương gần như sắp đắm chìm vào trong đôi mắt như bầu trời đầy sao sâu thẳm, đột nhiên bên trong Tinh Thần Hải bỗng nổi lên từng đợt sóng lớn.
Bộ Phương lấy lại tinh thần, thở phào nhẹ nhõm, nhìn mỹ nhân xinh đẹp trước mặt này với vẻ cảnh giác cực độ.
- Bái kiến Nữ vương bệ hạ!
Lâm Đại Mỹ gần như quỳ một gối xuống với vẻ cuồng nhiệt, hai bàn tay chồng lên nhau, đặt phía trước trán, hành lễ một cái, nói.
- Tướng quân bình thân...
Nữ nhân kia mở miệng, giọng nói uyển chuyển du dương như chim hót, vừa lên tiếng giống như đang khảy một khúc nhạc vậy.
Lâm Đại Mỹ đứng lên, ánh mắt lộ ra say mê, khi đứng trước mặt nữ hoàng đại nhân, bất kỳ nữ nhân nào cũng đều cảm thấy tự ti mặc cảm, vẻ đẹp của Nữ Vương có thể lấn áp được tất cả mọi người.
Bộ Phương hít sâu một hơi.
Hắn cảm nhận được một khí tức đáng sợ đến mức tận cùng từ trên người nữ nhân xinh đẹp đến mức làm cho người ta hít thở không thông kia.
Luồng khí tức đó còn mạnh mẽ hơn cả so với khí tức của cường giả ở phía sau cánh cổng bằng đồng trên bức tường thành Minh Ngục gây ra cho hắn.
Nữ nhân này... chắc chắn vô cùng cường đại!
Thậm chí không yếu hơn Cẩu Gia.
Bộ Phương có cảm giác mình thật sự giống như bị hệ thống đẩy vào trong một cái bẫy thật to vậy.
Cho dù Bộ Phương lấy Cán Oa Hủy Diệt ra, cũng không hề nắm chắc có thể đánh lại nữ nhân này.
Lâm Đại Mỹ mở miệng muốn nói điều gì đó.
Nhưng lại bị nữ vương bệ hạ kia giơ bàn tay thon dài kia lên, dùng một ngón tay ngăn lại.
Nữ nhân đó xoay người đứng dậy, đôi chân dài trượt nhẹ trên ngai vàng Linh Kim, đôi chân trắng như ngọc hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Hồng Bào xoay tròn.
Nữ nhân ngồi dậy khỏi ngai vàng Linh Kim.
Trường bào tung bay, đội một chiếc mũ phượng trên đầu, thân hình lại không gió mà bay, bay vút lên trời cao.
- Nam nhân?
Nữ Vương đứng từ trên cao nhìn xuống Bộ Phương, nhàn nhạt hỏi.
Bộ Phương lập tức cảm nhận được một áp lực mạnh mẽ tốc thẳng vào mặt, khiến hắn gần như phải quỳ xuống.
Bộ Phương nhíu mày.
Áo choàng lông vũ trên người lập tức biến thành màu đỏ thẫm, Hỏa Vũ sau lưng bay ra.
Đứng vững tại chỗ.
Cho dù áo choàng lông vũ đamg bay phất phới, nhưng lại vẫn đứng hiên ngang kiêu hãnh.
Rầm rầm rầm!
Động tác của Bộ Phương khiến cho tất cả nữ nhân trong cung điện đều ồ ạt đứng thẳng lên.
Trên mặt mỗi người đều mang theo sát khí lạnh lẽo.
Khí tức trên người những nữ nhân này đều vô cùng khủng bố.
Trong đó lại có mấy luồng khí tức không hề yếu hơn so với Địch Thái Giới Chủ kia...
- To gan!
- Láo xược!
- Nhìn thấy nữ vương bệ hạ, còn không quỳ xuống!
- Nam nhân này quá hỗn láo rồi!
...
Những tiếng thì thầm vang lên không dứt.
Muốn áp bách lên trên người Bộ Phương giống như trống chiều chuông sớm.
Âm thanh xì xào làm cho Bộ Phương đau bể đầu.
Nữ vương đó bay lơ lửng, cặp chân dài thẳng tắp, đôi môi đỏ mọng của nàng ta khẽ nhếch lên, nhìn Bộ Phương với vẻ có chút thích thú.
Đã lâu rồi chưa từng có nam nhân xuất hiện trong Thần Nữ Thành, sự xuất hiện của Bộ Phương đã mang đến cho bọn họ rất nhiều điều mới lạ.
Nhưng cũng khiến cho không ít người trong Thần Nữ Thành cảm thấy lo sợ bất an.
Bởi vì trong sách cổ đã từng ghi lại rằng, mỗi khi có một nam nhân xuất hiện, đều sẽ mang lại vận rủi cho Thần Nữ Thành.
Tiềng bàn tán xôn xao vang lên không dứt.
Nữ Vương cũng không ngăn cản.
Bộ Phương cảm thấy vô cùng bực bội.
- Đủ rồi.
Bộ Phương nhàn nhạt lên tiếng.
Nhưng không ai để ý đến hắn, Lâm Đại Mỹ liếc mắt nhìn hắn, cười khẩy một cái.
Bộ Phương hít sâu một hơi, sau đó thở hắt ra.
Ngay sau đó, hai mắt hắn đột nhiên sang lên, vải băng bó trên tay nứt ra, t tiếng rống của dã thú không ngừng vang lên.
Làn khói đen lượn lờ xung quanh cánh tay, nồi Huyền Vũ hiện ra.
Chiếc nỗi Huyền Vũ nặng nề đập mạnh trên mặt đất.
Một tiếng nổ ầm thật mạnh vang lên.
Âm thanh này cuối cùng đã lấn át được tiếng thì thào của đám nữ nhân trong cung điện.
Để cho ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào trên người hắn.
- Ta nói... Đủ rồi!
Hai mắt của Bộ Phương sáng như đuốc, quét qua xung quanh, thản nhiên nói.
Sau đó, ánh mắt của hắn rơi vào trên người nữ nhân xinh đẹp ngồi ở trên cao kia.
- Thần Nữ Thành Nữ Vương sao? Tại hạ vốn dĩ muốn tìm núi Thần Tuyệt, có việc quan trọng cần phải đi vào núi Thần Tuyệt, tuyệt đối không phải cố ý đi lạc vào Thần Nữ Thành, mong Nữ Vương thứ lỗi.
Áo choàng lông vũ trên người Bộ Phương bay phất phới.
Sợi dây nhung buộc tóc cũng bị đứt ra, mái tóc đen bồng bềnh tung bay, cả người trông giống như thần tiên giáng trần, bồng bềnh siêu thoát.
- Hơn nữa, tại hạ muốn hỏi thăm nữ vương bệ hạ, muốn đi đến núi Thần Tuyệt... thì phải đi như thế nào?
Bộ Phương hỏi.
Lời nói vừa dứt.
Toàn bộ cung điện đều lặng ngắt như tờ.
Tất cả nữ nhân đều nhìn Bộ Phương với vẻ ngơ ngác.
Lâm Đại Mỹ quay đầu lại, cặp môi đỏ mọng mở lớn, đầy vẻ không thể tin nổi.
Các nàng dường như cũng không thể ngờ được rằng, người nam nhân này lại có thể mạnh mẽ như vậy.
Phụt.
Đột nhiên.
Một tiếng cười bất ngờ vang lên trong cung điện.
Tất cả mọi người đều khẽ giật mình, nhìn về phía Nữ Vương.
Chỉ nhìn thấy Nữ Vương đại nhân xinh đẹp tôn kính của các nàng đang vươn đôi tay ngọc ngà ra, che miệng cười không ngừng, lông mày như vầng trăng khuyết, lông mi run rẩy.
Một lúc lâu sau.
Nữ vương bệ hạ mới ngừng cười.
Ánh mắt lạnh lùng rơi vào trên người Bộ Phương.
- Mấy ngàn năm qua, ngươi là nam nhân thứ hai đi vào Thần Nữ Thành của ta, hơn nữa, cũng muốn tìm kiếm núi Thần Tuyệt... Thật là thú vị.
- Còn nữa... Quên nói cho ngươi biết, nam nhân đầu tiên hình như tự xưng là Minh Vương gì đó, gọi là... Thiên Tàng.
- Bây giờ, ngươi nói cho bản vương biết, ngươi... tên là gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận