Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2071: Đánh khô lâu, Huyền Vũ Phụ Thể (1)

Lỗ Thành chạy thoát rồi.
Hắn ta ôm lấy mông mình mà phóng vụt đi để lại máu tươi văng tung tóe trên không trung.
Một nhát trường mâu kia làm cho hắn cảm thấy đau lòng.
Hắn ta nhìn thấy Hoàng Tuyền trấn ở phía xa xa.
Nhìn thấy Hoàng Tuyền trấn, hắn ta an tâm hơn rất nhiều, chắc hẳn khô lâu của Đọa Thần Quật kia sẽ không suồng sã đến mức trực tiếp xâm nhập vào bên trong Hoàng Tuyền trấn để đuổi giết hắn đâu nhỉ.
Sở dĩ được xưng là cấm địa bởi do những địa phương này bị trói buộc lại, tuy rằng thực lực của bọn chúng rất cường hãn, nhưng cũng không thể không kiêng nể gì được.
Một khi khô lâu của Đọa Thần Quật tiến vào thành trấn, có lẽ Đọa Thần Quật sẽ bị trớ chú trừng phạt vô cùng nghiêm khắc.
Cho nên lúc hắn ta nhìn thấy Hoàng Tuyền trấn thì cũng rất yên tâm.
Hắn ta phóng nhanh tựa như một đạo lưu tinh rồi đáp xuống mặt đất.
Khuôn mặt lập tức biến thành màu tím đen, giống như có luồng khí đang tích tụ và lưu chuyển trên mặt hắn ta vậy.
Hai chân hắn ta dường như có hơi nhũn ra, khóe miệng run rẩy một trận.
Đám cường giả Minh Ngục trở về rồi, bọn họ nhìn thấy Lỗ Thành thì vô cùng ngạc nhiên.
Bởi vì bọn họ thật không ngờ Lỗ Thành lại trở về còn nhanh hơn bọn họ nữa.
- Đội trưởng Lỗ Thành, ngươi trở lại nhanh như vậy sao? Ngươi đã xử lý khô lâu kia rồi à?
Trong nhất thời, Lữ Dương nhìn Lỗ Thành mà hưng phấn mở miệng.
Nhưng đáp lại hắn ta chỉ có ánh mắt lạnh như băng kia của Lỗ Thành.
Tên nhóc kia chuyện gì không nhắc lại nhắc chuyện này!
Xử lý cái rắm á, cúc hoa của hắn ta cũng bị tên khô lâu kia ngược đãi luôn rồi đó?
Cúc hoa bị rách truyền đến cơn đau xót, làm cho lòng hắn ta bây giờ cũng trở nên nhạy cảm hơn nhiều.
Bên trong Hoàng Tuyền trấn.
Vài vị Ngục Chủ đều cau mày mà nhìn đoàn người Minh Ngục trở về từ bên ngoài với vẻ hốt hoảng.
Bọn họ đã nhìn thấu thương thế trên người Lỗ Thành rồi, tuy rằng hắn ta cực lực che dấu, nhưng bọn họ vẫn có thể cảm nhận được máu tươi bắn tung tóe từ trên người hắn ta.
- Sao lại thế này?
Ánh mắt Kim Giác ngưng trọng lại.
- Cường giả của Đọa Thần Quật đã chạy ra ngoài… ngươi đã có thể tuyên bố vòng bán kết kết thúc rồi, trên cơ bản những người dự thi khác đều không về được.
Lỗ Thành liếc mắt nhìn Kim Giác một cái rồi nhếch miệng nói.
Chỉ có điều, vẻ mặt của hắn ta cũng có hơi cay đắng.
- Cường giả của Đọa Thần Quật xuất hiện?
Đám người Kim Giác lập tức thay đổi sắc mặt, sao cường giả của cấm địa lại ra tay được chứ?
Mấy vị Ngục Chủ liếc mắt nhìn nhau một cái, bọn họ đều nhìn thấy được vẻ khiếp sợ ẩn bên trong đôi mắt nhau.
- Chẳng lẽ là bởi vì Sen Vong Tình?
Lạc Cơ vén mái tóc đang bay phất phới của mình ra rồi chớp đôi mắt xinh đẹp mà nói.
Sen Vong Tình, cũng rất có khả năng là nguyên nhân cấm địa ra tay đó.
Người lấy được Sen Vong Tình chính là Bộ Phương…
Chẳng phải điều này nói rõ rằng đám cường giả của cấm địa kia đang tìm kiếm Bộ Phương sao?
Kim Giác phân phó vài câu rồi mang Thi Quỷ Phong Hồn Phiến bay ra ngoài.
Đám người Ngân Giác thì lại đứng chờ tại chỗ.
Sắc mặt U Cơ lạnh lùng.
Nàng sải đôi chân dài thẳng tắp tựa như có tính đàn hồi bước ra, thân thể nàng trực tiếp bay thẳng về phía bên ngoài trấn.
Chỉ trong một cái nháy mắt là đã đuổi kịp bóng dáng của Kim Giác.
Ngân Giác nhìn thấy U Cơ rời đi, hắn ta cũng định đuổi theo.
Chẳng qua chỉ vừa mới bay lên thì đã bị Lạc Cơ tát một cái ấn về lại.
- Hoàng Tuyền trấn còn cần người bảo vệ nữa đó! Ngươi ở lại đây đi.
Lạc Cơ chu đôi môi đỏ mọng rồi nói.

Hơi thở khủng bố lan tràn ra không ngừng.
Thân hình của Bộ Phương bị một đoàn bóng đen cùng với một bộ khô lâu bao vây vào chính giữa.
Sát khí khủng bố lan tràn ra khiến cho thân hình Bộ Phương không dám nhúc nhích một chút nào.
Hắn có thể cảm nhận được khí cơ đáng sợ tựa như những sợi tơ đang không ngừng quấn quanh lấy cơ thể hắn.
Đây là hai vị cường giả Tiểu Thánh đỉnh phong, thực lực vô cùng đáng sợ.
Bộ Phương hít sâu một hơi, ánh mắt hắn trở nên ngưng trọng, không dám sơ ý chút nào.
Một bộ khô lâu mặc áo giáp…
Rốt cuộc đám cường giả kỳ quái này ở đâu chui ra vậy?
Trong lòng Bộ Phương cũng có hơi nghi ngờ, từ khi nào mà hắn trêu chọc phải đám cường giả này vậy chứ, hắn là một người khiêm tốn như thế mà.
Tầm mắt Bộ Phương nhìn quanh khắp bốn phía, hắn phát hiện một đống đổ nát đầy đất, hiển nhiên cũng đã trải qua một trận đại chiến rồi.
Trên mặt đất có không ít mảnh vỡ nổ tung.
Hình như những mảnh vỡ này là của một con rối.
Phía trên đó còn tản mát ra hơi thở vô cùng cường hãn, hiển nhiên con rối bị đánh cho nổ tung lúc trước nhất định không tầm thường.
Cạch cạch cạch…
Miệng của Kim Giáp Khô Lâu động đậy.
Một âm tiết huyền ảo truyền ra từ trong miệng nó.
- Giao Sen Vong Tình… ra đây…
Đóom lửa màu lam nhạt trong hốc mắt của Kim Giáp Khô Lâu đang nhảy lên không ngừng.
Trên hai cánh tay cũng cầm một thanh trường mâu màu vàng.
Hoa văn phía trên trường mâu vô cùng huyền ảo.
Sen Vong Tình…
Bọn họ là đến vì Sen Vong Tình sao?
Bộ Phương động tâm thần.
Quả nhiên Sen Vong Tình không hề tầm thường, nó lại có thể dẫn động nhiều cường giả xuất động như vậy…
Chẳng qua thì cho dù Bộ Phương không biết rốt cuộc tác dụng của Sen Vong Tình là gì đi nữa.
Nhưng cường giả trong cung điện kia đã từng nói rồi, nếu như dùng Sen Vong Tình để nấu thành đồ ăn thì nó có thể giúp hắn tránh được một tai họa.
Đương nhiên, cho dù thế nào đi nữa thì Bộ Phương cũng sẽ không giao Sen Vong Tình ra đâu.
- Sen Vong Tình… không có.
Vẻ mặt Bộ Phương lạnh nhạt mà nói.
Nhưng lời nói của hắn vừa rơi xuống.
Ánh mắt hắn đột nhiên co rụt lại.
Một cây trường mâu màu vàng xé rách hư không trong nháy mắt, rồi đột nhiên xuất hiện trước người hắn.
Rầm!
Trường mâu màu vàng chợt va chạm lên trên người Bộ Phương.
Tước vũ bào vô địch bỗng phóng thích ra, ngăn lấy một chiêu này…
Mà thân hình của Bộ Phương cũng bị cỗ cự lực này chấn động mà bay ngược ra sau.
“Thật mạnh…”
Bộ Phương kinh hãi trong lòng.
Thực lực của Kim Giáp Khô Lâu này quá mạnh mẽ, hắn gần như không nhìn thấy rõ được quỹ đạo của thanh trường mâu kia.
Nếu không phải có tước vũ bào vô địch, trong chốc lát… có lẽ cơ thể của Bộ Phương đã bị xuyên thủng rồi.
- Khà khà khà…
- Giơ tay chịu trói đi… ngoan ngoãn giao Sen Vong Tình ra đây, tên nhóc yếu ớt như ngươi còn có thể có cơ hội sống sót đó.
Thân ảnh bên trong hắc vụ phát ra tiếng cười không ngừng, dường như đang châm chọc hắn vậy.
Chẳng qua thì cũng đúng thật, trong mắt của vị cường giả bên trong hắc vụ kia, thực lực của tên Bộ Phương này cũng chỉ là Nhất Chuyển Tiểu Thánh mà thôi… như một con kiến hôi vậy.
Tên này chắc chắn sẽ chết trong vòng vây của hắn ta và khô lâu kia.
Vèo…
Trường mâu màu vàng kia lại bị Kim Giáp Khô Lâu chộp vào trong tay một lần nữa.
Đốm lửa bên trong hốc mắt của Kim Giáp Khô Lâu nhảy nhót liên tục, dường như đang nghi hoặc sao lại không thể xuyên thủng được tên nhân loại kia vậy.
Bộ Phương thở dài một hơi thật sâu.
Hắn động tâm thần.
Ngay lập tức…
Xung quanh thân hình hắn có vô số Phong Thần sủi cảo bay lơ lửng.
Chẳng qua thì trong lòng Bộ Phương cũng không phải quá thoải mái, hắn biết rõ giới hạn của Phong Thần sủi cảo đối với nhân vật cấp bậc này… trên cơ bản là vô dụng.
Bộ Phương cắn chặt răng.
Phải sử dụng Kiếm Oa sao?
Đây là lá bài chủ chốt của hắn, thật không ngờ lại phải sử dụng nhanh như vậy.
Thậm chí, Bộ Phương cũng không rõ liệu uy lực của Kiếm Oa có thể trấn áp được khô lâu và vị cường giả thần bí bên trong hắc vụ kia được không nữa.
Vèo…
Bỗng nhiên.
Tâm thần của Bộ Phương vừa động.
Hắn cảm nhận được bên trong Tinh Thần Hải truyền đến tiếng hỏi han.
Hắn hơi cau mày.
Tinh thần lực của Bộ Phương lập tức trốn vào bên trong Tinh Thần Hải.
Hoàng Kim Thần Long và Chu Tước nhìn Bộ Phương tiến vào Tinh Thần Hải thì vội vàng lên tiếng.
- Tiểu ký chủ, đối thủ lần này của ngươi quá mạnh mẽ rồi…
- Ta biết.
Vẻ mặt Bộ Phương lạnh nhạt.
Chắc chắn là sẽ không trốn thoát được, nếu thật sự phải liều mạng, có lẽ chỉ có sử dụng Kiếm Oa thôi.
Kiếm Oa được xem như là thủ đoạn mạnh nhất từ trước đến nay của Bộ Phương…
- Lên cho ta.
Bỗng nhiên, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng vang vọng khắp không gian.
Bên trong Tinh Thần Hải, Bạch Hổ kiêu ngạo ngẩng cái đầu hổ lên mà nhìn chằm chằm Bộ Phương rồi nói.
Trong nhất thời, Bộ Phương sửng sốt.
Sau đó hắn gật gật đầu, không nói gì thêm nữa.
Hoàng Kim Thần Long và Chu Tước đều bất đắc dĩ.
- Thực lực của tiểu ký chủ cũng chỉ là Nhất Chuyển Tiểu Thánh thôi, mặc dù Bạch Hổ chủ yếu là sát phạt, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể phát huy ra sức chiến đấu Ngũ Chuyển Tiểu Thánh, còn kia là hai vị Tiểu Thánh đứng đầu đó…
Rầm rầm…
Dòng nước bên trong Tinh Thần Hải trào dâng mãnh liệt.
Sau đó, Huyền Vũ to lớn bèn chui đầu ra, mở lớn miệng, giống như có một luồng khí dồi dào mãnh liệt phóng ra vậy.

Rầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận