Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1705: Bộ Phương: Trước hết phải đặt ra một mục tiêu nhỏ (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Móng vuốt chó đen kịt đập một phát từ trên trời xuống.
Đánh thật mạnh vào hai tròng mắt đẫm máu kia.
Hai tròng mắt quay cuồng một hồi, sau đó, bộc phát ra hàng ngàn hàng vạn hào quang rực rỡ như thể muốn chặt đứt móng vuốt đang giáng xuống kia của Cẩu Gia!
Tuy nhiên. . .
Một vuốt này của Cẩu Gia lại đánh tan những tia sáng phát ra từ bên trong tròng mắt đó, rồi đập vào hai tròng mắt thật mạnh một cách không hề khoan nhượng.
Bụp một tiếng!
Một tiếng nổ lớn vang lên, hai tròng mắt hoàn toàn bể tung ra, biến thành một làn khí đen dày đặc, bị Cẩu Gia dùng một chân đánh nát bét.
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Cho dù là hàng loạt cặp mắt ở phía sau cánh cửa bằng đồng kia cũng đều phải bất ngờ co rút lại vào lúc này.
Từng ánh mắt rơi vào trên người Cẩu Gia.
Con chó này. . . thực là to gan lớn mật mà!
Lại dám đập nát tròng mắt của cường giả Minh Ngục.
Bộ Phương bóp nắm tay, Cẩu Gia vẫn vô cùng khí phách như vậy. . .
Còn Địch Thái Giới Chủ thì gào thét lên với vẻ phấn khích.
Một cú đánh này của Cẩu Gia khiến hắn cảm thấy tất cả phiền muộn trong lòng đều được cởi bỏ vào thời khắc này!
Sảng khoái đến mức không thể nói được thành lời!
Chỉ cần cáu kỉnh như vậy thôi, không cần nói lý lẽ với những tên gia hỏa của Minh Ngục kia làm gì cả!
Không cần phải sợ, cứ thẳng tay mà đánh!
Địch Thái Giới Chủ hò hét trong lòng, nhưng hắn cũng không nghĩ một chút, khi hắn đối mặt một bàn tay ở phía không gian bên kia vào lúc trước. . . lại sợ hãi tới co lại thành một mảnh vậy.
Ở phía xa xa, Thụ Linh của Tiên Thụ đang tỏa ra những tia sáng, Thiên Đạo Ý Chí của Tiên Trù Giới lại chậm rãi tản đi, chìm vào giấc ngủ say một lần nữa.
Thụ Linh của Tiên Thụ đã vô cùng suy yếu từ lâu rồi, chẳng bao lâu nữa sẽ biến mất hoàn toàn, đến khi đó, Tiên Trù Giới sẽ hoàn toàn sụp đổ, trừ khi, Địch Thái Giới Chủ có thể ươm mầm hạt giống Tiên Thụ để trưởng thành trước lúc đó.
Khi Thụ Linh của Tiên Thụ biến mất yên lặng một lần nữa, vẻ mặt vốn dĩ đang hết sức phấn khích của Địch Thái Giới Chủ cũng chợt biến mất theo đó.
Dường như có một gánh nặng vô hình đang đè trên người hắn. . .
Ở đằng xa, Cẩu Gia băng qua cầu Thiên Minh, đứng dưới bức tường thành Minh Ngục cao đồ sộ, trông cực kỳ mạnh mẽ kia, ngẩng đầu chó lên.
Một ngọn lửa được phun ra từ trong miệng.
Những chiếc đầu thoắt ẩn thoắt hiện ở phía bên kia trở nên vô cùng mông lung.
Hai mắt của Cẩu Gia nhìn chằm chằm vào khe hở trên cánh cửa, không hề có chút sợ hãi hay nhượng bộ nào!
Gầm!
Đột nhiên.
Khe hở trên cánh cửa bất ngờ rung lên dữ dội.
Đám người Bộ Phương đều giật mình nhìn sang, phát hiện một bàn tay xanh lè đột nhiên duỗi ra từ trong khe hở trên cánh cửa, rồi cắm phập vào phía trên khe cửa như thể muốn dùng sức thật mạnh để xé toạc cánh cửa bằng đồng kia ra.
Tuy nhiên, cho dù bàn tay xanh lè đó dùng sức như thế nào, cho dù gân xanh nổi lên chằng chịt trên bàn tay đó nhưng cũng đều vô dụng, vẫn không thể đẩy khe hở trên cánh cửa ra được.
Chỉ còn tiếng gào thét không cam lòng đang vang lên không ngừng ở bên trong đó.
- Chết tiệt! Ngục Khuyển nhà ngươi không thể cản nổi ta đâu!
- Cái phong ấn chết tiệt này không còn chống đỡ được bao lâu nữa đâu, đến lúc đó. . . Minh Trù Giới Hắc Ám sẽ hoàn toàn tiến xuống Tiên Trù Giới, toàn bộ Tiên Trù Giới đều phải trở thành nước lệ thuộc của Minh Trù Hắc Ám! Cuối cùng, Thụ Linh của Tiên Thụ và Thiên Đạo Ý Chí. . . đã thuộc về ta rồi!
Ầm! !
Tiếng gầm thét chói tai vang lên không ngừng từ trong khe cửa kia.
Một áp lực đáng sợ tốc thẳng vào mặt, khiến cho tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, cảm thấy vô cùng áp lực.
Địch Thái Giới Chủ nhắm chặt hai mắt lại.
Tiếng gào thét này tràn ngập sự tức giận và trào phúng.
Nó lan rộng ra như thể truyền ra khắp nơi chỉ trong nháy mắt vậy. . .
Vù vù . .
Mỗi một tầng trong cả năm tầng Tiên Trù Giới dường như đều vang vọng âm thanh chói tai như tiếng thì thầm của ma quỷ này.
Âm thanh này khiến cho tâm thần của những cường giả Tiên Trù đều chìm xuống, trợn mắt há hốc mồm.
Có nhiều người thậm chí còn mềm nhũn cả hai chân, ngồi bệt xuống dưới đất.
- Đã xảy ra chuyện gì vậy?
- Tại sao lại có âm thanh đáng sợ như thế vang lên chứ? Giống như tiếng của ác ma vậy!
- Thật là kinh khủng, ngày tận thế của Tiên Trù Giới sắp đến rồi sao?
. . .
Từng vị Tiên Trù đều run lên bần bật, tựa như có thể cảm nhận được sát ý vô tận từ trong âm thanh này.
Bất kể là Tiên Trù tam phẩm hay là Tiên Trù nhất phẩm đều cảm thấy trong lòng như thể bị bao phủ bởi một tầng sương mù.
Chỉ trong nháy mắt này, toàn bộ năm tầng của Tiên Trù Giới đều trở nên vô cùng lộn xộn, mỗi người đều cực kỳ hoảng sợ.
Bên bờ Cầu Thiên Minh, sắc mặt của Địch Thái Giới Chủ trở nên hết sức khó coi. . .
Ngục Hỏa bùng cháy xung quanh người của Cẩu Gia, dường như ngọn lửa đó đã thiêu đốt hư không đến mức trở nên vặn vẹo.
Đáp lại giọng nói này, miệng chó của Cẩu Gia lập tức giật giật, ngay sau đó.
Hắn giơ vuốt chó lên, đánh vào cánh cửa bằng đồng kia.
Ầm! !
Cánh cửa bằng đồng vốn dĩ đang bị đẩy ra một khe hở, lập tức khép lại từ từ dưới một móng vuốt này của Cẩu Gia.
Tiếng ầm ầm lâu đời vang lên không ngớt.
Bàn tay xanh lè duỗi ra từ trong khe cửa đó lập tức run rẩy, vọi vàng rụt trở về.
Kèm theo đó là một tiếng mắng chửi tức giận đến mức giậm chân.
Ầm!
Cánh cửa bằng đồng hoàn toàn đóng chặt, chỉ làm cho bụi bặm rơi xuống lã chã.
- Thật là nhiều lời quá. . .
Giọng nói trầm ấm của Cẩu Gia vang lên.
Ngay sau đó, Ngục Hỏa xung quanh người hắn lập tức biến mất từ từ.
Mà thân hình của Cẩu Gia cũng dần dần nhỏ lại.
Mỡ trên người dài ra, biến thành bộ dạng của con chó béo mập lúc ban đầu.
Cẩu Gia ngáp một cái, thè lưỡi.
- Thật là làm cho Cẩu Gia ta mệt chết mất. . . Lát nữa phải ăn mấy bát Túy Sườn mới bù lại được. . .
Cẩu Gia lầm bầm một câu.
Sau đó, lại bước lên cầu Thiên Minh.
Phía sau lưng Cẩu Gia.
Tiếng va chạm cùng với tiếng gào thét liên tục vọng ra từ bên trong cánh cửa bằng đồng ở trên bức tường thành Minh Ngục.
Tiếng gào thét làm cho đất đá trên tường thành không ngừng rơi xuống.
Cẩu Gia bước đi uyển chuyển đầy mê hoặc, không nhanh không chậm mà băng qua cầu Thiên Minh, thịt mỡ trên khắp người đang lắc qua lắc lại trong lúc di chuyển.
Chỉ chốc lát sau, Cẩu Gia đã trở lại trước mặt một đám người.
Cẩu Gia nhìn Bộ Phương một cái, giật giật miệng chó.
- Tiểu tử Bộ Phương, nhớ nấu cho Cẩu Gia thêm mấy phần Túy Sườn. . . làm cho Cẩu Gia ta mệt muốn chết rồi.
Cẩu Gia nói xong, liền bò lên trên thuyền U Minh như một thói quen, nằm ở trên boong thuyền bắt đầu ngáy khò khò.
Mọi người người đưa mắt nhìn nhau.
Không thể nào liên tưởng được con chó lười biếng chỉ biết ăn xong rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn này với Ngục Khuyển vô cùng oai phong dùng ba tiếng hú đánh bay ma chưởng, một móng vuốt đập nát ma nhãn lúc trước kia lại với nhau.
- Bạo Lộ Cuồng, ngươi hãy chuẩn bị tâm lý trước đi. . . Mặc dù Cẩu Gia đã đóng cánh cửa bằng đồng lại lần nữa, nhưng mà chỉ có thể trị ngọn chứ không thể trị tận gốc, phong ấn đã bắt đầu suy yếu, chẳng mấy chốc, những cường giả Minh Trù Giới Hắc Ám của Minh Ngục kia sẽ có thể phá bỏ phong ấn, đến lúc đó sẽ băng qua cầu Thiên Minh đến đây, Cẩu Gia cũng không thể giúp được ngươi nữa đâu. . .
Giọng nói hờ hững của Cẩu Gia truyền ra từ trong thuyền U Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận