Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2524: Là ai giết Huyết Phượng Hoàng! (2)

Notice: Undefined offset: 131
Môi đỏ của Hạ Thiên hơi mở, cảm thấy có chút khó tin. Không sai, người đứng ở bức tường thành chờ bọn họ chính là Điền Thu. Chính là nam nhân dịu dàng như ngọc nhưng đột nhiên lại bạo phát như hung thú khủng bố. Không… Điền Thu này… không phải người!
Trong mắt Hạ Thiên tràn đầy hoảng sợ.
Bộ Phương thì nhàn nhạt nhìn lấy Điền Thu, thở ra một hơi.
Lộc cộc, bụng lại kêu lên, không khí nhất thời trở nên gượng gạo.
- A! Bộ tiên sinh, Quận Chúa đại nhân…
Một đoàn người xuất hiện, mỗi một người đều lộ ra vẻ quái dị. Bộ Phương nhìn bọn họ, lông mày nhíu lại.
Những người này đều là người quen, Lạc Tam Nương, Bình Dương Vương, Thiên Long Vương còn có đoàn sứ giả của Thần Triều Tiên Linh, đều ở đây hết.
Hóa ra bọn họ sớm đã vào Thần Vương thành.
Lạc Tam Nương đi tới bên cạnh Bộ Phương, đôi mắt đầy hưng phấn.
Bộ Phương liếc nhìn Lạc Tam Nương một chút, gật gật đầu. Ánh mắt lại khóa chặt trên thân thể Điền Thu. Bộ Phương và Hạ Thiên đều biết Điền Thu đó không phải người… chính là do loại sinh linh đáng sợ kia biến thành.
- Đó là Điền Thu, một vị Thượng Đẳng Thần Vương, đã cứu chúng ta ở trong di tích, giúp chúng ta giết một Huyết Thú Vương. Nếu không chúng ta đã chết trong miệng nó rồi.
Bình Dương Vương thấy Bộ Phương nhìn chằm chằm Điền Thu thì mở miệng.
- Bộ tiên sinh, các ngươi quen nhau sao?
Bình Dương Vương nói.
- Quen? Đương nhiên là quen rồi… còn vượt qua sinh tử cùng nhau.
Bộ Phương nói.
Điền Thu cũng cười ôn hòa, gật đầu với Bộ Phương.
- Tránh xa hắn ra, nếu không các ngươi chết lúc nào cũng không biết đâu.
Bộ Phương nói một câu với Lạc Tam Nương, sau đó chắp tay đi sâu vào trong thành.
Lạc Tam Nương sững sờ. Hạ Thiên thì cảnh giác nhìn Điền Thu, không nói gì thêm rồi đuổi theo Bộ Phương.
Vạch trần Điền Thu ngay ở đây? Không thể nào, thân thể đó đúng là Điền Thu, trừ khi hắn ta tự bại lộ thân phận, nếu không chỉ bằng lời nói một phía của Bộ Phương làm sao có thể khiến một Thượng Đẳng Thần Vương giơ tay chịu trói?
Đây chỉ là lời nhắc nhở của Bộ Phương, nhưng cũng không vạch trần Điền Thu.
Bộ Phương đi lướt qua Điền Thu, liếc nhìn nhàn nhạt.
- Cùng vượt qua sinh tử… đúng là khó tìm!
Bộ Phương nói.
- Cho ngươi cái bánh bao này, ngon lắm.
Bộ Phương trở tay, một cái bánh bao hiện ra rồi đưa cho Điền Thu.
Mùi thơm tràn ngập ra, sắc mặt Điền Thu nhất thời cứng đờ.
- Ha ha… món ăn của ông chủ Bộ là mỹ vị, Điềng công tử đúng là có lộc ăn mà.
Bình Dương Vương vỗ vỗ bả vai của Điền Thu, cười nói.
Khóe miệng Điền Thu giật giật một cái.
Lạc Tam Nương nghi hoặc nhìn Điền Thu. Bộ Phương bảo nàng phải để ý Điền Thu, hẳn là có lí do… cho nên Lạc Tam Nương nhanh chóng rời xa Điền Thu, đi theo Bộ Phương.
Sắc mặt các cường giả đoàn sứ giả của Thần Triều Tiên Linh có chút phức tạp.
Đặc biệt là Phương Vô Kỵ, hắn thua Bộ Phương, đây luôn là cái gai trong lòng hắn. Hắn muốn mình đường đường chính chính đánh bại được Bộ Phương. Nhưng muốn đánh bại Bộ Phương chỉ có thể chờ hắn đạt được Thần Chi cảnh… Nếu vẫn là Bán Thần thì hắn không thể có cơ hội đánh bại Bộ Phương.

Thần Vương thành, trên thực tế là một tòa thành trống.
Đương nhiên trong thành cũng có cường giả, nhưng không có nhiều. Không có thủ vệ, cũng không có dân chúng. Ở đây chỉ có đỉnh cấp yêu nghiệt, và Thượng Đẳng Thần Vươn.
Nhưng nhiều khi, Thượng Đẳng Thần Vương đều ở bên ngoài tìm kiếm cơ duyên. Mà Thần Vương thành chỉ là chỗ để nghỉ ngơi thôi.
Trên không, lơ lửng ba khối bia đá màu đen. Trên tấm bia đá ngập tràn Thần Mang.
- Ba tấm bia đá này là điểm nổi bật của Thần Vương thành.
- Khối đá thứ nhất là bảng Huyết Thú Vương, trong đó ghi chép về 10 Huyết Thú Vương mạnh nhất trong di tích.
Lạc Tam Nương đi đến bên cạnh Bộ Phương, vừa cười vừa nói.
Bộ Phương gật gật đầu.
- Khối đá thứ hai là bảng Thần Vương, trên bảng là 10 vị Thượng Đẳng Thần Vương mạnh nhất, đương nhiên không có Thần Hoàng.
- Khối thứ ba là bảng yêu nghiệt, là do Thượng Đẳng Thần Vương đời sau trong di tích xếp hạng. Trong đó có đỉnh cấp yêu nghiệt, đang là Thần Chi mà có thể đối đầu được với Thượng Đẳng Thần Vương! Đế Tử chỉ đứng thứ ba ở trong đó.
Lạc Tam Nương nói, cũng chỉ đến đây nàng mới biết được có nhiều yêu nghiệt trong di tích như vậy.
Những yêu nghiệt này lớn lên trong di tích, sinh tồn trong hoàn cảnh vô cùng gian khổ. Thường xuyên liên hệ với Huyết Thú, luyện thành một thân mạnh mẽ.
- Bộ tiên sinh, ngươi có thể nhìn bảng yêu nghiệt một chút, nếu như có thể đứng đầu thì sẽ thu hoạch được khen thưởng của Thần Hoàng, đó là xương Thiên Thần!
Đôi mắt Lạc Tam Nương sáng lên.
Với thực lực của Bộ Phương, hẳn là có cơ hội tranh vị trí đầu bảng. Dù sao người lĩnh ngộ được hai đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường cũng đủ yêu nghiệt rồi.
- Bảng yêu nghiệt?
Bộ Phương sững sờ, liếc nhìn Lạc Tam Nương rồi lại lắc đầu.
Hạ Thiên ở bên kia thì giật giật khóe miệng. Cho dù là người đứng đầu bảng yêu nghiệt, cũng không đối đầu được với Bộ Phương.
- Không thú vị… ta thấy bảng Huyết Thú Vương kia mới thú vị… Nếu như có thể ăn hết chúng, quả là không tệ.
Bộ Phương sờ sờ cằm, nói.
Lạc Tam Nương ngẩn ra.
- Ngươi… ngươi nói cái gì?
Uỳnh!
Một tiếng nổ vang vọng lên.
Ngoài thành Thần Vương có tiếng nổ đáng sợ bạo phát.
Bọn người Bộ Phương và Lạc Tam Nương đều sững sờ, quay đầu nhìn sang.
Chỗ ấy có vô số Thần Vương, bị một con Huyết Thú Vương truy sát!
- Là ai giết Huyết Phượng Hoàng? Bước ra đây! Nếu không… ta sẽ khiến toàn bộ nhân loại trong di tích phải bồi táng!
Ầm ầm!
Tiếng thú hống khủng bố, chấn động thiên địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận