Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1976: Rượu thịt xuyên tràng (2)

Notice: Undefined offset: 181
Tây Kinh Tiểu Phật Giới mặc dù chỉ là một Tiểu Thế Giới chứa toàn hòa thượng nhưng lại không dễ chọc vào. Tổng thể thực lực của bọn họ không hề kém hơn Minh Ngục là bao.
Đối với Đông Đảo Giới mà nói, đây thật sự là điều không may rồi.
Đội trưởng dẫn đầu Đông Đảo Giới đang cực kỳ sầu não. Mà hắn ta cũng chính là người ra sân thi đấu đầu tiên.
Tu vi của đội trưởng không tệ, là Nhất Chuyển Tiểu Thánh, thực lực rất đỉnh.
Nhưng mà hắn ta lại không được thoải mái cho lắm.
- Người dự thí của Tây Kinh Tiểu Phật Giới…
Ma Viên thống lĩnh chợt nhíu mày.
Thời gian trôi qua đã lâu nhưng lại không thấy bóng dáng người tham gia thi đấu ra sân, với Ma Viên thống lĩnh mà nói, đó chính là một sự khiêu khích đến uy nghiêm của hắn ta.
Toàn thân hắn ta sục sôi một cỗ khí tức, khiến cho tất cả cường giả đang quan sát cuộc so tài có hơi căng thẳng.
Nhóm Ngục chủ quan sát từ xa cũng cau mày lại.
Chẳng lẽ ngay từ lượt đầu tiên Tây Kinh Tiểu Phật Giới đã bỏ cuộc luôn sao?
Không có khả năng này đâu. Điều này không phù hợp với phong cách của Tây Kinh Tiểu Phật Giới, tuy thực lực của Đông Đảo Giới không tệ nhưng cũng sẽ không khiến Tây Kinh Tiểu Phật Giới phải e dè sợ hãi mới đúng!
Đám đông xung quanh cũng lập tức xì xầm bàn tán.
Rõ ràng là không có mấy ai biết được lý do thật sự khiến bọn họ lại tới trễ trong lượt thi đấu lần này.
Có cần thiết phải từ bỏ lượt thi như thế không?
Lúc này tại Tây Kinh Tiểu Phật Giới, ở trước bảo tháp Tiểu Tây Thiên, sắc mặt các Sa Di đầy vẻ thắc mắc nghi hoặc, không cam lòng nhìn lên màn sáng, Ma Viên thống lĩnh vẫn đang liên tục kêu tên Tây Kinh Tiểu Phật Giới nhưng mãi không có ai đáp lời.
Đám cường giả Đông Đảo Giới đã bắt đầu hưng phấn, cười to sảng khoái.
Trên đời này lại còn có chuyện tốt thế sao?
Vượt qua được cả một Tiểu Thế Giới để vươn lên top ba trong cuộc Minh Khư Thiên Đạo Chiến thi đấu cơ đấy?
Đông Đảo Giới bọn họ lại có may mắn tới mức thắng được Tây Kinh Tiểu Phật Giới sao?
Thật đúng là vinh dự quá đi mất!
Hừ.
Tại Tây Kinh Tiểu Phật Giới, từng vị Phật Đà thân hình cao lớn, toàn thân phát ra ánh kim quang rực rỡ, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm lên màn sáng, phảng phất tiếng Phật xướng, long, phượng cùng bay. Phía sau đầu những vị Phật Đà này đều có vòng tròn màu xanh lục.
Đây đều là những cường giả đứng đầu Tây Kinh Tiểu Phật Giới.
Trong số họ có một vị Phật Đà tỏ ra bất mãn, ngón tay chụm lại, chạm lên một đóa hoa rồi búng lên một cái, đóa hoa rung rinh như sấm động.

Trên quảng trường, trước quầy hàng Phương Phương.
Pháp Vụ hòa thượng cười toe toét, giơ tay ra nhận lấy mười xiên thiết bản Chương Ngư Tu vẫn còn nóng hổi, bốc hơi nghi ngút mà Bộ Phương vừa đưa cho, ánh mắt gắt gao dán chặt.
Hắn ta tham lam hít một hơi sâu, mùi thơm ngay lập tức xộc vào trong mũi, khiến tâm hồn hắn ta như đóa hoa đang nở rộ vậy.
Quá là sảng khoái!
Bỗng nhiên, trong đầu hắn vang lên một tiếng sấm rền.
Vẻ mặt ghen tị của những tiểu hòa thượng còn lại đang nhìn những xiên thiết bản Chương Ngư Tu trên tay hắn ta đột nhiên thay đổi hoàn toàn.
Sau khi lấy Tiên Tinh ra trả cho Bộ Phương, Pháp Vụ hòa thượng vội vã dẫn các sư đệ chạy như điên về phía lôi đài, trên tay vẫn còn cầm mười xiên thiết bản Chương Ngư Tu.
A Di Đà Phật, sắp muộn lượt thi mất rồi. Tội lỗi, tội lỗi!

- Nếu như thí sinh của Tây Kinh Tiểu Phật Giới vẫn không bước lên lôi đài thì sẽ bị truất quyền thi đấu.
Ma Viên thống lĩnh lạnh lùng tuyên bố, đôi mắt hắn ta quét qua một vòng, xuyên qua hết thảy ánh mắt của những người xem phía dưới.
Chờ thêm một lát, vẫn không có ai bước ra.
Đám cường giả Đông Đảo Giới vui vẻ tới mức cười tươi như hoa.
Không ngờ được bọn họ lại có thể thắng ngay từ lượt thi đấu đoàn thể đầu tiên, đúng là một khởi đầu tốt đẹp!
Sau này có đi ra ngoài, bọn họ cũng có thể thẳng lưng ưỡn ngực mà khoe khoang rằng Đông Đảo Giới đã đánh thắng được Tây Kinh Tiểu Phật Giới rồi.
Bỗng nhiên, từ trong đám đông phát ra một trận huyên náo.
Một mùi thơm cũng theo đó phiêu đãng lan tỏa.
Một luồng khí lãng dâng lên, kim quang nở rộ.
Từ trong đám người, một vị hòa thượng mặc áo cà sa màu đỏ sẫm, toàn thân tỏa ánh kim mang rực rỡ đang ngồi khoanh chân xếp bằng lơ lửng.
Từng đạo kim quang chói mắt nở rộ vạn lần.
Mặt mũi người này hiền lành nhân hậu, giống như Phật Đà tái thế.
Chỉ có điều…
Nếu như mọi người không nhìn thấy mấy xiên thiết bản Chương Ngư Tu đầy dầu mỡ trong tay vị hòa thượng này thì có lẽ ai nấy đều đã bị pháp thân của Pháp Vụ hòa thượng đánh lừa.
Tiểu hòa thượng phía sau cũng đang cầm một xiên Chương Ngư Tu như thế, vừa nhìn đã thấy buồn cười.
- A Di Đà Phật, đã để các vị thí chủ đợi lâu rồi.
Pháp Vụ hòa thượng hiền lành lên tiếng.
Đám cường giả Đông Đảo Giới trợn trừng hai mắt, há hốc mồm hồi lâu vẫn không nói được lời nào.
Ma Viên thống lĩnh lạnh lùng nhìn hắn ta, lại trông thấy xiên Chương Ngư Tu trong tay tiểu hòa thượng đứng phía sau, hai đầu mày nhíu lại.
Cái đó… là một món ăn sao?
Tên hòa thượng này… ăn thịt? Lại còn dám mang cả thịt lên tới tận lôi đài?
- Thật là ngạo mạn!
Đám cường giả Đông Đảo Giới đã giận run người không kìm lại được.
Đã ra sân chậm chạp lề mề lại còn xách theo cả mấy xiên Chương Ngư Tu, đây là đang tỏ ý xem thường Đông Đảo Giới bọn họ đấy à?
- Tây Kinh Tiểu Phật Giới các ngươi đúng là khinh người quá đáng!
Bọn họ lập tức lớn tiếng quát nạt.
Đám đông xung quanh im lặng.
Pháp Vụ hòa thượng vẫn mặt không đổi sắc, hiền lành nhân hậu, cứ thế lơ lửng trên không mãi.
Chóp chép.
Hắn ta thản nhiên đưa một xiên thiết bản Chương Ngư Tu vào miệng, bắt đầu ăn. Miệng nhúc nhích, khóe miệng còn dính chút dầu.
Trong đám đông đã có không ít người xuýt xoa.
Nhìn bộ dạng hắn ta ăn uống thật ngon quá đi mất.
- Đám đầu trọc thối tha. Chiến!
Đám cường giả Đông Đảo Giới lại tiếp tục quát lớn.
Ngay lập tức, khí tức tăng vọt lên.
Một bước hạ xuống, thân hình sừng sững vốn đang ngồi xếp bằng lơ lửng trên không, thản nhiên ăn xiên thiết bản Chương Ngư Tu của Pháp Vụ hòa thượng đã phóng tới.
Một quyền xuất ra, gió bụi mù trời.
Không khí cuộc đấu đang đến hồi gay cấn nhưng bộ dạng của hắn ta lại rất thong thả, chậm rãi.
Đầu lưỡi hơi cuộn lại, hắn ta nhét luôn miếng Chương Ngư Tu cuối cùng vào miệng.
Sau đó, ánh mắt nhàn nhạt liếc qua đám cường giả Đông Đảo Giới, khóe miệng rướn lên.
- Rượu thịt xuyên tràng, Phật tổ lưu tâm. Các vị thí chủ, xin hãy bình tĩnh!
Tách một tiếng, Pháp Vụ hòa thượng cong tay búng que xiên đã được Bộ Phương gọt dũa thành que dài, mảnh, xuyên qua ánh kim quang bắn ra.
Như tiếng Thần Long gào thét, kim quang phóng vọt lên trời.
Đám cường giả Đông Đảo Giới cũng tung ra một cước, đánh vào que xiên đó.
Không khí căng thẳng.
Nhóp nhép.
Âm thanh nhai nuốt phát ra, rõ ràng tới mức khiến người nghe không khỏi cảm thấy xấu hổ thay, bất lực trừng mắt.
Xoẹt.
Lại một que xiên được bắn ra, đám cường giả lại gào thét phẫn nộ, tuy nhiên bọn họ lại bị nó đâm xuyên qua một cách yếu ớt, cả người sống sờ sờ lại bị đóng chặt trên lôi đài.
Ánh kim quang tản dần.
Phần cuối que xiên hơi đung đưa.
Bụp bụp.
Từng que một được bắn ra, đóng chặt đám cường giả Đông Đảo Giới trên lôi đài, khiến cho bọn họ không thể nhúc nhích.
Pháp Vụ hòa thượng chắp tay trước ngực, gật đầu hài lòng, liếm quanh khóe miệng.
Sau đó hắn ta chậm rãi hạ xuống đất, rũ áo cà sa màu đỏ thẫm nhức mắt, chầm chậm quay người đi về hướng lôi đài.
- A Di Đà Phật, hương vị hoàn mỹ, chỉ có điều hơi cay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận