Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2340: Trung Đẳng Thần Chi (2)

Notice: Undefined offset: 166
Một chưởng đánh ra.
Thần uy cuồn cuộn, Pháp Tắc Hỏa Diễm bao phủ muốn đánh cho Tiểu Bạch ngã vào trong lòng đất.
Nhưng mà đôi mắt máy móc của Tiểu Bạch lóe lên.
Cờ xí chợt giáng từ trên trời xuống, bỗng nhiên cắm ở sau lưng lão giả.
Trường mâu đâm ra.
Giống như cự long va chạm vào nhau, thân hình hóa thành một đầu ngân sắc trường long rồi nổ ầm ầm tới đó.
Ánh mắt lão giả co rút lại.
Thân hình hắn ta bỗng nhiên bị đánh bay, bị ném lên trên cao.
Quang hoa màu bạc tỏa ra, bộ dáng của Tiểu Bạch xuất hiện.
Bỗng nhiên, quạt hương bồ của Tiểu Bạch vung ra nên lên trên người lão giả.
Một tiếng xoẹt vang lên...
Quần áo bị xé nát.
Quần áo trên người của lão giả bỗng nhiên rách toạc hết ra.
Áo lụa bay tán loạn.
Oành, Tiểu Bạch dừng ở bên người của Bộ Phương, hắn ta nắm trường mâu, khí tức thăng trầm.
Sắc mặt của Bộ Phương kỳ lạ.
Ở phía xa, mặt mũi lão giả tràn đầy vẻ kinh sợ và bất định, hắn ta bưng bít lấy thân thể của chính mình.
Pháp Tắc Hỏa Diễm lại bảo trùm lên trên thân thể xích lõa ấy, "còn có thể loại vô lại như vậy sao? Vậy mà dám xé rách quần áo của ta."
Đột nhiên.
Trong lòng lão giả chỉ cảm thấy tim đập rất nhanh.
Thân hình của Bộ Phương bỗng nhiên lại xuất hiện trước mặt của hắn ta,
Thao Thiết Thú rống lên một trận, một năm tay bỗng phóng đại trước mắt hắn ta.
Bang!
Một quyền nện lên trên mắt của hắn ta.
Lão giả gào lên một tiếng thê thảm, hắn ta bụm mặt rồi cảm nhận thân thể dường như bị xé rách, từ trong hư không rơi xuống đất.
Pháp Tắc Chi Lực quanh thân tản ra, hắn ta vô cùng chật vật rơi xuống đất, còn tạo ra một cái hố sâu trên mặt đất...
"Thân là lão giả Thần Chi lại bị Bộ Phương đánh một quyền đã ngã sao?"
Mọi người ở đây vô cùng khiếp sợ.
"Bán Thần đánh ngã Thần Chi... Bọn họ chưa bao giờ thấy được tình huống như thế này, nhưng kia đều là Thế Tử yêu nghiệt của Triều Đô Thần Triều, thiên tài Thiếu Vương gia hoặc là Đế Tử trong hoàng cung mới có thể làm được."
"Thanh niên trước mặt này lại cũng có thể làm được như vậy."
"Ngay cả Pháp Tắc Chi Lực cũng không dẫn ra."
"Chẳng lẽ thanh niên trước mặt này... là Thế Tử của một vị đại thế gia nào đó trong Triều Đô hả?"
"Hoặc là Thiếu Vương gia trong Vương phủ?"
Mỹ nữ tóc vàng đã sớm ngây ra như phỗng.
Nàng ta thật sự không ngờ được Bộ Phương lại cường hãn như thế...
"Thế mà cũng đánh ngã được một vị Thần Chi!"
Ong...
Tâm thần vừa động.
Trong tay Bộ Phương chợt hiện lên một vòng Kim Mang, Long Cốt Thái Đao cũng ở trong tay hắn.
Mặt Bộ Phương không có cảm xúc nắm lấy Thái Đao, thản nhiên nhìn lão giả bên dưới kia.
Hắn giơ Thái Đao lên.
Đao khí đáng sợ nhanh chóng hội tụ lại.
Hắn chuẩn bị thi triển nhất đao Trảm Tiên, chém lão giả kia.
Tuy nhiên ngay khi Bộ Phương chuẩn bị hội tụ đao khí.
Cả không gian dường như ngưng trệ.
Một cỗ Thần Thức Chi Lực cường hãn đến cực hạn trong nháy mắt đã bao phủ xuống.
Sắc mặt Bộ Phương hơi đổi.
"Trung Đẳng Thần Chi à?"
Trong lòng Bộ Phương hơi thắt lại.
Chỉ thấy hư không chậm rãi vỡ vụn, một vị mỹ phụ tuyệt diễm mặc váy lụa hồng sắc mỏng manh đang bước ra từ trong hư không.
Phía sau bàn chân trắng muốt trần trụi là một vết hoa mai, da thịt trắng đến mức sáng lên, môi đỏ mọng kiều diễm, đôi mắt quyến rũ như lúc nào cũng tản ra sự cuốn hút, quyến rũ.
- Tiên sinh xin dừng tay lại, lần này là Thần Trù Cung làm việc không chu đáo, mong tiên sinh bớt giận.
Mỹ phụ nhìn Bộ Phương cười ôn nhu, nói.
Một cái nhăn mày, một nụ cười dường như cũng đủ để lụy tâm thần người bình thường.
Bộ Phương nhướng mày, hắn cảm giác trên người của nữ nhân này đang tỏa ra uy áp đáng sợ.
Khiến cho Thần Thức Chi Lực của Bộ Phương cũng phải có chút e dè.
Trung Đẳng Thần Chi... Sợ rằng bây giờ Bộ Phương không đối phó nổi.
Thậm chí muốn trở thành Trung Đẳng chí ít cũng phải lĩnh ngộ ngũ đạo Pháp Tắc Chi Lực.
Mỗi lần lĩnh ngộ được một đạo Pháp Tắc Chi Lực thì thực lực đều tăng lên gấp bội, Trung Đẳng Thần Chi chắc chắn có thể nghiền chết Hạ Đẳng Thần Chi.
Bộ Phương mới có thể đối đầu với Hạ Đẳng Thần Chi, nhưng nếu hắn đối mặt với Trung Đẳng Thần Chi chỉ sợ là lấy trứng chọi đá.
Ong...
Mỹ phụ kia búng ngón tay một cái.
Bỗng nhiên có một viên ngọc phù bay đến trước mặt của Bộ Phương.
- Tiên sinh, đây là phòng mới dành cho ngươi, chắc chắn có thể thỏa mãn nhu cầu của tiên sinh... Hơn nữa trong ngọc phù có hơn một ngàn viên Nguyên Thạch và một ngàn viên Nguyên Bảo, những cái này là bồi thường của Thần Trù Cung đối với tiên sinh.
- Thần Trù Cung của ta chiêu mời các vị Thần Trù, tất nhiên sẽ phục vụ cuộc sống tốt nhất cho các vị Thần Trù, nhưng mà... Có trả công tất nhiên cần hồi báo, hy vọng thời điểm các vị Thần Trù có thể trùng kích thêm vài phần sức mạnh vào phong ấn truyền thừa.
Mỹ phụ ôn nhu nói, tiếng nói nhu hòa giống như đang mát xa.
Mà lão giả ở bên dưới cũng đã có cường giả của Thần Trù Cung tới trấn an hắn ta.
Hơn nữa còn dẫn theo lão giả rời đi.
Chẳng qua trước khi lão giả rời đi, hắn ta lại nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Hắn ta đường đường là một vị Địa Cấp Thần Trù mà lại bị một tên mao đầu tiểu tử đánh bại, điều này làm cho hắn ta rất không cam lòng.
"Mối nhục này, chắc chắn ta sẽ trả lại!"
Bộ Phương đối với điều này cũng không thèm để ý.
Nếu mỹ phụ đã mở miệng thì Bộ Phương cũng lười đi gây sự.
Dù sao người cũng đã đánh, giận cũng đã xả, lợi ích cũng thuộc về mình mà người bắt lấy không tha cũng chính là Bộ Phương gây chuyện.
Dù sao thì Thần Trù Cung cũng cần thể diện.
- Các hạ đúng là anh hùng xuất thiếu niên, chỉ dùng thực lực Bán Thần mà có thể đánh bại được Hạ Đẳng Thần Chi... Thiên phú như thế này ở trong Triều Đô Thần Triều cũng được xếp trong hàng ngũ yêu nghiệt đấy! Tiểu nẽ bội phục... Các hạ đến Thần Trù Cung của ta chính là may mắn của Thần Trù Cung.
Mỹ phụ ôn nhu cười nói, ánh mắt nàng có chút kỳ lạ nhìn vào Bộ Phương.
Chiến lực và tu vi của Bộ Phương hiện ra khiến nàng cũng có chút khiếp sợ.
- Nhưng mà... Tiên sinh vào Thần Trù Cung của ta chính là phải tuân thủ quy tắc của Thần Trù Cung, dù sao thì Thần Trù Cung của ta... cũng không phải nơi có thể tự ý làm càn.
Mỹ phụ nhìn Bộ Phương, tuy rằng trên mặt có nụ cười ôn hòa...
Nhưng mà lại có một cỗ áp lực thần thức đáng sợ đột nhiên lao đến muốn bao phủ lấy Bộ Phương.
(*) Phong tử: kẻ điên, người bị bệnh điên.
(*) Cờ xí: lá cờ mà trên đó có ghi phát biểu, quan điểm, tư tưởng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận