Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2358: Ta thật sự là oan uổng mà! (2)

Notice: Undefined offset: 193
Thiếu Vương gia lạnh lùng nói
- Tất cả thủ vệ Bình Dương nghe lệnh, lùng bắt toàn thành, nhất định phải bắt được Thất Thải Phệ Thiên Mãng lại, bất kỳ ai bao che đều giết không tha!
Sát ý khủng bố truyền ra từ trong miệng của Thiếu Vương gia.
Bọn thủ vệ đều khom người trong hư không, khải giáp âm vang, khí thế bừng bừng.
Mọi người ở đây đều hít một ngụm khí lạnh.
Quả nhiên Thiếu Vương gia Bình Dương Vương Phủ có khí thế ngập trời! Rất có phong phạm của Bình Dương Thần Vương!
Thưởng Thú Yến bị hủy, đương nhiên Thiếu Vương gia lên cơn giận dữ sẽ không dễ dàng tha thứ được.
Dù sao thì hắn ta tổ chức yến hội cũng là vì mặt mũi, bây giờ mặt mũi đã bị đánh bay rồi, sao có thể không cố gắng vãn hồi chứ!
Triệu Vô Ngân cũng không dám nói nhảm, hắn co lại ở một bên, khắp khuôn mặt đều là vẻ âm độc mà nhìn chằm chằm Bộ Phương đang ngồi trong đống phế tích của lồng giam.
Nhất định là hắn!
Nhất định là hắn đã thả Thất Thải Phệ Thiên Mãng đi!
Trình đại sư bóp nát Ngọc Hồ trong tay, sắc mặt tái xanh.
- Thế này mà cũng không chết! Tên Triệu Vô Ngân ngu ngốc này!
...
Đối mặt với uy thế của Thiếu Vương gia, cho dù là Lạc Tam Nương cũng cảm thấy áp lực một trận.
Không hổ là thiên tài yêu nghiệt đã lĩnh ngộ Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường!
Khó có thể tưởng tượng Đế Tử đã lĩnh ngộ hai đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường sẽ mạnh mẽ đến mức nào!
Sợ là Bán Thần Chi Cảnh đã có thể nghiền ép bậc trung đẳng Thần Chi này như mình luôn rồi!
- Thiếu Vương gia, Bộ Phương chỉ là tên Bán Thần bình thường thôi, sao hắn lại có năng lực phá hủy Huyền Thiết Lao Lung được chứ?
Lạc Tam Nương nhanh chóng mở miệng.
Thiếu Vương gia chắp tay ra sau lưng, hắn ta phóng thích áp lực trên người ra.
- Lạc Tam Nương, bản vương tôn trọng ngươi vì ngươi là quản sự của Thần Trù Cung, cho nên sự việc lần này ngươi cũng không cần quản, bất kể có phải là hắn làm hay không nhưng chắc chắn hắn là người cuối cùng tiếp xúc với Thất Thải Phệ Thiên Mãng, thế nên nhất định phải giữ hắn lại!
Thiếu Vương gia lạnh lùng nói.
Nghe nói như thế, sắc mặt của Lạc Tam Nương lập tức thay đổi.
- Không được!
- Ồ? Không được? Ngươi đây là đang cự tuyệt bản vương? Chẳng lẽ bản vương ngay cả tư cách giữ một tên Bán Thần bình thường lại mà cũng không có sao?
Ánh mắt của Thiếu Vương gia càng lạnh lùng hơn nữa.
Tuy Lạc Tam Nương kiêng kị uy thế của Thiếu Vương gia.
Nhưng tầm quan trọng của Bộ Phương dĩ nhiên không cần nói cũng biết.
- Thiếu Vương gia, yêu cầu này không thể đáp ứng ngươi được, tuy Bộ Phương chỉ là một tên Bán Thần bình thường, nhưng mà...
Lạc Tam Nương hít sâu một hơi.
- Nhưng hắn vừa mới trợ giúp Thần Trù Cung ta phá giải tầng thứ nhất của Phong Ấn Truyền Thừa! Hắn cực kỳ quan trọng đối với Thần Trù Cung ta!
Vừa nói lời này.
Mọi người đều kinh hãi!
Tên Bán Thần vô cùng tầm thường đó lại là vị Thần Trù đã phá giải Phong Ấn Truyền Thừa tầng thứ nhất của Thần Trù Cung kia sao?
Trong đôi mắt của Thiếu Vương gia cũng hiện ra một vẻ kinh ngạc, hắn ta liếc mắt nhìn gương mặt không cảm xúc của Bộ Phương, nhìn người không thể nhìn vẻ bề ngoài mà.
Nếu là như thế, vậy thật sự không thể giữ lại.
Thần Trù Cung vì Phong Ấn Truyền Thừa này mà trả giá đắt, dĩ nhiên Thiếu Vương gia hiểu rõ.
Nể mặt Thần Trù Cung, hắn ta cũng không có cách nào giữ Bộ Phương lại.
Nhưng mà Thiếu Vương gia không cam tâm.
Xoẹt một tiếng.
Một vị thủ vệ xé rách hư không trở về.
Rơi xuống bên cạnh Thiếu Vương gia, khom người nói:
- Thiếu Vương gia, bên trong phạm vi ngàn dặm chưa từng phát hiện tung tích của Thất Thải Phệ Thiên Mãng... Thủ hạ hoài nghi Thất Thải Phệ Thiên Mãng chưa từng rời đi!
Thiếu Vương gia gật gật đầu, ánh mắt ngưng trọng lại rơi lên trên người Bộ Phương.
Áp lực tỏa ra, muốn nhìn thấy Bộ Phương chột dạ.
Nhưng mà Bộ Phương lại vô cùng bình tĩnh, khuôn mặt hắn không mảy may biểu lộ cảm xúc gì.
Chẳng lẽ thật sự không phải hắn?
Một tên Bán Thần bình thường, có lẽ còn chả đánh lại được Thất Thải Phệ Thiên Mãng nữa, xác thực không có khả năng đưa Thất Thải Phệ Thiên Mãng đi.
- Giao vật phẩm không gian trên người ngươi ra.
Thiếu Vương gia lạnh lùng nói.
Bộ Phương cau mày một cái, sau đó dường như vô cùng do dự mà lấy mấy chiếc nhẫn ra rồi ném xuống đất.
Thần thức của Thiếu Vương gia phun trào, Thần Thức Chi Lực đáng sợ nghiền nát cả nhẫn không gian trong nháy mắt.
Ầm!
Đồ vật đang cất giấu bên trong nhẫn cũng ào ào hiện ra.
Một số nguyên liệu nấu ăn rải rác, một ít Tiên Tinh Minh Tinh, Nguyên Thạch, còn có nguyên bảo...
Đều là một chút tài nguyên tu luyện bình thường.
Một vài tài nguyên tu luyện rất khô khan.
Người xung quanh nhìn thấy những thứ này đều lập tức phát ra tiếng cười nhạo.
Trong mắt bọn hắn, Bộ Phương chính là một người nghèo điển hình, chút đồ sưu tầm đó còn chưa đủ tiền để bọn họ ăn một bữa cơm ở một lâu cao cấp nữa.
Loại người này làm sao lại lấy Thất Thải Phệ Thiên Mãng đi được.
Sắc mặt của Thiếu Vương gia cũng hòa hoãn hơn nhiều.
Trên mặt hắn ta ẩn chứa một ý cười.
Hắn ta nhìn Bộ Phương rồi nói:
- Ngại quá, là bản vương thất lễ rồi, bản vương sẽ đền bù tổn thất cho tiên sinh sau.
Bộ Phương có thể trợ giúp Thần Trù Cung phá giải Phong Ấn Truyền Thừa thì dĩ nhiên có giá trị phi phàm, thậm chí còn quý giá hơn so với Triệu Vô Ngân nữa.
Có thể không đắc tội thì không đắc tội.
Thiếu Vương gia dời ánh mắt đi, rơi vào trên người Triệu Vô Ngân ở phía xa, càng lạnh lùng hơn nữa.
- Phá hỏng "Thưởng Thú Yến" của bản vương, Triệu Vô Ngân, ngươi giỏi lắm đó!
- Người đâu, giam Triệu Vô Ngân lại cho ta! Mặt khác, tiếp tục lùng bắt Thất Thải Phệ Thiên Mãng trong toàn thành, bắt Thất Thải Phệ Thiên Mãng, bất kể chết sống cũng đều phải mang về!
Thiếu Vương gia quát lớn.
Bọn thủ vệ lập tức nhận lệnh.
Mấy tên thủ vệ đáp xuống, Triệu Vô Ngân lập tức bị giam lại.
Sắc mặt của Triệu Vô Ngân thay đổi kịch liệt .
- Thiếu Vương gia! Không phải ta! Ta bị oan uổng mà! Đều là do tên nhóc kia! Hắn giả heo ăn thịt hổ! Chắc chắn hắn không phải là Bán Thần bình thường đâu!
Triệu Vô Ngân tức giận, cái nồi này... Hắn ta thật sự không thể gánh được!
Hắn ta cũng không có dùng sức, làm sao có thể khiến cho trận pháp nổ tung, phá vỡ lồng giam được chứ!
Dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết hắn bị oan!
Lông mày của Thiếu Vương gia cũng nhíu một cái.
Chẳng qua thì hắn ta vẫn khoát khoát tay.
- Lôi xuống dưới! Tên nhóc kém cỏi!
Triệu Vô Ngân lập tức lệ rơi đầy mặt, mẹ nó hắn bị oan uổng thật mà!
Bỗng nhiên.
Một âm thanh già nua vang vọng lên.
- Thiếu Vương gia! Đợi đã, lão phu có thể chứng minh Triệu thế tử chưa từng nói dối, thanh niên kia không phải là Bán Thần tầm thường!
Phía dưới.
Đột nhiên, Trình đại sư chậm rãi đi ra.
Trong đôi mắt của hắn tràn đầy vẻ đắc ý...
Có chút lạnh lẽo mà nhìn chằm chằm vào Bộ Phương, râu mép vểnh lên.
Tay run một cái.
Trong tay lập tức có hỏa diễm nổi lên.
Bên trong hỏa diễm có hình ảnh hiện lên rõ ràng, chính là hình ảnh lúc trước Bộ Phương ở Lầu Quý Tân đã đánh Trình đại sư đến tê người.
Hình ảnh vừa xuất hiện.
Sắc mặt của Lạc Tam Nương lập tức biến đổi.
Lông mày của Bộ Phương cũng nhướn lên.
Mắt của Thiếu Vương gia cũng nheo lại.
Không khí ở hiện trường trở nên vô cùng quỷ dị!
Bạn cần đăng nhập để bình luận