Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1283: Tên khốn nạn đánh lén lão nương đi đâu rồi? (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mùi thơm ngào ngạt tràn ngập trong khắp gian bếp.
Bộ Phương bị động tác của Ma Nữ An Sanh làm cho giật mình, không khỏi quay đầu nhìn sang.
Ma Nữ An Sanh vội vàng nhặt dao phay lên, mỉm cười ngượng nghịu với Bộ Phương.
Thế nhưng, trong quá trình cười, vẫn không nhịn được mà khẽ hếch mũi lên, lộ ra một chút say mê, mùi thơm tràn ngập trong không khí kia thật sự quá thơm rồi.
Thơm đến nỗi làm say lòng người!
Đây thực sự là Cơm Chiên Trứng sao?
Cơm Chiên Trứng lại có thể đạt tới trình độ như thế này hả?
Bộ lão bản chính là Bộ lão bản... Quả nhiên, không thể suy đoán dựa theo lẽ thường được.
Trong lòng Ma Nữ An Sanh càng ngày càng bội phục Bộ Phương.
Dùng khăn vải sạch lau sạch các vết bám xung quanh đĩa sứ, đĩa sứ thanh hoa sáng lên trông thấy.
Sau đó, Bộ Phương mang Cơm Chiên Trứng tỏa ra ánh sáng rực rỡ chói mắt đã được đổ vào trong đĩa kia rời đi.
Mùi thơm thoảng qua khi Bộ Phương bưng chiếc đĩa sứ lên.
- Đừng sợ, ngươi tiếp tục cắt củ cải của ngươi đi, ngươi phải học được thói quen.
Bộ Phương đi tới cửa phòng bếp, liếc Ma Nữ An Sanh một cái rồi thản nhiên nói.
Những lời đó khiến cho Ma Nữ An Sanh trở nên ngơ ngác.
Nhìn bóng lưng của Bộ Phương rời đi, khóe miệng của Ma Nữ An Sanh nhất thời không nhịn được mà co giật liên tục.
Quả nhiên, Bộ lão bản vẫn là Bộ lão bản như xưa... Vẫn là Bộ lão bản cho nổ tung toàn bộ lôi đài bằng một miếng đậu phụ thối... Bụng dạ vẫn đen tối, vẫn xấu xa như vậy.
Nàng thở dài một hơi, sau đó lại hít vào thật sâu, tận hưởng mùi thơm nồng nàn tràn ngập trong không khí.
Ma Nữ An Sanh tiếp tục công việc cắt củ cải nhàm chán và vô vị kia của nàng.
Bộ Phương bưng bát Cơm Chiên Trứng phát ra ánh sáng lấp lánh kia rời khỏi phòng bếp.
Chẳng mấy chốc, hắn đã đi vào trong nhà hàng.
Mọi người đều đổ dồn ánh mắt lên trên người hắn ngay lập tức.
Ánh mắt của Minh Vương Nhĩ Cáp và Cẩu Gia rơi vào món Cơm Chiên Trứng, đôi mắt của cả hai người đều hơi lóe lên một tia sáng.
Dù sao đây cũng là một phần Cơm Chiên Trứng được nấu bằng trứng của Thần Thú.
Nó trông thực sự có chút khác biệt với Cơm Chiên Trứng thông thường.
Bộ Phương đặt đồ ăn lên trên bàn ăn, liếc mắt nhìn qua đám đông, thấy được vài nét kinh ngạc hiện lên trong mắt mọi người.
Trong trứng Thần Thú có tinh chất, tuy nhiên, tinh chất này lại không thể hấp thu một cách dễ dàng như vậy được.
Giống như trước khi Tiểu U gặp được Bộ Phương, cách tốt nhất để đối phó với trứng Phượng Hoàng chính là chọn **.
Tuy nhiên, cách hấp thụ này sẽ làm cho phần lớn năng lượng bị mất đi.
Cho dù là đập vỡ trứng ra rồi ăn trực tiếp, thì hiệu quả hấp thụ vẫn không tốt lắm.
Nhưng Bộ Phương thì khác, kỹ năng nấu nướng của Bộ Phương có thể có thể cô đọng những gì tinh túy nhất của nguyên liệu một cách hoàn hảo và và được cơ thể con người hấp thụ, giải trừ lời nguyền gì gì đó đều sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Mặc dù một phần Cơm Chiên Trứng không thể giữ được toàn bộ tinh hoa của trứng Phượng Hoàng, thế nhưng lại giữ lại được nhiều năng lượng hơn so với trứng Phượng Hoàng chưa nấu chín.
Có điều là...
Món Cơm Chiên Trứng Phượng Hoàng này thật sự có thể cứu được Nghê Nhan sao?
Vết thương của Nghê Nhan là bởi vì Tinh Thần Hải bị vỡ nát đấy!
Nếu Tinh Thần Hải của người bình thường bị vỡ nát thì đã chết từ lâu rồi, còn Nghê Nhan vẫn chưa bỏ mạng là bởi vì sức mạnh của Tinh La Thiên Bàn vẫn còn tồn tại trong đầu nàng.
Tuy nhiên, cho dù là như thế, nhưng muốn cứu được nàng thì ngay cả là thần tiên ra tay cũng khó có thể làm nổi!
Ngay cả Minh Vương cũng chỉ có thể làm cho Tinh Thần Hải của Nghê Nhan không tiếp tục bị nứt ra mà thôi.
Bộ Phương nâng cơ thể của Nghê Nhan dậy.
Lúc này, sắc mặt của Nghê Nhan trở nên vô cùng trắng bệch, thậm chí là không có một tí huyết sắc nào.
Bộ Phương cau mày, dùng muỗng sứ thanh hoa múc một ít Cơm Chiên Trứng đang phát ra ánh sáng lấp lánh kia, sau đó đưa tới miệng của Nghê Nhan.
Một muỗng Cơm Chiên Trứng vừa đút vào miệng.
Tinh Thần Lực từ trong Tinh Thần Hải của Bộ Phương lập tức tràn ra, đẩy miệng của Nghê Nhan mấp máy, để cho muỗng Cơm Chiên Trứng trôi tuột vào trong bụng Nghê Nhan dọc theo cổ họng.
Dưới sự thúc đẩy Tinh Thần Lực của Bộ Phương, Cơm Chiên Trứng đã biến thành năng lượng cuộn trào ngay khi vừa vào bụng, năng lượng đó chia thành hai loại, một loại là năng lượng tinh thần, còn loại kia là năng lượng thể xác.
Hai loại năng lượng khuấy động trong cơ thể, kích thích Nghê Nhan.
Chẳng mấy chốc, sắc mặt của Nghê Nhan đã hồng hào lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Màu sắc vô cùng rõ ràng, thậm chí có chút đỏ bừng.
Làn da trắng nõn nà càng ngày càng đỏ hơn,
Cuối cùng, dường như sắp nhỏ ra máu vậy.
Bộ Phương nhìn một chút, rồi lại tiếp tục múc một muỗng đút vào trong miệng của Nghê Nhan.
Không lâu sau, một muỗng Cơm Chiên Trứng Phượng Hoàng lại lần nữa vào bụng.
Xèo xèo xèo...
Có một luồng khí trắng tràn ra từ trên người của Nghê Nhan, hơn nữa, có vẻ như bên trong Tinh Thần Hải của Nghê Nhan cũng trở nên dữ dội hơn rất nhiều.
Những người khác ở xung quanh đều nhìn tới mức ngây người.
Dương Mỹ Cát nhìn Bộ Phương với vẻ mặt đờ đẫn, nhìn dáng vẻ cẩn thận đút từng muỗng Cơm Chiên Trứng kia của Bộ lão bản, nàng khó có thể tưởng tượng được Bộ lão bản nghiêm khắc kỹ lưỡng, còn có chút bụng dạ đen tối trong trí nhớ kia và nam nhân trước mặt này là cũng một người.
Chắc chắn là nàng đã nhìn thấy một Bộ lão bản giả mạo.
Một vẻ phức tạp toát ra trong đôi mắt của Nam Cung Uyển, thở dài một hơi.
Miệng của Nam Cung Vô Khuyết đã há hốc ra thành hình tròn, hai mắt dường như muốn rơi ra giống như gặp phải ma vậy.
Rốt cuộc, nữ nhân này là thần thánh từ đâu tới?
Lại có thể để cho Bộ lão bản tự mình đút ăn... Đây chính là đãi ngộ mà ngay cả hắn cũng không có được!
Bộ lão bản đã thay đổi rồi, Bộ lão bản của lúc trước không phải như thế này!
Cẩu Gia ngẩng đầu chó lên, hai mắt ngưng tụ, nhìn chằm chằm vào Nghê Nhan đang ăn Cơm Chiên Trứng được nấu từ trứng Thần Thú kia, ánh mắt có chút thâm thúy.
Minh Vương Nhĩ Cáp cũng cau mày.
Đột nhiên, hai mắt của một người một chó đều co rụt lại.
Bùm!
Một làn sóng khí bắn ra từ trên cơ thể của Nghê Nhan, sóng khí cuồn cuộn bắt đầu dâng trào.
Từng đốm ánh sao tràn ngập ra khắp nơi, trong nháy mắt, toàn bộ nhà hàng đều bị bao trùm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận