Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2033: Đi tìm Thú Thánh (1)

Chết… chết rồi?
Nhìn qua trận pháp hình ảnh, mọi người đều ngơ ra.
Nhìn cảnh tượng trong trận pháp, ai nấy đều thấy lạnh cả sống lưng, như bị rơi vào hầm băng vạn năm vậy.
Nhất Chuyển Tiểu Thánh của Dực Nhân Cốc chết rồi...
Phải biết trong tất cả tuyển thủ tham gia cuộc thi của Dực Nhân Cốc, người yếu nhất cũng là Nhất Chuyển Tiểu Thánh, bọn họ có thể đặt mục tiêu là vào vòng chung kết, tranh tài cùng các thiên tài yêu nghiệt của Minh Ngục.
Thế nhưng kết quả thì sao?
Kết quả là một vị Tiểu Thánh của Dực Nhân Cốc vừa chết trong trận bán kết vừa nãy, lông vũ sau lưng còn bị người ta giật hết đi.
Cường giả đó của Thâm Uyên cũng là một vị Nhất Chuyển Tiểu Thánh Đỉnh Phong.
Thế thì sao?
Hắn ta đã bị một cây trường mâu đâm chết trên sàn đấu...
Kết cục này, làm mọi người đều thấy bất ngờ.
Tên đầu bếp này của Tiên Trù Giới... sao lại mạnh như vậy được chứ?
Không phải là hắn chỉ có tinh thần lực là mạnh thôi sao?
Mặt mọi người đều rất ngơ ngác, hồi tưởng lại lời Bộ Phương tóc trắng đã nói, mấy lời ngông cuồng như kiểu “các vị ở đây đều là rác rưởi”, làm tai bọn họ ong ong hết cả.
Tên này, dường như phải chắc chắn lắm mới dám nói như vậy.
Hại vị Tiểu Thánh Đỉnh Phong bị giết một cách vô tình.
Trong trận chiến ban nãy bọn họ đều đã thấy, Bộ Phương tóc trắng đấu với hai người nhưng không hề bị quá sức.
Điều này có nghĩa là đây vẫn chưa phải thực lực thật của Bộ Phương tóc trắng.
Tên đầu bếp này, sợ là sẽ trở thành biến số lớn nhất trong cuộc chiến Minh Khư Thiên Đạo lần này.
Thực ra không chỉ có bọn họ, đến cả Bộ Phương cũng thấy tò mò tu vi của mình sau khi khí linh phụ thể sẽ mạnh như thế nào.
Nhị Chuyển Tiểu Thánh, hay là Tam Chuyển Tiểu Thánh?
Bùm!
Màu tóc trắng biến mất, đôi đồng tử hình kiếm cũng dần trở nên dịu dàng hơn.
Bạch Hổ Khiếu Thiên đã về tinh thần hải rồi, Bộ Phương cảm thấy cơ thể mình rất trống rỗng.
Hiển nhiên, trận chiến này không nhẹ nhàng như người ngoài thấy, tu vi cấp Bán Thánh, chân khí trong cơ thể gần như đã tiêu hao sạch.
Bộ Phương giật mình, ý niệm của hắn đã chìm sâu vào tinh thần hải, hỏi Bạch Hổ khả năng chiến đấu khi phụ thể sẽ đạt đến mức nào.
Bạch Hổ kiêu ngạo, ngửa cái đầu hổ của nó lên nói:
- Khí linh phụ thể sẽ chia theo tu vi của ký chủ, một ngày ký chủ chỉ có thể để một loại khí linh phụ thể, đây là quy tắc.
- Ký chủ có tu vi Bán Thánh được khí linh phụ thể, khả năng chiến đấu sẽ tương đương với một Nhất Chuyển Tiểu Thánh nhưng có sự tồn tại của bọn ta nên đấu với Nhị Chuyển Tiểu Thánh cũng không thành vấn đề nhưng muốn chém giết thì sẽ hơi tốn sức. Còn về Tam Chuyển Tiểu Thánh thì có thể so tài một chút nhưng nếu nói đến việc giết thì chắc chắn là không thể đâu.
Bạch Hổ tuy kiêu ngạo nhưng Bộ Phương hỏi, nó vẫn ngoan ngoãn trả lời lại.
Bộ Phương cũng gật đầu, tỏ ý mình đã rõ rồi.
Thực lực của mình bây giờ là tu vi Bán Thánh, sau khi Bạch Hổ phụ thể thì sẽ có thể phát huy ở mức tu vi của Nhất Chuyển Tiểu Thánh.
Bình thường thì nếu khí linh phụ thể, thì thực lực sẽ được nâng lên một cấp.
Nhưng mà khả năng chiến đấu thì lại được nâng lên rất nhiều, nâng lên được những hai cấp.
Nếu tự mình đột phá Nhất Chuyển Tiểu Thánh thì khi gặp Tứ Chuyển Tiểu Thánh cũng còn đánh được vài chiêu.
Hắn rút ra khỏi tinh thần hải, chắp tay sau lưng, lơ lửng trên rừng cây rậm rạp.
Dưới chân hắn là hai cỗ thi thể, máu tươi đang chảy thành dòng.
Ánh mắt Bộ Phương cũng lạnh nhạt hơn rất nhiều.
Bạch Hổ là người thích sát phạt, một khi nó đã giết người thì sẽ không nương tay đâu.
Hắn nhìn về phía sâu trong rừng cây, Bộ Phương bước đi trên hư không.
Hắn giật mình một cái, tự dưng Mặc Nhan, Chu Ngạn và những người khác xuất hiện trước mặt hắn.
Bọn họ có vẻ hơi ngơ ngác, dường như họ không rõ tại sao tự dưng mình lại bị Bộ Phương di chuyển sang một nơi khác.
Bọn họ hoàn hồn lại, ánh mắt chuyển về chỗ hai cỗ thi thể.
Tuy hai người đó đã chết rồi nhưng cơ thể vẫn tỏa ra uy lực rất đáng sợ, làm bọn họ sợ hãi vô cùng.
- Tiểu Thánh của Thâm Uyên và... Tiểu Thánh của Dực Nhân Cốc?
Chu Ngạn và những người khác nhìn thấy Tiểu Thánh của Thâm Uyên thì cũng không bất ngờ lắm, nhưng khi thấy Tiểu Thánh của Dực Nhân Cốc thì lại hít một hơi thật sâu.
Hai người họ đều chết rồi, đều là bị Bộ Phương giết.
Đại Ma Vương... khủng bố như vậy sao?
Đến cả cường giả của Dực Nhân Cốc... cũng bị giết rồi.
- Các ngươi phải tập luyện, bây giờ đi luôn đi, đừng để bị ai phát hiện cả. Một khi bị phát hiện thì các ngươi sẽ khó mà thoát được đấy. Địa ngục nằm ngay bên sông Hoàng Hà, tuy có nhiều bảo bối và châu báu nhưng các ngươi cũng phải có mạng để lấy mới được.
Bộ Phương nhìn bọn họ, nói.
Chu Ngạn và những người khác nhờ chuyện lần này mới có được cơ duyên, đương nhiên Bộ Phương cũng sẽ không cản họ.
Hơn nữa với bọn họ, Địa Ngục quả thực là một cơ duyên lớn.
Tiên Trù Giới đang ở trong trạng thái phục hồi, không có nhiều cơ duyên. Thế nhưng Địa Ngục là một nơi đã lâu đời, nói không chừng bọn họ sẽ có được tiên quả, Minh Quả, có thể trở thành Tiểu Thánh ngay cũng không chừng.
Dù sao thì những thứ như cơ duyên, không nói trước điều gì cả.
- Xuất phát đi, đến lúc đó gặp lại ở Hoàng Tuyền trấn, chúc các ngươi may mắn.
Bộ Phương nhìn Chu Ngạn và những người khác, nói.
Chu Ngạn, Phương Ngọc, Mặc Yên, Hiên Viên Hạ Huệ nghiêm túc gật đầu.
Lần này đến Địa Ngục để tham gia cuộc thi bọn họ mới hiểu thế nào là núi cao còn có núi cao hơn.
Các loại yêu nghiệt đã khiến bọn họ đến mức tuyệt vọng, khí tức của những người kia làm bọn họ không thể nào phản kháng được.
Nếu không có Bộ Phương thì họ sớm đã phải hồi phủ rồi.
Vậy nên cơ hội lần này, họ phải nắm bắt thật tốt.
Như Kim Giác nói hôm qua, trận bán kết này vừa là một cuộc thi, vừa là một dịp để tranh giành cơ duyên.
Trên con sông Hoàng Tuyền, có vô số cơ duyên.
Bùm!
Mặt đất chấn động, lá rơi khắp,
Chu Ngạn và những người khác đột nhiên hóa thành những tia sáng, bắn về phía xa, nơi sâu trong khu rừng.
Họ đi... vì cơ duyên.
Đương nhiên, chuyến đi này không rõ sống chết sẽ ra sao nhưng bọn họ sớm đã không phải đám trẻ ngoan sống trong Tiên Trù Giới, nơi quê nhà dịu dàng ấm áp đấy rồi. Bọn họ biết, bọn họ phải trưởng thành.
Có lẽ sau lần này, bọn họ sẽ trở thành trụ cột của Tiên Trù Giới.
Nhưng mà... mọi chuyện đều phải để đến khi họ sống sót được rồi mới nói tiếp được.
Nhìn bọn họ rời đi, Bộ Phương chắp hai tay ra sau lưng, vẻ mặt rất bình thản.
Nhìn hai cỗ thi thể nằm trên mặt đất, Bộ Phương hơi cau mày, hắn cũng cần tăng tốc lên rồi.
Hắn phải hoàn thành Tiểu Thánh khảo hạch cho sớm để có được Hắc Ngọc Bàn, hoàn thành trận bán kết.
Hơn nữa hắn cứ cảm thấy trận bán kết không đơn giản như vậy.
Lần này bên tổ chức đã rất dũng cảm, họ dám đặt địa điểm khảo hạch là ở bên sông Hoàng Tuyền, lẽ nào bọn họ không sợ Hoàng Tuyền Đại Thánh nổi giận sao?
Hoàng Tuyền Đại Thánh, dù sao cũng là một vị Đại Thánh đấy.
Trên con đường từ rừng cây đi lên, các cuộc chiến nổ ra liên tục. Càng vào sâu thì chiến đấu càng kịch liệt.
Mấy Nhị Lưu Tiểu Thế Giới đã gặp phải sự tấn công của các Tiểu Thế Giới khác, ngọc bàn mà họ nắm giữ cũng bị cướp đi mất một cách vô tình.
Có Nhị Lưu Tiểu Thế Giới gặp phải mấy Tiểu Thế Giới nhân từ của Tây Kinh Tiểu Phật Giới thì còn đỡ, còn giữ được tính mạng. Thế nhưng nếu gặp phải những Tiểu Thế Giới như Dực Nhân Cốc, Thâm Uyên thì thảm rồi.
Bọn họ sẽ bị giết sạch.
Vậy nên đi được một nửa đường, đội ngũ của các Nhị Lưu Tiểu Thế Giới về cơ bản đã hi sinh hết, chỉ còn lại một vài Nhất Lưu Tiểu Thế Giới.
Hơn nữa những Tiểu Thế Giới này đi đường khác nhau, không gặp ai, hiển nhiên là họ cũng không muốn giao đấu.
Bởi vì họ rất rõ, con đường này không được thái bình, trong khu rừng sẽ có những hung thú rất mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận