Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1246: Một món ăn trong cung điện (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn muốn ném con Tôm Huyết Long xuống khỏi sợi dây xích.
Bộ Phương nhìn thấy một cảnh như vậy, lập tức cảm thấy có chút buồn cười...
Thật là dở khóc dở cười.
Nhớ tới dáng vẻ đầy khí phách kia của Ngao Bạch khi đứng trên vách núi vào lúc trước, chỉ e là những trải nghiệm trong thung lũng này đã trở thành bóng đen tâm lý đi theo Ngao Bạch suốt cả cuộc đời rồi.
Bộ Phương quay đầu nhìn về phía bên cạnh.
Chỗ ấy, Ma Hạt Tộc đại hán ngược lại rất an toàn, hơn nữa, có vẻ như cũng gần đến được cầu thang bằng đồng rồi.
Đối với chuyện này, khóe miệng của Bộ Phương không khỏi giật giật, lộ ra một đường cong.
Ngao Bạch và Ma Hạt không thể nhìn thấy Bộ Phương, như thể họ đã bước vào một môi trường huyền ảo vậy.
Bộ Phương chớp mắt một cái, sau đó lấy ra một con Tôm Huyết Long đã bị buộc chặt từ trong túi không gian hệ thống, rồi tháo sợi dây nhỏ đang buộc trên người Tôm Huyết Long xuống.
Tiếp sau đó, ném Tôm Huyết Long lên đoạn dây xích gần chỗ Ma Hạt Tộc hán tử...
Ma Hạt đại hán rất hào hứng trong lòng, bởi vì hắn đã sắp đến được cầu thang bằng đồng rồi, chỉ cần hắn đến được vị trí đó, có nghĩa là hắn sắp mở được bí mật đó.
Trong lòng hắn rất kích động, bởi vì hắn có một trực giác, đồ vật mà đám cường giả Khư Ngục bọn họ vẫn luôn tìm kiếm có vẻ như đang ở trong cung điện bằng đồng này!
Chỉ cần hắn mở ra bí mật này, vị trí của hắn trong Ma Hạt Tộc, hay nói cách khác, vị trí của hắn ở trong Khư Ngục sẽ đạt tới một cấp độ vô cùng cao quý!
Sự phấn khích trong lòng hắn dường như muốn bộc phát ra.
Hắn ra sức đi lên phía trước, cho dù Tinh Thần Hải sôi trào kịch liệt như thế nào, cũng không thể ngăn cản hắn đi về phía trước.
Đột nhiên.
Ma Hạt đại hán ngẩn ngơ.
Đồng tử đang co lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường...
Ngay lập tức, hắn sởn hết cả tóc gáy.
Đột nhiên, một con Tôm Huyết Long chợt xuất hiện trên bầu trời, Tôm Huyết Long xẹt qua một vòng đường cong rồi rơi xuống chỗ mà cả người hắn đang đứng.
Bộp một tiếng, rơi xuống cách chỗ hắn đang đứng không xa.
Tôm Huyết Long nhổ ra bong bóng từ trong miệng, ánh mắt dán chặt lên người của Ma Hạt đại hán.
Trong nháy mắt, nhanh chóng bò về phía đại hán với tốc độ vô cùng nhanh.
Sau đó, lại có thêm một người ôm chặt sợi dây xích gào khóc.
Bộ Phương nhìn cảnh tượng buồn cười này, khóe miệng không khỏi co giật.
Cũng không để ý tới kết cục cuối cùng của hai người kia rốt cuộc sẽ như thế nào nữa mà quay người leo lên cầu thang bằng đồng.
Bước lên bậc thang bằng đồng, Tinh Thần Hải sôi trào cũng chợt dừng lại, Bộ Phương đều là cảm thấy có vẻ như Tinh Thần lực của bản thân đã tăng lên được một chút.
Đây là một tin tốt.
Bò lên trên những bậc thang bằng đồng, xa xa chính là cung điện bằng đồng nguy nga đồ sộ, Quỷ Phủ thần công được chết tác trong cung điện hết sức tinh tế.
Dù là những đường vân huyền bí được chạm khắc dày đặc trên cung điện hay là kiểu dáng của cung điện thì cũng đều đặc biệt đẹp mắt.
Lần trước, Bộ Phương không nhìn kỹ tòa cung điện này, lúc này đây, ngược lại, Bộ Phương có thể quan sát tỉ mỉ một lượt.
Hắn bắt chéo hai tay sau lưng rồi đi về phía cung điện bằng đồng.
Cổ Thuyền màu đen.
Tấm cửa mở ra.
Một bóng người mặc áo choàng đen trèo ra khỏi đó và nhảy lên dây xích.
Bóng người mặc áo choàng đen thở dài một hơi nặng nề rồi vội vã chạy theo, chạy vụt qua nhanh như bay trên sợi dây xích, thoáng cái đã bước lên cầu thang bằng đồng.
Bước lên cầu thang bằng đồng, trái tim người này chợt run lên.
Có vẻ như là đang nghĩ tới chuyện gì đó kinh khủng.
Tuy nhiên, nhìn bóng lưng của Bộ Phương đã đi xa, đôi mắt màu đỏ tươi của bóng người này chợt sáng ngời, lại tiếp tục đuổi theo.
Bộ Phương đi chậm rãi, cách cung điện bằng đồng cũng càng ngày càng gần, bức tranh trước cung điện cũng bày ra trước mặt của hắn.
Nhìn hình ảnh đằng trước cung điện kia, ánh mắt của hắn lập tức ngưng trọng... Có chút đơ ra.
Bởi vì hắn phát hiện, bóng người mà hắn nhìn thấy lúc trước kia... Lại đang quỳ gối trước cửa bằng đồng, không hề nhúc nhích!
Mùi đồ ăn thơm ngào ngạt tỏa ra trong không khí, mùi thơm đồ ăn đó xộc vào Bộ Phương, khiến cho máu khắp người Bộ Phương như sôi trào lên, nóng bừng không thôi.
Bộ Phương chưa bao giờ cảm thấy loại cảm giác này.
Lướt qua bóng người kia, Bộ Phương nhìn về phía nơi tỏa ra mùi thơm đồ ăn kia.
Chỗ ấy, một món ăn tỏa ra vầng sáng ấm áp đang lặng lẽ đặt ở trên mặt đất.
Một người quỳ xuống bên ngoài cửa, và một món ăn bên trong cửa được đặt trên mặt đất.
Cảnh tượng này khiến người ta cảm thấy hết sức quỷ dị.
...
Đế Quốc Thanh Phong.
Phía trước cửa tiệm Phương Phương.
Vẻ mặt của u Dương Tiểu Nghệ và Tiêu Tiểu Long đều hiện lên sự sợ hãi.
Yêu ma lại xâm chiếm tiếp rồi, bây giờ, Bộ lão bản không có ở đây... Ai có thể giúp bọn họ được chứ?
Đáy mắt của u Dương Tiểu Nghệ lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Chẳng lẽ lần này thật sự không thể tránh khỏi tai họa sao?
Tiểu Bì nằm trên vai Tiểu U.
Tiểu U giơ tay lên, sờ lên đầu Tiểu Bì, sau đó, mũi chân của nàng nhẹ nhàng chạm xuống mặt đất, thân hình lập tức tung bay lên.
Thuyền U Minh hiện lên, Tiểu U bước lên thuyền U Minh, bóng dáng lao như bay ra phía bên ngoài Đế Đô.
u Dương Tiểu Nghệ và Tiêu Tiểu Long đều sững sờ, nhìn Tiểu Bì nằm trên vai Tiểu U mà rời đi, có vẻ như bọn họ đã nhớ ra cái gì đó, liếc nhau một cái, rồi chạy về phía bên ngoài thành.
Trên tường thành, vẻ mặt của tất cả thị vệ đều vô cùng hoảng sợ, hai người bọn họ run lẩy bẩy, ngã xuống trên tường thành, hoàn toàn không dám nhúc nhích.
Xa xa, minh khí phủ kín bầu trời.
Một đội quân yêu ma đang liên tục tới gần, khí tức kinh khủng khiến cho bọn họ đều run rẩy trong lòng.
Hạt Hà đã mất đi hai tay, thế nhưng sát khí trên người hắn vẫn cuồn cuộn.
Lần này, hắn đã dẫn theo cường giả cấp bậc Đại Hư tới đây, nhất định phải xé nát hoàn toàn tên đầu bếp chết tiệt đó!
Lại dám coi người của Ma Hạt Tộc bọn họ như nguyên liệu nấu ăn hả.
Cái thứ nhân loại hèn mọn ti tiện này, tội đáng chết vạn lần! !
Phía trước người hắn, là một vị cường giả Ma Hạt Tộc có cấp bậc Đại Hư, khí tức vô cùng kinh khủng.
Hắn đánh ra một quyền, ảo ảnh hình nắm đấm mạnh mẽ đâm xuyên qua tường thành, khiến cho tường thành sừng sững sụp đổ trong chốc lát.
Những con người trên tường thành đều lộ ra vẻ kinh hoàng.
Cảnh tượng này khiến cho Hạt Hà cảm thấy trong lòng vô cùng thoải mái, nỗi đau mất đi đôi càng cũng bị che đậy xuống.
- Giết, giết sạch bọn họ! Còn tên đầu bếp kia đâu, lão tử muốn cắn nát từng miếng từng miếng thịt của hắn!
Cường giả Đại Hư kia cũng tàn phá không chút kiêng kỵ như thế, cũng cảm nhận được một chút hưng phấn.
Bước ra một bước, bóng dáng của hắn xuất hiện ở trên tường thành nhanh như một tia chớp.
Hắn ngoác miệng cười to.
Minh khí phóng lên trời, giống như đang muốn xé toạc bầu trời.
Tất cả những người trong tòa thành đều run bần bật, quỳ trên mặt đất...
Cảm giác vô địch không có ai sánh bằng này khiến cho cường giả Đại Hư của Ma Hạt Tộc hết sức hưởng thụ.
- Chỉ là một con bọ cạp cấp bậc Đại Hư cỏn con mà dám giễu võ giương oai cái gì hả? Thể diện của Minh Khư Sinh Linh đều bị các ngươi ném sạch rồi sao...
Đột nhiên.
Một giọng nói lạnh lùng vang vọng trong hư không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận