Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2111: Thiên Đạo Ý Chí rót vào rượu ngon (1)

- Cái gì?
Hoàng Tuyền Đại Thánh và những người khác đều sững sờ khi nghe thấy những lời của Bộ Phương.
Hoàng Tuyền Đại Thánh đang ăn mì suýt chút nữa đã phun hết mì ở trong miệng ra ngoài.
Dẫn động Thiên Đạo Ý Chí của Địa Ngục để tưới sao...
Tên tiểu đầu bếp này cũng dám mơ tưởng thật đấy nhỉ... hắn có biết Thiên Đạo Ý Chí của Địa Ngục mạnh mẽ đến cỡ nào không?
Bộ Phương nhìn mấy người đó bằng vẻ mặt không chút cảm xúc.
Hắn cứ lặng lẽ nhìn như vậy mà không nói lời nào.
Hoàng Tuyền Đại Thánh bị nhìn đến nỗi thậm chí không thể ăn nổi mì nữa.
Ngục Chủ Ứng Long cầm quyền trượng Hư Không Chi Nhãn, cũng không biết nên nói gì cả.
Hắn biết tài nghệ nấu nướng của Bộ Phương, lúc trước, hắn đã từng được nếm thử khi còn ở Tiên Trù Giới rồi.
Hắn quay đầu lại và liếc nhìn Tiểu U, lời nguyền trong cơ thể của Tiểu U cũng đã được tài nghệ nấu nướng của Bộ Phương khống chế.
Thế nhưng...
Bây giờ, vò rượu này lại cần dẫn động Thiên Đạo Ý Chí của Địa Ngục để tưới vào sao?
Làm sao một vò rượu cỏn con lại có thể chịu đựng nổi loại năng lượng này khi tưới vào cơ chứ...
Tuy rằng bọn họ có thể làm được, nhưng vò rượu này có thể chịu nổi sao?
Có điều là, tại sao tiểu đầu bếp Tiểu Thánh Nhất Chuyển lại có thể dám nghĩ đến loại chuyện này chứ?
Cẩu Gia ngược lại thè lưỡi tỏ vẻ có chút thích thú.
Minh Vương Nhĩ Cáp cũng ngậm Que Cay và nheo mắt lại.
- Để Đại Hoàng làm đi, trong số những người có mặt ở đây thì Đại Hoàng là người thích hợp nhất.
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Que Cay, nhếch miệng lên cười rồi nói.
Đại Hoàng lập tức ngẩn người, nhét một miệng đầy mì sợi.
- Tại sao bổn thánh lại thích hợp nhất?
Hoàng Tuyền Đại Thánh cũng không biết rằng thì ra hắn còn có tác dụng như thế này.
- Thực lực của lão già Ứng Long thì vẫn hơi yếu một chút, đồ chó ghẻ vẫn luôn nhớ nhung tới Thiên Đạo Ý Chí kia, chỉ sợ là vừa dẫn động một cái thì sẽ bị sét đánh ngay lập tức, về phần ta... hề hề, ta lười.
Minh Vương Nhĩ Cáp bắt chéo hai chân lại mà giải thích.
Vẻ mặt của Hoàng Tuyền Đại Thánh không nói nên lời.
- Tại sao ngươi lại không thể dẫn động được, chẳng lẽ trong lòng ngươi còn không hiểu rõ hay sao? Còn không phải là thực lực chỉ biết ăn...
Hoàng Tuyền Đại Thánh bĩu môi.
- Nếu như dẫn động Thiên Đạo Ý Chí của Địa Ngục để rót vào rượu, có thể nhận được một hũ rượu nhỏ miễn phí, nói trước với các vị một chút, loại rượu này... rất đắt đấy.
Bộ Phương nói một cách nghiêm túc.
Một hũ rượu nhỏ miễn phí đã là thứ mà Bộ Phương có thể hào phóng nhất rồi.
Thế nhưng vì muốn có được Thiên Đạo Ý Chí của Địa Ngục, hắn cũng không còn cách nào khác, dù sao, nếu muốn dẫn động Thiên Đạo Ý Chí của Địa Ngục, thực lực của hắn vẫn còn kém một chút.
À, kém hơn rất nhiều.
- Một hũ nhỏ sao? Còn chẳng đủ bổn thánh uống một ngụm đâu...
Hoàng Tuyền Đại Thánh bĩu môi...
- Một ngụm sao?
Bộ Phương nheo mắt lại nhìn Hoàng Tuyền Đại Thánh một cái, một ngụm Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cao cấp... Gia hỏa này là tửu thánh sao?
Được rót vào Thiên Đạo Ý Chí của Địa Ngục, tăng thêm Thiên Đạo Ý Chí trong Điền Viên Thiên, cộng với Thiên Đạo Ý Chí của Tiên Trù Giới...
Bên trong vò rượu này chứa đựng ba loại Thiên Đạo Ý Chí đấy.
Uống một ngụm chỉ sợ rằng sẽ phải say đến chết đấy chứ.
Bộ Phương chỉ khẽ giật khóe miệng, nhìn Hoàng Tuyền Đại Thánh một cái với vẻ có chút khinh thường.
- Nào, đưa cho bổn thánh, coi như vì rượu ngon này mà ta xả thân vì nghĩa vậy... Nếu rượu này của ngươi không thể làm cho bổn thánh hài lòng, đừng trách bổn thánh sẽ ăn sạch nhà hàng cho ngươi khóc thành dòng mới thôi!
Hoàng Tuyền Đại Thánh nhét một miếng mì cuối cùng vào miệng, hắn lau miệng, chép một tiếng rồi nói.
Sau đó, nhận lấy bình rượu mà Bộ Phương đưa tới.
Vừa cầm lấy vò rượu, hắn lại càng thêm nghi ngờ hơn.
Bởi vì, bên trong bình rượu này không có bất cứ dao động kỳ lạ nào mà chỉ giống như một vò rượu thông thường vậy.
Hửm?
Hoàng Tuyền Đại Thánh nheo mắt lại, nhìn Bộ Phương một cái với vẻ nghi hoặc, hắn càng ngày càng không tin tưởng Bộ Phương.
Suy cho cùng, dù sao đi nữa rượu được chưng cất từ Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo cũng không thể nào bình thường như vậy được.
Hoàng Tuyền Đại Thánh ôm vò rượu, bước ra khỏi nhà hàng một cách nghênh ngang.
Mấy người Bộ Phương lập tức đi theo.
Một đám người đang xếp hàng ở bên ngoài nhà hàng lập tức hô lên đầy kinh ngạc.
Nhiều người đều không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy các đại lão bước ra từ trong nhà hàng.
Tuy nhiên, vừa nhìn một cái như vậy, không ít người đều phải hít vào một ngụm khí lạnh.
- Là Ngục Chủ Ứng Long... Đúng là ngài ấy thật rồi!
- Ồ... Người nọ hình như là Hoàng Tuyền Đại Thánh?
- Vị kia là Minh Vương đại nhân sao? Nghe nói Minh Vương đại nhân đã xông qua Quỷ Vương Quan rồi...
...
Đám cường giả của các đại gia tộc đang xếp hàng kia đều trố mắt ra, nhìn từng người một bước ra từ trong nhà hàng với vẻ ngây ngốc.
Vào lúc con chó mực cất bước uyển chuyển từ tốn đi ra cuối cùng, tất cả mọi người đều yên lặng hơn một chút.
- Trời đất ơi..! Là Ngục Khuyển đấy!
- Là Thần thủ hộ của Địa Ngục chúng ta sao?
- Là Ngục Khuyển đánh vào Minh Ngục cùng với lão Minh Vương trong truyền thuyết hả?
...
Nhìn thấy Cẩu Gia xuất hiện, một đám người lập tức nháo nhào lên.
Bọn chúng cho rằng chỉ có một mình Ngục Chủ Ứng Long ở trong nhà hàng thôi.
Kết quả là một nhóm đại lão chợt bước ra, khiến cho đám người này bỗng chốc trở nên có chút lộn xộn.
Bọn họ đã chuẩn bị lễ vật để cầu kiến Ngục Chủ Ứng Long, nhưng hiện tại lại có nhiều đại lão như vậy, bọn họ cũng không thể lấy lễ vật ra ngay được rồi.
Tuy nhiên, điều làm cho nhiều người tò mò hơn nữa chính là các đại lão này đi ra ngoài để làm gì vậy.
Hoàng Tuyền Đại Thánh đương nhiên không thèm để ý đến đám người xung quanh.
Trong mắt Đại Thánh, những người này chẳng qua chỉ giống như con sâu cái kiến mà thôi.
Địa Ngục mới chỉ có mấy vị Đại Thánh, mà cũng chỉ có mấy người như vậy mới có thể lọt vào mắt của hắn.
Nếu như không phải bởi vì các món ăn của tiểu tử Bộ Phương hợp với khẩu vị của hắn, thì Hoàng Tuyền Đại Thánh hắn căn bản sẽ không bao giờ để mắt đến đâu...
Đương nhiên... bây giờ, hắn chỉ có thể háo hức đi theo sau lưng Bộ Phương.
Sự cám dỗ của thức ăn ngon là vô cùng lớn.
Một âm thanh trầm lặng vang lên.
Bình sứ kia được Hoàng Tuyền Đại Thánh đặt trên không trung ở phía trước nhà hàng.
Hắn phất nhẹ tay áo.
Một luồng sóng khí mạnh mẽ lập tức trào ra.
Đoàn người chen chúc trước nhà hàng, lập tức cảm thấy dường như bản thân đang nhẹ nhàng bay lên, sau đó bị một cỗ sức mạnh vô hình đẩy ra thật xa...
Thậm chí, còn có người ngồi bệt xuống đất, choáng váng muôn phần.
- Phương thức tu hành của cảnh giới Đại Thánh chính là tiểu thế giới, tiểu thế giới biến thành Thiên Đạo Ý Chí của bản thân, khi Thiên Đạo Ý Chí hình thành hoàn toàn, mới có thể vượt qua thế giới này...
Cẩu Gia đột nhiên giải thích.
Đương nhiên, những lời này của hắn là đang nói với Bộ Phương.
Sau khi rất nhiều người xung quanh nghe được, cũng đều cảm thấy giống như sét đánh bên tai.
Tất cả lũ lượt ngồi xếp bằng xuống lắng nghe một cách chăm chú.
Đây chính là những lời Ngục Khuyển không tiếc lòng giải thích.
Bọn họ đương nhiên phải lắng nghe những lời giảng giải của Ngục Khuyển một cách cẩn thân rồi.
- Tuy nhiên, nói Siêu Thoát thì có vẻ dễ dàng như vậy... nhưng thực ra, cả Khư Ngục, Địa Ngục và Minh Ngục đều cùng chung một thiên đạo, mà thiên đạo này lại vô cùng cường đại... mạnh mẽ rất nhiều so với thiên đạo của Tiên Trù Giới.
Mặt chó của Cẩu Gia lại trở nên có chút trầm trọng hơn.
Vẻ mặt nặng nề này ngược lại khiến cho Bộ Phương có chút sững sờ.
Thiên Đạo Ý Chí càng mạnh thì lại càng khó có thể Siêu Thoát, có lẽ đây chính là điều mà Cẩu Gia vẫn luôn cảm thấy phiền muộn.
- Đã bắt đầu rồi.
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Que Cay, nói.
Ngay lập tức, tầm mắt của mọi người đều rơi vào trên người Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Rất nhiều người đều ngơ ngác, không hiểu Hoàng Tuyền Đại Thánh muốn làm gì mà phô trương lớn như vậy?
Đột nhiên, mọi người chỉ cảm nhận được một luồng khí tức kinh khủng đến mức tận cùng bắn ra từ trên người Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Khí tức này tựa như một cường giả Viễn Cổ đã thức tỉnh sau một giấc ngủ say hàng vạn năm.
Khí tức này vừa phát ra, những người có mặt ở chỗ này đều im lặng như thóc, thậm chí còn không dám đánh rắm.
Mà tại thời điểm này, toàn bộ Địa Ngục đều hoàn toàn chìm trong cơn chấn động.
Núi Thần Tuyệt.
Hàng mi dài của một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần được bao trùm trong băng giá khẽ run lên, nàng mở mắt ra, dường như có một tia sáng sắc bén bắn ra từ trong đôi mắt.
- Hửm? Là khí tức của lão già Hoàng Tuyền... Đây là chuẩn bị đánh nhau với người nào vậy?
Hắc Điện.
Hắc khí ngập trời cuồn cuộn tỏa ra, hóa thành một khuôn mặt người ở phía trên Hắc Điện, mặt người đó toát ra một vẻ ngưng trọng vô cùng.
Khí tức của Hoàng Tuyền Đại Thánh khiến cho hắn cảm thấy có chút kiêng kị.
- Đây là lão gia hỏa Hoàng Tuyền kia... đang ra oai sao?
Đọa Thần Quật.
Cánh cổng đá của Đọa Thần Quật cót két một tiếng rồi mở ra.
Có những ngọn Quỷ Hỏa bàng bạc phun ra.
Một bộ Khô Lâu vàng khè đi ra từ từ trong, như thể được bao bọc trong ngọn lửa.
Quỷ Hỏa đỏ rực đang cháy hừng hực trong hốc mắt.
Khô Lâu ngẩng đầu lên, vầng sáng bên trong Quỷ Hỏa lưu chuyển trong nháy mắt, như thể phản chiếu hết tất cả mọi thứ...
Chiếc miệng mở ra khép vào, giống như có một âm thanh bí ẩn vọng ra.
- Muốn gây chuyện sao... Một lão gia hỏa chưa hề ra tay toàn lực hàng vạn năm, bây giờ không biết vì chuyện gì mà lại gây chiến như vậy.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận