Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3070: Một đĩa thức ăn trên quan tài (2)

Notice: Undefined offset: 106
- Đó là chỗ bắn Đại Trận Tinh Không của Nữ Vương Nguyền Rủa, một đóa hoa trong hư vô!
Tiểu Loli nói. Nàng có được trí nhớ mơ hồ của Nữ Vương.
Bộ Phương sững sờ, Nữ Vương dùng quan tài của mình làm trận nhãn? Nhưng cũng không thể không nói, tên trận pháp này của Nữ Vương quả thực rất khó nghe.
Tiểu U cay mày, nhìn nam tử không mặt kia vẫn tiến bước về phía quan tài càng ngày càng gần. Xung quanh quan tài có sức mạnh vô thượng, như muốn đẩy hắn ra. Sức mạnh hư vô quấn quanh thân thể hắn, hắn dùng sức mạnh Tội Ác xé rách ra.
Rốt cuộc hắn cũng tới gần quan tài. Hắn nhìn chằm chằm món ăn kia rồi phát ra tiếng gào thét. âm thanh kia thê lương và phẫn nộ.
Tiểu U biến sắc, đứng trên thuyền U Minh, phóng như bay tới trước mặt nam tử không mặt kia.
Uỳnh!
Sức mạnh Tội Ác hóa thành một cánh tay lớn đánh về phía Tiểu U. Rắn Nguyền Rủa của Tiểu U cũng vọt lên, hai thứ va chạm vào nhau!
Uỳnh!
Toàn bộ Thành Hư Vô như run rẩy, tất cả mọi người đều kinh hồn bạt vía.
- U nha đầu có thể không?
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Lạt Điều, nói.
- Không được thì chẳng lẽ là ngươi sao?
Cẩu Gia liếc nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp một chút nói. Minh Vương Nhĩ Cáp cười gượng rồi không nói thêm gì nữa. Tuy hắn là Thiên Thần Sinh Mệnh nhưng cũng không gánh nổi trường mâu Tội Ác của nam tử không mặt kia.
Nam tử kia vươn tay chụp lấy món ăn trên quan tài. Hơi nóng bốc lên như những con rắn nhỏ.
Ánh mắt Tiểu U co rụt lại.
Phốc phốc!
Trong hư không, đám Hồn Ma cũng bị sức mạnh Nguyền Rủa thít chặt. Mặt A Hồn xóm như tro, miệng phun ra máu. Ba Đại Hồn Chủ kia cũng thế. Nếu cứ như vậy bọn hắn thật sự sẽ bị tiêu diệt mất.
Nam tử kia không hề quay đầu, không hề để ý đến sống chết của đám Hồn Ma phía sau lưng, không để ý đến sống chết của A Hồn. Hắn vươn tay muốn tới gần quan tài. Rốt cuộc cũng tới gần. Đầu ngón tay hắn không ngừng tới gần từng chút từng chút một.
Uỳnh!
Đột nhiên, quan tài run lên, từ từ mở ra một cái khe. Đất trời cũng như đang rung động kịch liệt!
Uỳnh!
Trong quan tài phát ra khí tức đáng sợ trấn áp thiên địa. Đám quý tộc trong Thành Hư Vô nhao nhao quỳ rạp dưới đất. Thân thể của vô số Hồn Ma đều sụp đổ!
Ba Đại Hồn Chủ phát ra tiếng rú thảm, trong mắt A Hồn chỉ toát ra vẻ tuyệt vọng, gắt gao nhìn chằm chằm bóng lưng nam tử không mặt.
Trong hư không, vết nứt bị giật ra, Đại Hồn Chủ Lười Biếng động thủ. Thực lực đại viên mãn như hắn cũng khó có thể ngăn cản được sức mạnh vô thượng trong quan tài kia. Hắn tóm lấy A Hồn và ba vị Đại Hồn Chủ đi.
Trên khuôn mặt không có ngũ quan của nam tử kia chảy đầy máu tươi. Máu tươi của hắn cũng như đang ngọ nguậy. Hắn vươn cánh tay không ngừng hòa tan.
Uỳnh!
Quan tài lại mở ra một chút.
Nam tử kia trực tiếp bị đẩy lùi, cả người biến thành máu!
Bộ Phương cảm thấy sức ép đè lên thân thể vô cùng nặng nề, nặng nề tới mức hắn không thể thở được. Đột nhiên hắn quay đầu, có một sức mạnh chảy cuồn cuộn. Bộ Phương sững sờ, đó là sức mạnh của hệ thống, Bộ Phương rất quen thuộc.
Áp lực biến mất, thân thể hắn nhẹ bẫng. Nhìn qua nam tử không mặt kia, trong lòng do dự một chút.
Trong hư không, khóe miệng Tiểu U có máu tươi chảy xuống. Quả nhiên để mà chèo chống đại trận này cũng là gánh vác không nhỏ đối với nàng!
Lúc nhìn sang nam tử không mặt kia, tròng mắt đen của Tiểu U như muốn bốc hỏa. Rắn Nguyền Rủa xung quanh thuyền U Minh như đang gầm thét.
Nam tử không mặt kia bước vào một bước, máu me đầu người. Máu của hắn như những con côn trùng đang ngọ nguậy.
Rốt cuộc, hắn ta lại một lần nữa tới gần, vươn tay muốn chụp món ăn trên quan tài.
Hắn tới rất gần!
Quan tài không tiếp tục mở ra, giống như tới mức này đã là cực hạn. Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được khát vọng của nam tử kia. Giống như một khi mà hắn có được món ăn kia thì tất cả mọi người sẽ gặp đại nạn.
Làm sao bây giờ?
Mọi người đều vô cùng lo lắng. Món ăn kia rất bình thường, điểm bất bình thường duy nhất là ở trên quan tài kia.
Nam tử không mặt kia run nhẹ ngón tay, máu trên đó nhỏ xuống, bị lực quét bắn ra.
Rốt cuộc!
Hắn cũng chuẩn bị lấy được món ăn.
Đột nhiên.
- À thì, ngại quá, ta muốn xem món ăn này trước một chút.
Đột nhiên giọng nói lạnh lùng nhàn nhạt vang lên.
Nam tử không mặt ngẩng đầu lên, không biết từ lúc nào bên cạnh quan tài đã có một bóng người gầy gò xuất hiện. Bàn tay trắng nõn rơi nhẹ xuống đặt trên món ăn rồi nâng lên.
Ngón tay của nam tử kia gần như là chạm vào được món ăn kia rồi thế nhưng giờ nó lại cách hắn càng ngày càng xa.
Con mẹ nó!
Nam tử kia như muốn gào thét!
Toàn bộ không gian đều trở nên yên tĩnh, vô cùng kỳ quái!
Bạn cần đăng nhập để bình luận