Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 925: Hoảng sợ vì bị cẩu trảo chi phối (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đột nhiên xuất hiện linh hồn của Hắc Thao Thiết, làm cho ánh mắt của Sở Trường Sinh đang ở trên người Tiểu Nha thu hồi lại, rơi vào trên người Bộ Phương.
Đối với linh hồn của Hắc Thao Thiết, ông ta sẽ không phải không biết, cái này ban đầu chắc là phong ấn trên cơ thể của Tiểu Nha, cùng Tiểu Nha lớn lên, cái phong ấn này càng ngày càng suy yếu, cuối cùng ở thời điểm tan vỡ của Thiết Tiên Yến, khiến cho linh hồn của Hắc Thao Thiết thoát ra ngoài.
Tuy nhiên không biết vì cơ duyên hội hợp gì, khiến cho linh hồn của con Hắc Thao Thiết này lại bị Bộ Phương hấp thu và thu phục, nhưng chí ít thì đây vẫn là một chuyện tốt không phải sao?
Thời điểm Hắc Thao Thiết cường thịnh cũng không kém gì thời điểm tồn tại của Bạch Thao Thiết, thậm chí còn hơn Bạch Thao Thiết, Hắc Thao Thiết cò hung tàn hơn.
Đây cũng chính là lí do khiến con Bạch Thao Thiết bị phong ấn, mà con Hắc Thao Thiết cũng bị mạt sát, chỉ còn lại có một vòng linh hồn Thao Thiết.
Giờ phút này linh hồn Thao Thiết hiện hình, đồng thời năng lực cảm giác của Sở Trường Sinh cường đại có thể cảm nhận được sự sợ hãi bên trên hồn của Hắc Thao Thiết, sự hoảng sợ này làm cho ông ta có một chút nghi ngờ?
Có thể làm cho linh hồn Thao Thiết bị hoảng sợ và nôn nóng, bất an như vậy... Cuối cùng là vì cái gì?
Sở Trường Sinh không biết rõ lắm, Bộ Phương cũng không phải người hiểu biết nhiều.
Thế nhưng ông ta nhíu mày nhìn về phía Thiên Khung xa xa, giống như ở đằng kia, có một nguồn năng lượng khủng bố đang dao động và khuếch tán ra ngoài.
Khí tức của năng lượng này... Giống như làm Bộ Phương cảm thấy có vài phần quen thuộc.
Cẩu gia vốn đang tính toán lắc lắc chân chó quay lại dưới gốc Ngộ Đạo Thụ để nghỉ ngơi, hình như cũng chỉ là cảm giác có cái gì đó đang tới, cái kia gần như phải dùng tới mắt chó hơi hơi mở ra một đường nhỏ, nhìn vào chỗ xa xa trong hư không.
Mũi ngọc tinh xảo của Tiểu U hơi hơi nhíu lại, nhìn chằm chằm vào hư không rồi quay lại.
Tiểu Bạch đứng ở đằng sau của Bộ Phương, con mắt cứng nhắc của nó hóa thành màu tím, có ánh sáng đang chuyển động ở trong đó.
Đầu của nó để trên bàn cả người cuộn lại vàng rực như Tiểu Bì.
Một cái đầu gà khéo léo lả lướt theo bước dưới chân Bộ Phương chui ra ngoài, con ngươi trong đôi mắt nhỏ chuyển động.
Tiểu Bát tò mò quan sát lấy tất cả, thế nhưng bị Cẩu gia liếc nhìn thoáng qua, Tiểu Bát sởn cả đầu gà, rụt đầu trở lại ngay lập tức.
Xoạt xoạt xoạt xoạt...
Sở Trường Sinh bỗng nhiên sững sờ, lông mày nhíu chặt lại, ông ta đứng lên, nghiêng đầu sang chỗ khác... cũng theo đám người bình thường Bộ Phương, quay đầu lại nhìn về tửu lâu phía trước.
Không gian của chỗ ấy bắt đầu vặn vẹo và sụp đổ, khí lãng khủng bố nhấc lên.
Giống như có cái gì kinh khủng tồn tại muốn chui từ trong đó ra ngoài.
- Hừm? Loại khí thế này...Trực tiếp dùng khí thế của của thân thể Hoành Độ Hư Không! Chẳng lẽ là Đại Năng Cường Giả của Thiên Tuyền Thánh Địa biết Kim Đao đã chết? Đánh tới đây?
Lỗ chân lông của Sở Trường Sinh hơi co rút lại, cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.
Không có khả năng...
Người của Thiên Tuyền Thánh Địa căn bản không có khả năng nhanh như thế đã biết được tin tức Kim Đao bị giết chứ!
Đằng kia cuối cùng là cái gì?
Chỉ có Đại Năng Cường Giả mới có năng lực lấy thân thể qua Hoang Độ Hư Không, trước mắt không gian kia bắt đầu bị nghiền vụn, chính là hình ảnh khai mở không gian của Đại Năng Cường Giả.
Thời kiểm lúc trước khi Thao Thiết Cốc vẫn còn cường thịnh, không ít Đại Năng Cường Giả cũng có thể làm được!
Đôi mắt Bộ Phương hơi hơi lấp lánh, có chút kỳ quái, hư không đều là vỡ vụn... Chẳng lẽ lại là đến tim phiền toái hay sao?
Thế nhưng tại sao chi hồn con Hắc Thao Thiết lại trở nên nôn nóng, bất an như vậy?
Trên mặt Bộ Phương không lộ ra cảm xúc gì, trong lòng suy nghĩ.
Một tiếng gầm của con thú đột nhiên từ chỗ vỡ tan trong không trung truyền ra, không gian chấn động, đất đá bay đầy trời.
Sở Trường Sinh hơi sững sờ, ngay lập tức hít một hơi thật sâu, cái loại cảm giác quen thuộc này, tiếng gầm quen thuộc kia...
Chẳng lẽ là... Bạch Thao Thiết!
Oành!
Hư không nổ tung, một thân ảnh màu trắng từ chỗ vỡ vụn của không gian chui ra ngoài,
Bộ lông màu trắng phiêu đãng trong không trung, hùng tuấn vô cùng.
Bên trong đôi mắt màu đỏ tươi mang theo một làn sóng làm chấn động mọi vật, tràn đầy uy thế.
Ầm ầm!
Chỗ hư không bị vỡ vụn nhanh chóng dung hợp lại với nhau.
Thân hình Bạch Thao Thiết đứng ở trên mặt đất, nanh vuốt nhọn hoắt, móng vuốt sắc bén lấp lánh ánh sáng.
Miệng rộng há ra, Bạch Động màu trắng ở trong miệng không ngừng xoay tròn, giống như muốn đem cả tâm thần con người nuốt vào bên trong đó.
Trên thân con Bạch Thao Thiết này hình như đang tỏa ra thần quang.
Tất cả mọi người đều bị kinh ngạc và sợ ngây người, căn bản hộ không nghĩ tới, tự dưng có một con Linh Thú đáng sợ như vậy mà lại ở trong hư không chui ra.
Thế nào mà lại chui ra từ trong hư không cơ chứ!
Rất nhiều người căn bản không nhìn được ánh mắt Bạch Thao Thiết, nhưng cái này không ảnh hưởng đến cảm thụ của bọn họ về uy áp đáng sợ và năng lượng cường đại trên người Bạch Thao Thiết.
Sát khí bao phủ ngập trời, tràn ngập trong không khí, không thể nghi ngờ, đây chính là một con Tuyệt Thế Mãnh Thú!
Đôi mắt của Sở Trường Sinh co rút lại, lông tơ trên cả người đều sắp nổ tung.
Ông ta thiếu chút nữa đã cảm thấy mình bị hoa mắt...
Bạch Thao Thiết?
Con súc sinh này không phải đang bị phong ấn trong hồ Lạc Nhật hay sao? Đây chính là phong ấn do Cốc Chủ Thao Thiết Cốc thiết lập đấy... Con vật này làm sao lại thoát ra ngoài được chứ!
Bạch Thao Thiết mất đi phong ấn... Điều này có nghĩa nó tương đương với cấp bậc đại năng tồn tại.
Loại xuất hiện của tồn tại này, mang đến nhiều nguy cơ, quả thật làm cho người ta gần như tuyệt vọng!
Bạch Thao Thiết vì cái gì mà đến nơi này?
Đương nhiên Sở Trường Sinh biết rõ ràng, là vì Hắc Thao Thiết mà đến, Bạch Thao Thiết cần thôn phệ linh hồn Hắc Thao Thiết, mới tiến hành tiến hóa được.
Bạch Thao Thiết đã muốn đạt tới một cái bình cảnh, bởi vì huyết mạch của bọn chúng không thuần chủng, cho nên nếu muốn đột phá, phải dung hợp càng nhiều huyết mạch thuần chủng, chỉ có như vậy mới có thể đột phá gông cùm xiềng xích.
Rống!
Trong lỗ mũi Bạch Thao Thiết phun ra bạch khí, đôi mắt màu đỏ tươi, tứ chi đập lên mặt đất, chính là muốn khiến phết tích trên mặt đất đập cho vỡ tan hết.
Đôi mắt của nó di chuyển, xuyên qua mọi người, trực tiếp dừng lại trên người của Bộ Phương, hay nói cách khác chính là dừng lại ở chi hồn của Hắc Thao Thiết trên người Bộ Phương.
Chi hồn của Hắc Thao Thiết quanh quẩn, trong mắt hiện lên sự sợ hãi và lo lắng.
Nó biết Bạch Thao Thiết muốn cái gì, nhưng mà bây giờ nó cũng không ngăn cản nổi con Bạch Thao Thiết này.
Không đúng...
Nếu con Bạch Thao Thiết có thể tiến vào Tinh Thần Hải của Bộ Phương, thì hết thảy mọi chuyện đều giải quyết tốt, dù sao bên trong tinh thần của tên nhóc con này chính là một đống quái vật lớn!
Nhưng vấn đề chính là, con Bạch Thao Thiết bây giờ còn có thực thể, căn bản sẽ không dễ dàng tiến vào trong Tinh Thần Hải của Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận