Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1032: Chém chém giết giết, giao cho con chó lười kia đi! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Quả nhiên bên cạnh Bộ Phương là Tiểu Hoa nổi bồng bềnh trên không trung, Mắt rắn tam hoa tràn đầy vẻ phẫn nộ.
Dáng vẻ Tiểu Hoa đáng yêu, cột bím tóc sừng dê, mặc váy màu vàng, lộ ra chân mập mập, khuôn mặt nhỏ nhỏ, như trẻ sơ sinh vậy, trên đầu có hai cái sừng vàng nhỏ.
Bộ Phương không thể nào liên hệ tiểu nha đầu dễ thương kia với Thất Thải Phệ Thiên Mãng hung hãn cuồng bạo được.
Nhưng mà Bộ Phương cảm thấy mình không nên để ý những thứ này và lúc này.
Mà trước mắt là người khổng lồ vì tâm Thao Thiết mà trở nên cuồng bạo.
Thực lực của người khổng lồ kia vô cùng khủng bố, nhất cử nhất động đều phá tan tất cả.
Hắn thét dài, âm thanh vang vọng làm không ít người nghe phải rơi lệ.
Đương nhiên, những người thực sự mạnh mẽ về mặt tinh thần sẽ tự nhiên không bị ảnh hưởng.
Hắn thét dài, không ít người rơi lệ đi về phía hắn. Bọn họ bọ hắn ảnh hưởng, tâm trạng liên lụy, vừa khóc vừa đi…
Giống như gặp chuyện gì bi thương.
Bỗng nhiên.
Lúc mà những người thực lực yếu đang đi về phía người khổng lồ kia.
Người khổng lồ hất nhẹ mái tóc đen, một luồng sáng dữ dội bùng lên trong mắt.
Hắn giơ tay lên, vỗ một chưởng xuống, bắt lấy mấy người…
Muốn nhét vào chỗ ngực đang trống rỗng của mình.
Những cường giả kia bừng tỉnh, bị nhét vào trong ngực, những xiềng xích ở lồng ngực hắn màu sắc rực rỡ quấn chặt lấy những người này. Lực hấp đáng sợ sinh ra, những người này đều bị hút thành xác khô.
Những người bị sức mạnh của người khổng lộ ảnh hưởng giật mình bừng tỉnh, phát ra âm thanh gào thét kinh hãi, bọn họ sợ muốn tè ra quần.
Những cường giả bị hút khô, không còn máu không còn tinh khí cũng không có sinh lực, trực tiếp hóa thành người khô.
Oanh!
Người khổng lồ kia nếm đến ngon ngọt, điên cuồng tìm mục tiêu tiếp theo là những người đang bỏ chạy kia.
Ngay sau đó, một chưởng lại vỗ xuống.
Nắm từng người lên nhét vào ngực, giống như muốn lấp đầy.
Sở Trường Sinh lạnh cả người…
Đã từng là Hộ Thần của Cốc Chủ Thao Thiết Cốc, làm sao lại biến thành đáng sợ như vậy? Dẫn đến Thao Thiết Cốc bị tiêu diệt, bây giờ lại như Hung Thú tàn bạo! Cường giả chết rất nhiều, đối mặt với người khổng lồ này, uy lực khủng bố, bọn họ vốn dĩ không trốn được bao xa đều bị hóa thành người khô.
Sau khi bị hút khô thì ném xuống, rơi xuống đất nứt toác ra.
Ở nơi xa.
Mạc Lưu Cơ cũng hít sâu một hơi.
Khi người khổng lồ này ở thời điểm đỉnh phong, là một trong nhóm nhóm lửa Thần Hỏ ... Nhưng hiện tại đã biến thành xác sống, hấp thụ cường giả!
Hơn nữa là kẻ cầm đầu dẫn đến Thao Thiết Cốc bị tiêu diệt!
Mắt Mạc Lưu Cơ lấp lóe, Thánh Địa Thiên Cơ biết được mọi chuyện trong thiên hạ, nhưng là do Mạc bà bà và Thánh Chủ Thiên Cơ điều khiển Thiên Cơ Tinh Bàn mới biết được.
Đám đệ tử Mạc Lưu Cơ sao có thể biết được bí mật như vậy, Tinh Bàn của bọn họ cơ bản là không nhìn được.
Cho dù là có thể đi, thì tâm lực tiêu hao nhiều cũng không có mấy kết quả.
Cho nên Mạc Lưu Cơ vô cùng tò mò với bí mật này.
Giờ phút này Tử Tôn không để ý tới người khổng lồ kia, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cục gạch mà Minh Vương Nhĩ Cáp đập vào đầu hắn!
Sát khí của hắn đều ngưng tụ trên người Nhĩ Cáp!
Ánh mắt Bạch Sa và Bích Thiên Liên đều lấp lóe.
Bạch Sa thì quan tâm đến Tôm Tổ là vật cưỡi của Tiểu Bạch…
Tôm Tổ thời điểm đỉnh phong có thể tương xứng với Hắc Long Vương, bá chủ một phương Vô Tận Hải bây giờ sao lại thê thảm như vậy.
Hắn cảm thấy mình cần phải làm gì đó.
Nếu đạt được Tôm Tổ, không chừng hắn sẽ có cơ hội.
Cho nên Bạch Sa không vội cướp lấy tâm Thao Thiết.
Hắn và Bích Liên Thiên đều ngưng tụ Thần Đài, nhưng không thể nhóm lửa Thần Hỏa Ngụy Thần Linh Cảnh.
Mục đích lần này là vì tâm Thao Thiết, có thể hỗ trợ bọn họ nhóm lửa Thần Hỏa, thành tựu Thần Linh cảnh.
Nhưng lần này xuất hiện quá nhiều biến bố.
Bạch Sa tìm thấy Tôm Tổ, có Tôm Tổ hắn cần gì tâm Thao Thiết nữa!
Cho nên đôi mắt Bạch Sa bừng bừng lửa, khiêng đao thịt muốn lao về phía Tiểu Bạch, nhìn thấy Tôm Tổ, cười toe toét ngây ngô.
Tròng mắt Tiểu Bạch lấp lóe, ngay sau đó vung một gậy xuống.
Cười khó coi như vậy, ngươi không phải thứ tốt lành gì.
Thân thể Bích Liên Thiên chập chờn, ánh mắt nàng sáng lên, người khổng lồ kia xuất hiện hoàn toàn vượt ngoài dự định của nàng.
Ban đầu nàng vì Cốc Chủ Thao Thiết Cốc, nhưng Cốc Chủ Thao Thiết Cốc đã biết mất lâu rồi, nàng muốn lấy lại danh dự thì lại gặp được tâm Thao Thiết xuất thế.
Có thể có được tâm Thao Thiết, nàng có thể nhóm lửa Thần Hỏa.
Cho nên nàng sẽ không buông tha cho tâm Thao Thiết!
Đôi mắt nhíu lại, từng đóa hoa sen quanh người Bích Liên Thiên hiện lên.
Lại toát lên thêm vài phần xinh đẹp.
Ánh mắt nàng khóa chặt trên người Bộ Phương, tâm Thao Thiết ở trên người tiểu tử này.
Bỗng nhiên.
Ánh mắt nàng co rụt lại.
Bởi vì sau khi người khổng lồ kia bổ sung năng lượng, thân thể bỗng nhiên di chuyển bàn tay lại quét qua chỗ Bộ Phương.
Muốn hút Bộ Phương thành người khô giống như những cường giả kia.
Gió lớn ào ào thổi đến, tóc Bộ Phương bị thổi bay phất phới.
Tay nhỏ Tiểu Hoa ấn lấy vai Bộ Phương, mắt rắn tam hoa xoay tròn, có năng lượng tiêu tán trên thân nàng.
Nhưng khi nàng chuẩn bị hóa thành Thất Thải Phệ Thiên Mãng.
Bộ Phương lại nâng tay lên, xoa xoa đầu nàng.
- Tiểu hài tử nhà ta, ngoan ngoãn ở đây đi, chém chém giết giết giao cho con chó lười kia là được!
Bộ Phương xoa xoa đầu Tiểu Hoa, làm toàn thân nàng cứng đờ, mắt rắn tam hoa ngưng trệ.
Bộ Phương vừa dứt lời.
Khoảng không trước mắt rung chuyển dữ dội, sau đó vỡ ra một vết rách…
Một con thuyền đen nhánh cổ xưa lao vút ra từ đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận