Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 720: Ngọc Diện Dược Sư Lạc Đan Thanh (2)

Mỗi một tiếng trống đều phảng phất như có ma lực, khiến cho khí huyết trong cơ thể cũng sôi trào.
Các cường giả Tu La đại quân nghe thấy tiếng trống này, khí tức cũng không ngừng kéo lên.
Một tiếng rống Tu La, khí thế chấn cửu tiêu!
Giờ phút này Tu La đại quân phảng phất như một thanh thần kiếm vô cùng sắc bén, muốn chém phá hết thảy, không có gì không phá!
Cho dù là cường giả đến từ Tiềm Long Vương Đình, nhìn thấy một màn này, tròng mắt cũng có chút ngưng trọng.
- Không hổ là Tu La đại quân, Tu La Hoàng mặc dù cuồng vọng, nhưng bản lãnh điều binh khiển tướng thật sự rất mạnh, không hổ là thế lực từng dám khiêu chiến với Tiềm Long Vương Đình...
Tu La đại quân khí thế mãnh liệt, khiến các cường giả Thiên Đan Thành đối mặt đều kinh hãi.
Trên tường thành, các Luyện Đan Sư mặc luyện đan bào đứng trang nghiêm.
Bọn họ đều lộ vẻ hoảng sợ nhìn quân đội phía dưới giống như hổ sói, trong mắt bọn họ, phảng phất như thấy được một đạo hư ảnh huyết sắc cuồng bá, giống như Tu La, khiến bọn họ gần như tuyệt vọng!
Các Luyện Đan Sư mở cửa thành lao ra lại càng hoảng sợ, bởi vì bọn họ còn trực tiếp đối mặt với uy thế đáng sợ so với những cường giả đứng trên tường thành.
Bọn họ chỉ là Luyện Đan Sư, mặc dù tu vi cũng không yếu, nhưng so với Tu La đại quân lớn lên trong núi đao biển máu, làm gì là đối thủ.
Chỉ riêng khí thế của đối phương đã khiến hai chân bọn họ run rẩy, tựa hồ muốn té ngã trên mặt đất.
Phủ chủ Đan Phủ Lạc Đan Thanh mặc trường bào rộng rãi, đứng vững vàng trên đỉnh tường thành, cuồng phong thổi đến, hất áo bào không ngừng phiêu động, lông mi hắn khẽ run lên, sắc mặt lạnh lùng.
Hắn nhìn thẳng về phía đại quân hổ lang kinh khủng kia, ánh mắt phảng phất xuyên thấu hư không, nhìn thẳng xuống, rơi vào chỗ Tu La Hoàng đang chống kiếm, đứng trên chiến xa,.
Ánh mắt hai người va chạm trong hư không, phảng phất như có tiếng nổ vang dội.
- Phủ chủ Đan Phủ Lạc Đan Thanh? Nghe nói ngươi chính là cường giả Thần Hồn thành tựu tam tầng hồn thê, cho dù ở Tiềm Long Vương Đình, các hạ cũng có chút cường hãn, tại hạ mặc dù bất tài, nhưng thích nhất là khiêu chiến cường giả, hiện giờ tại hạ sẽ dùng Tu La Kiếm để đối đầu với các hạ... Chiến đi.
Tu La Hoàng cười nhạt nói.
Một cổ khí thế cuồng bá tựa hồ ập đến.
Ánh mắt Lạc Đan Thanh lạnh lùng, không buồn không vui
- Đan Phủ ta và Tu La cổ thành không thù không oán, ngươi cớ gì tấn công Đan phủ ta? Chỉ vì chuyện của tiểu đầu bếp kia? Ta và ngươi đều là người đứng đầu thế lực lớn, đừng lấy mấy lý do đó ra để đánh lừa, có phải Tiềm Long Vương Đình muốn diệt Đan phủ ta hay không?
- Không phải... Thật sự là vì chuyện của tiểu đầu bếp kia mà đến, dĩ nhiên... Diệt Đan phủ, chẳng qua là nhân tiện.
Tu La Hoàng nâng Tu La Kiếm, nhếch miệng, cười nhạt nói.
Lạc Đan Thanh không nói gì nữa, trên trán hắn sát khí từ từ hiện lên, khuôn mặt hiền lành lúc này cũng trở nên dữ tợn.
Đông đông đông!
Tiếng trống trận vang dội không ngừng.
Lạc Đan Thanh nghe tiếng trống trận, chắp tay ra sau lưng, từ trên tường thành, từng bước bước ra, lăng không mà đi, như giẫm trên đất bằng.
Mỗi một bước đi của hắn, khí thế trên người càng cường hãn thêm mấy phần, ở trước mặt Tu La đại quân, phảng phất như hóa thành một ngọn núi lớn nguy nga.
Hơn nữa ngọn núi lớn còn không ngừng trở nên to lớn.
Lấy khí thế của một người ngăn cản mấy vạn đại quân Tu La, khả năng này quả thật kinh người.
Các cường giả Thiên Đan Thành nhìn bóng lưng Lạc Đan Thanh, tự đáy lòng cũng kính nể, đây chính là Phủ chủ của bọn họ, Phủ chủ Lạc Đan Thanh vô thượng.
Đông đông đông!
Tu La Thánh Nữ sắc mặt nghiêm nghị, thân thể mỹ lệ không ngừng vũ động, huy động dùi trống, đánh lên mặt trống, truyền ra tiếng trống rung động tâm thần.
Ánh mắt Lạc Đan Thanh lướt ngang, rơi xuống người Tu La Thánh Nữ, thở nhẹ ra một hơi, há miệng ra, một tiếng huýt sáo truyền ra.
Tiếng huýt sáo bay thẳng đến chân trời, giống như một thanh trường mâu sắc bén đâm thẳng xuống, như muốn chọc ra một lỗ thủng lớn trong Tu La đại quân kinh khủng.
Tu La Thánh Nữ khịt mũi, thân thể trực tiếp bị đẩy lùi, trong miệng ho ra máu.
Mặt trống trận trực tiếp nứt vỡ, dùi trống bay đi.
- Khá lắm Ngọc Diện Dược Sư Lạc Đan Thanh! Chiến! !
Ánh mắt Tu La Hoàng như điện, phảng phất bắn tán loạn ra quang hoa đánh lên trời, Tu La Kiếm trong tay, huyết quang tràn ngập, trong nháy mắt, khí tức đáng sợ phóng lên cao.
Tu La Hoàng đứng trên chiến xa, tay cầm Tu La Kiếm, tiến lên phía trước.
Sau lưng hắn, hai tầng bậc thang huyết sắc giống như thực chất hiện ra, đó là hồn thê của hắn, dấu hiệu của cường giả Thần Hồn cảnh!
Chân khí phong bạo cuồng bá trong nháy mắt cuốn động.
Bất kể là cường giả Thiên Đan Thành hay là cường giả Tu La đại quân đều ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào hai đạo thân ảnh trên vòm trời.
Tu La Hoàng chiến Ngọc Diện Dược Sư Lạc Đan Thanh!
Tâm tình của bọn hắn cũng không khỏi kích động!
Trong miệng Lạc Đan Thanh vang lên tiếng huýt sáo, trường bào lay động, sau lưng thanh quang lan tràn, hiện ra ba đạo hồn thê thanh sắc, quanh người cũng tràn ngập bão tố năng lượng!
- Ngươi dám tấn công Đan Phủ ta, như vậy nhất định phải thừa nhận lửa giận của Lạc Đan Thanh ta! Đan Phủ không thể bị ức hiếp! Luyện Đan Sư cao quý không thể bị xâm phạm!
Tròng mắt Lạc Đan Thanh cũng hóa thành màu xanh, giang hai tay, nhất thời quanh thân thể năng lượng nhanh chóng hội tụ, trong hư không hóa thành một đóa thanh liên khổng lồ.
Thanh Liên xoay tròn, ánh lửa ngất trời!
Cường giả Thiên Đan Thành kích động đến đỏ mặt!
Đó là Thiên Địa Huyền Hỏa của Phủ chủ Lạc Đan Thanh, Thanh Liên hủy diệt! Là một trong các loại Thiên Địa Huyền Hỏa đứng đầu trong xếp hạng Thiên Địa Huyền Hỏa.
- Bất kể Thiên Địa Huyền Hỏa của ngươi lợi hại thế nào, ở trước mặt Tu La Kiếm của ta đều là gà đất chó kiểng! Chiến!
Tu La Hoàng không đổi sắc, một kiếm vung lên, kiếm khí ngang trời, đánh thẳng đến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận