Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1065: Canh của Mộc Chanh (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phật Khiêu Tường, cũng có thể gọi là Thiên Phẩm Phật Khiêu Tường.
Canh Bộ Phương nấu lần này, cũng là canh Phật Khiêu Tường. Không chỉ có nguyên liệu ăn được sử dụng triệt để mà nước súp còn vô cùng thơm ngon, hòa quyện giữa vị và mùi thơm của nhiều nguyên liệu.
Đặc biệt là những nguyên liệu nấu ăn lần này Bộ Phương sử dụng cũng đều là những nguyên liệu cao cấp Thần Hồn cảnh. Những nguyên liệu này chất thịt đến hỗn hợp đều có linh khí, nấu nướng qua, linh khí này càng thấm đẫm thẩm thấu bên trong nước canh.
Huống hồ, lần này nước canh mà Bộ Phương dùng vẫn là nước do Tiểu Tôm bơi qua, tản ra năng lượng màu vàng óng.
Cảm giác mang đến vẫn là mùi thơm ngon mà không thể bắt bẻ được.
Chí ít, nếu Phật Khiêu Tường này dần dần thành thục, mùi thơm nồng đậm của nguyên liệu nấu ăn sẽ bắt đầu dần lan tràn ra không khí.
Ở nơi xa.
Mộc Chanh chuẩn bị kết thúc, nàng múc một phần hạt tròn tinh hoa của nguyên liệu nấu ăn ra. Mỗi một loại hạt đều đếm chuẩn xác một trăm cái, sau đó đổ đều vào trong nồi.
Trong nồi sôi trào, khí nóng cuồn cuộn, nước canh không ngừng bốc lên, có tiếng thét trong nguyên liệu nấu ăn bắn ra.
Theo từng phần hạt tròn được đổ vào trong nồi nước thịt hổ được đun nóng, canh thịt hổ càng thêm sôi trào! Không ngừng có bọt khí bay lên, sau đó nổ tung.
Ùng ục ục.
Dùng muỗng sắt múc nước canh ra, nước canh kia có màu sắc mát lạnh, không mảy may có chút dầu, ngược lại còn huyền bí.
Mùi thịt nồng đậm bốc lên, trêu trọc vị giác của tất cả mọi người.
Rầm rầm.
Canh thịt hổ mát lạnh được đổ vào trong chén sứ, đồng thời lấy một muỗng hạt tròn đóng băng ra, trải phía trên chén canh.
Những hạt tròn tinh hoa của nguyên liệu nấu ăn ở trên bát bốc lên bọt khí, dần dần chuyển thành cùng màu sắc với chén canh.
Tay di chuyển.
Huyên Cơ đao vung lên, giống như đang biến hình, rất nhanh đã lơ lửng thành một cái mâm tròn trên tay Mộc Chanh. Ở nơi xa, Bộ Phương cũng hoàn tất nấu nướng.
Khí nóng bừng bừng dâng lên, không ngừng ầm vang.
Tay run một cái, lấy bình sứ từ trong nồi Huyền Vũ ra.
Phía bên trên bình sứ có cái nắp giống như Phật Đà đang mỉm cười, có ánh sáng lấp lánh, hơi hơi bắn ra tia sáng chói mắt.
Giọt nước bắn trừ trên thân thể Phật Đà xuống, khiến cho nhan sắc Phật Đà càng thêm sáng chói mê người.
Bộ Phương đã hoàn thành Phật Khiêu Tường.
Bầu không khí xung quanh trở nên lạnh băng, theo từng món ăn hoàn thành, trận trù đấu cũng đến giai đoạn sau cùng.
Ánh mắt ban giám khảo chuyển động, dừng lại trên người Bộ Phương và Mộc Chanh.
Mộc Chanh trầm ổn hào phóng, giờ phút này nàng cầm khăn trắng lâu mặt bàn cẩn thận tỉ mỉ, lau sạch sẽ những tro bụi còn lại bên trên mặt bàn.
Sau đó thu khăn trắng lại, Mộc Chanh lùi lại một bức, trước ngực cao bỗng nhiên lắc một cái, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.
Món ăn của nàng đã được hoàn thành.
Trận pháp chiếu trận đấu phía dưới.
Tất cả mọi người đều hét lên kinh ngạc. Bởi vì món ăn của Mộc Chanh phải dùng mỹ lệ tuyệt sắc mê hoặc lòng người để hình dung.
Món ăn của nàng bên dưới ánh đèn, giống như pha lê sáng chói, nước canh mát lạnh tỏa ra hương thơm mê người, khí nóng cuồn cuộn lên không ngừng khuếch tán.
Sau khi đánh một cuộn, nó lan rộng ra.
Nước canh mát lạnh, màu lam nhạt, bên trong có từng hạt tròn đóng băng. Mỗi một hạt đều tỏa ra màu sắc mông lung dưới ánh đèn.
Rất đẹp, rất mê hoặc lòng người.
Mà Phật Khiêu Tường của Bộ Phương cũng không hấp dẫn như lòng người nhu vậy, dù sao vẫn chưa mở nắp, mọi người vẫn chưa nhìn ra nó có gì đặc biệt.
Mộc Chanh cẩn thận bưng phần canh này lên, dáng người chập chờn đi về phía ban giám khảo. Chỉ chốc lát đã đi tới trước mắt, đạt nồi đất lên trên mặt bàn.
Trước mặt mỗi vị giám khảo là bàn ăn, ánh mắt của họ đều dừng trên nồi đất, đôi mắt hơi sáng lên, lộ ra vẻ chờ mong.
Canh của Mộc Chanh, rất nổi tiếng ở trong Thao Thiết Cốc. Người bình thường muốn nếm thử canh của Mộc Chanh đều không có cơ hội.
Bởi vì bình thường bên trong Phượng Hiên Các, Mộc Chanh rất ít khi xuống bếp. Mà cho dù có xuống bếp, cũng sẽ không làm canh.
Chỉ khi nào Mộc Chanh hết sức chăm chú mới chọn nấu canh.
Bởi vì đây là món nàng am hiểu nhất.
Lúc trước tỉ thí với Yến Vũ để tranh vị trí thứ nhất bảng thiết bia trù, Mộc Chanh cũng không chọn nấu canh. Nhưng lần trù đấu này với Bộ Phương Mộc Chanh lại lựa chọn món cực phẩm này.
Mặt mũi Mộc Chanh tràn đầy nụ cười ôn hòa, làm cho người ta cảm thấy như gió xuân.
Nàng duỗi ngón tay thon trắng như ngọc, lấy ra một chiếc chén sứ trước mặt Sở Trường Sinh, cái muỗng lật qua lật lại, âm thanh nước canh vang động, múc một phần canh ra.
Canh mát màu lam nhạt, tản ra mùi hương đậm đặc. Một khối thịt còn rung rung trong chén sứ.
Một mùi thịt nồng đậm tản ra.
- Đại trưởng lão… mời.
Mộc Chanh vừa cười vừa nói, nụ cười trên mặt không khỏi làm Sở Trường Sinh gật đầu.
- Được…
Sở Trường Sinh nói ra.
Nói xong, hắn cầm lấy muỗng, múc một muỗng canh mát rượi lên.
Oạch một tiếng.
Muỗng canh đưa vào miệng hắn.
Một màn này chiếu qua trận pháp đến lầu một của Phượng Hiên Các, rất nhiều người đều đang chăm chú nhìn chằm chằm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận