Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2691: Thật xin lỗi, vừa mới thất thần! (1)

Viên đạn mắc kẹt trong không trung, y hệt như thể nó đã được cố định bằng keo dính vậy.
Nó đứng im bất động, không rơi xuống được, cảnh tượng này nhìn rất kỳ quái.
Chí ít là tất cả mọi người có mặt ở đây nhìn thấy đều sững sờ.
Điều đầu tiên khiến họ ngạc nhiên là Cửu Vĩ Hồ mạnh mẽ thế mà lại tỏ ra dịu dàng với người thanh niên này như vậy.
Sau đó, bọn họ nhìn thấy viên đạn dừng lại trên không trung thì lại càng cảm thấy kinh ngạc hơn…
Có thể làm cho viên đạn bị dừng lại giữa không trung... Rốt cuộc phải mạnh mẽ đến mức nào mới làm được như vậy chứ?
Chẳng lẽ hắn là… Dị Năng Giả cấp S?
Mà lại là Dị Năng Giả có năng lực dùng ý nghĩ để sai khiến đồ vật?
Khóe miệng của cục trưởng La co rút lại, quả nhiên người thanh niên này đúng là Dị Năng Giả, giấu giếm giỏi thật.
Còn nữa, tại sao Cửu Vĩ Hồ và hắn lại có quan hệ tốt như vậy chứ?
Đột nhiên, Cục trưởng La nhớ lại những lời Bộ Phương đã nói trước đó, Cửu Vĩ Hồ là do hắn nuôi... Nó đã quen ăn đồ ăn do hắn làm rồi.
Nghĩ đến đây, tự nhiên Cục Trưởng cảm thấy kinh sợ.
Chẳng lẽ là...
Con Cửu Vĩ Hồ này thật sự là do người thanh niên kia nuôi sao?
Từ lúc nào mà Hoa Quốc này lại xuất hiện một Thuần Thú Sư có thực lực mạnh mẽ như vậy chứ? Hơn nữa lại còn xuất hiện ở ngay trong thành phố Giang Đông bọn họ nữa?
Bộ Phương xoa xoa đầu Tiểu Hồ.
Ôm Tiểu Hồ vào lòng, trên ngực nó đeo một chiếc vòng cổ làm bằng kim loại, trên chiếc vòng đó có một cái chấm đỏ đang không ngừng nhấp nháy phát sáng.
Chắc đây là dây trói thần thú.
Bộ Phương nhướng mày.
Hắn duỗi tay giật đứt luôn sợi dây rồi ném xuống đất giống như ném một thứ rác rưởi.
Cục trưởng La.
- ...
Đó là sợi dây trói thần thú do Cục Dị Năng Quốc Gia bọn họ đặc biệt nghiên cứu ra đấy. Ngay cả linh thú cấp S cũng không thể tháo ra được đâu. Sao lại bị giật đứt dễ dàng như xé một tờ giấy vậy chứ?
Viên đạn vẫn đang lơ lửng tại chỗ.
Các Dị Năng Giả nước ngoài đã có chút bồn chồn.
Bang bang bang bang!
Bọn họ không tin vào mấy thứ tà thuật, thử nổ súng lại một lần nữa xem sao.
Thậm chí còn có tay súng bắn tỉa nhắm thẳng vào đầu Bộ Phương mà bắn.
Ở Hoa Quốc này, bọn họ là những kẻ săn mồi, bọn họ định sau khi cướp được Cửu Vĩ Hồ thì sẽ rút lui ngay lập tức!
Do đó, bọn họ không hề nương tay một chút nào!
Cần giết thì giết!
Pằng ...
Nhưng khi viên đạn chỉ còn cách thân thể Bộ Phương khoảng một tấc nữa thôi thì tất cả đều đồng loạt dừng lại.
Cảnh tượng này có chút kinh hãi.
Xung quanh cơ thể Bộ Phương chi chít những viên đạn bao quanh, khiến ai nhìn thấy cũng đều cảm thấy cả người ớn lạnh.
- Chơi vui không?
Khóe miệng Bộ Phương hơi cong xuống, hắn lạnh lùng nói.
Sau đó, hắn giơ tay lên búng một cái, ngón tay linh hoạt hất một viên đạn bay lên không trung.
Những viên đạn lập tức chuyển hướng ngược lại...
Bang bang bang bang!
Viên đạn bắn ngược về.
Tốc độ bay của nó còn nhanh hơn cả lúc trước, tiếng xé gió ghê người làm da đầu tất cả mọi người đều tê dại.
Nhưng mà các Dị Năng Giả nước ngoài lại không hề lo lắng, bởi vì bọn họ đang mặc áo chống đạn thế hệ mới nhất, vừa được nghiên cứu chế tạo ra, nên không hề lo sợ những viên đạn này.
Bang!
Nhưng mà.
Một Dị Năng Giả mặc áo chống đạn ngã xuống đất.
Rồi hai Dị Năng Giả mặc áo chống đạn ngã xuống.
Những Dị Năng Giả nước ngoài đó giống như những con chim sẻ, từng con từng con mà rớt từ trên cây xuống đất... không còn sự sống.
Những bộ quần áo chống đạn mà họ luôn lấy làm kiêu ngạo cùng với thân thể của một Dị Năng Giả lại không hề mang lại cho bọn họ bất kỳ một sức chống cự nào.
- Đi thôi... Chúng ta đi về.
Bộ Phương xoa đầu Tiểu Hồ rồi nói khẽ.
Sau đó, hắn sải bước chân, định đi bộ xuống núi.
Hắn chỉ đến đây để đưa Tiểu Hồ đi, còn những chuyện khác hắn không thèm dính vào.
Điều hắn quan tâm bây giờ là phải làm thế nào để tìm được Khí Linh của Trù Thần Sáo Trang đang ngủ say.
Hiện tại, Bộ Phương không có bất kỳ manh mối nào, cho nên bây giờ tính khí của hắn đang không được tốt lắm.
Những người xung quanh vô cùng yên lặng, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Đây là nhân vật nào vậy chứ?
Chỉ trong nháy mắt... Nhiều Dị Năng Giả nước ngoài như vậy mà lại đều bị xử lý toàn bộ?
Trong số bọn họ còn có cả một Dị Năng Giả cấp A nữa đó!
Rốt cuộc người thanh niên này là ai?
Chẳng lẽ là… Luyện Khí Sĩ?
Cục trưởng La tựa như rơi vào hầm băng, ông ta không dám động đậy chút nào, ông ta muốn chạy qua ngăn cản Bộ Phương, nhưng lại nhìn thấy một đống thi thể của những Dị Năng Giả nước ngoài.
Rốt cuộc trong lòng đành từ bỏ.
Ông ta đành bất lực mà nhìn người thanh niên kia ôm Cửu Vĩ Hồ rời đi.
- Cục trưởng La, chúng ta phải làm gì bây giờ?
- Nhiệm vụ thất bại rồi...
Sắc mặt đám thủ hạ có chút khó coi mà hỏi cục trưởng La.
Cụ trưởng La hít sâu một hơi rồi nói.
- Thu đội, trở về...
Sức mạnh của người thanh niên kia không thể lường được, mà họ cũng không phải là kẻ ngốc, chỉ biết liều mình lao đầu vào chỗ chết...
Những Thuần Thú Sư xung quanh cũng không phải kẻ ngu.
Nhưng mà bọn họ vẫn không từ bỏ mong muốn có được Cửu Vĩ Hồ, cho nên đều lén lén lút lút theo sau lưng Bộ Phương.
Bộ Phương không nhanh không chậm, thong thả đi bộ xuống núi.
Vuốt ve bộ lông mềm mượt của Tiểu Hồ, Bộ Phương nhíu mày mà hỏi.
- Tiểu U đang ở đâu, ngươi có biết không?
Tiểu Hồ ngẩng đầu lên nhìn Bộ Phương rồi lại lắc đầu trong mờ mịt.
Việc Tiểu Hồ không biết tung tích của Tiểu U cũng không nằm ngoài suy đoán của Bộ Phương.
Xem ra việc tìm kiếm Tiểu U có thể sẽ rắc rối hơn là tìm Tiểu Hồ, vì dù sao thì Tiểu Hồ cũng là một linh thú, là mục tiêu lớn để mọi người tìm bắt.
Khí tức của đoàn người như có như không mà đi theo sau lưng hắn, thần thức của Bộ Phương cảm nhận được rất rõ.
Bộ Phương không thích bị theo dõi như vậy.
Vì vậy, Bộ Phương cảm thấy cần phải cho những người này một đòn cảnh cáo.
Bộ Phương ôm Tiểu Hồ, ổn định thân thể lại.
Bộ Phương đột ngột dừng lại làm những Thuần Thú Sư đang ẩn nấp trong bóng tối cảm thấy hơi chấn kinh.
Hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Sau đó, Bộ Phương ngước mắt lên, khẽ mở miệng mà thản nhiên nói
- Cút.
Cút.
Cút xéo ngay…
Giong nói rền vang như sấm giống như sóng to gió lớn đột nhiên vang lên.
Uy lực đáng sợ từ trong thần thức của Bộ Phương tản ra chung quanh.
Phụt phụt!
Vẻ mặt của từng Thuần Thú Sư đều thay đổi, tất cả bọn họ đều phun máu tươi rồi nằm rạp trên mặt đất, không thể cử động...
Bọn họ cảm giác như cả cơ thể đều bị đổ chì!
Cảm giác đó giống như vừa đi ngang qua cửa địa ngục vậy...
Quá đáng sợ...
Rốt cuộc đây là loại áp lực gì?
Các Thuần Thú Sư bò dậy chạy trối chết không chút do dự, bọn họ chen chúc xô đẩy nhau y như một đàn chuột.
Họ không dám nán lại, vì sợ Bộ Phương điên lên sẽ đập một phát giết chết mình luôn.
Bọn họ đã tận mắt nhìn thấy Bộ Phương giết chết những Dị Năng Giả nước ngoài đó như thế nào rồi.
Thành phố Giang Đông lại có một Luyện Khí Sĩ đáng sợ như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận