Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1415: Kết cục của Đồng Nguyệt (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thực khách ở xung quanh, hoàn toàn bị làm cho sợ hãi rồi.
Cái cằm đều sắp rơi xuống đến nơi, thật sự là bị một màn trước mắt làm cho khiếp sợ.
Thế mà Bộ lão bản cũng dám ra tay với người của thế gia!
Thế gia ở bên trong Tiên Thành có quyền lực thống trị tuyệt đối, dám đối đầu với chân tay của thế gia, chính là không dự định ở trong Tiên Thành sống an ổn hay sao?
Nhưng nghĩ tới con khôi lỗi làm bằng sắt ngày hôm qua của Bộ lão bản, không lưu tình một chút nào mà lột sạch quần áo của Đồng Nguyệt, bọn họ cũng liền thoải mái trở lại.
Có lẽ ở trong mắt của Bộ lão bản, thật đúng là không có chút khái niệm nào về thế gia đi.
Bọn họ nhớ tới có người nói Bộ Phương là từ Hạ Giới đi lên, cũng không khỏi lắc đầu một cái.
Có lẽ Bộ Phương là tồn tại đỉnh phong ở Hạ Giới, nhưng Tiên Trù Giới cũng không phải là Hạ Giới, ở chỗ này không thể muốn làm cái gì thì làm.
Cho nên bọn họ rất rõ ràng, có khả năng ngày mai Bộ Phương sẽ bị người của thế gia mang đi...
Bộ Phương lau xong bàn tay dính đầy nước của mình, đặt miếng vải trắng lên trên bếp lò, thản nhiên nhìn về phía của vài vị cường giả đang bị Tiểu Bạch chà đạp.
Bôn Lôi Long Mã rất cuồng bạo, giơ chân lên, phát ra tiếng hí thật to.
Nhưng mà, cả người của Tiểu Bạch bắn ra lôi đình.
Lôi đình trên thân của Bôn Lôi Long Mã tấn công vào trên thân thể Tiểu Bạch, không có ảnh hưởng chút nào, thậm chí toàn bộ đều bị Tiểu Bạch hấp thụ.
Cường giả của Đồng gia cưỡi ở trên thân Bôn Lôi Long Mã cũng bị dọa cho sợ hãi.
Đây cái tình huống gì vậy?
Cái cục sắt khôi lỗi này còn có thể hấp thụ lôi đình sao?
Chẳng lẽ đây là một khối Địa Tiên Khôi?
Chiến Thần Côn trong nháy mắt không ngừng phóng đại, trên đó còn có lôi hồ đang nhảy lên.
Quét ngang đến với tốc độ cực nhanh.
- To gan!
Cường giả cưỡi trên lưng Bôn Lôi bỗng nhiên quát lớn một tiếng, bọn họ giận dữ, râu tóc đều dựng lên, đôi mắt trợn tròn xoe.
Trong tay xuất hiện một thanh Đại Khảm Đao, chém thẳng vào Chiến Thần Côn.
Móng ngựa giẫm lên, Khảm Đao quét ngang...
Một màn này khiến cho thực khách ở xung quanh cũng đều cảm thấy kinh động, vô cùng sợ hãi.
Bên trong Tiên Trù Các.
Trên mặt Đồng Nguyệt lộ ra vẻ điên cuồng, nhìn thấy ở phía xa xa cường giả của Đồng gia cưỡi Bôn Lôi Long Mã hướng về phía Bộ Phương tiến hành tàn sát bừa bãi, trong lòng nàng ta không nhịn được mà hưng phấn!
- Chết đi! Chỉ là một tên phàm nhân mà cũng dám đắc tội với Đồng gia ta! Nhất định lão nương phải cho ngươi nhận hết mọi tra tấn mà chết!
Đồng Nguyệt điên cuồng gào thét.
Khuôn mặt chanh chua kia có lẽ bởi vì phẫn nộ nên cũng có chút vặn vẹo.
- Mục Lưu Nhi, ngươi hãy chờ mà xem, tên phàm nhân này, chắc chắn sẽ chết!
Ánh mắt của Mục Lưu Nhi phức tạp nhìn về phía cửa lớn của Tiên Trù Các, lại nhìn về tình hình đang diễn ra ở đằng xa kia.
Cuối cùng vẫn để cho Đồng gia phải ra tay hay sao?
Nếu như Đồng gia ra tay, cái quán ăn nhỏ này... Có khả năng sẽ không còn tồn tại được nữa.
Oanh!
Một tiếng nổ vang lên!
Thế nhưng ngay sau đó, đôi mắt của Mục Lưu Nhi bỗng nhiên co rút lại.
Âm thanh kêu gào của Đồng Nguyệt cũng tự nhiên mà im bặt... Giống như con vịt bị người bóp cổ chết vậy.
Bọn họ đều mang theo vẻ mặt không thể tin được, nhìn về phía chỗ ấy.
Chỗ ấy, ba con Bôn Lôi Mã đang giơ móng trước lên bị đánh ngã, đồng thơi bay ngược ra sau, bị đánh cho toàn thân đầy vết thương ỉu xìu mà ngã sấp xuống ở phía xa.
Ba vị cường giả cưỡi trên lưng Bôn Lôi cũng ngay lập tức ngã trên mặt đất một cách thảm hại, cả người đều có lôi hồ nổi lên.
Đây chính là một loại cảm giác vô cùng khó chịu.
Ba vị cường giả quay sang nhìn nhau một cái.
Trong đôi mắt lộ ra vài phần không thể tin nổi.
Cái Địa Tiên Khôi này... Có chút mạnh!
Oanh!
Nhưng mà, dù sao ba người cũng là người của thế gia, trong lúc tâm trí đang suy nghĩ, lại ra tay lần nữa, trường đao chém ngang ra, từ ba góc độ vô cùng xảo quyệt mà ép về phía của Tiểu Bạch.
Muốn đem Tiểu Bạch chém thành ba đoạn.
Thế nhưng Côn Ảnh hiện lên, trường đao trong tay của ba người đều bị vỡ nát, sắc mặt hoảng hốt.
Bị Chiến Thần Côn đâm vào trong thân thể.
Phốc phốc!
Trong miệng phun ra máu, đôi mắt ba người đều co rút lại, Địa Tiên Khôi này... So với Địa Tiên Khôi của Đồng Trình thiếu gia chỉ có hơn chứ không kém!
- Kẻ gây náo loạn... Lột sạch quần áo bêu ra trước mặt mọi người.
Mắt Tiểu Bạch máy móc lóe lên một cái, hai cánh kim chúc ở sau lưng cũng mở ra.
Tiếng "leng keng" vang vọng không dứt, hồ quang lóe ra, ánh lên tia chớp và tiếng sấm.
Giống như có một luồng tia chớp hiện lên.
Thân hình của Tiểu Bạch biến mất ở tại chỗ, ngay sau đó, là ba âm thanh của tiếng rú thảm thiết...
Một tiếng "xoẹt" vang lên, vải vóc bay tán loạn!
Ba vị cường giả của Đồng gia cùng một lúc chảy nước mắt, đều bị lột sạch nhân sinh không còn gì luyến tiếc, ngã lăn quay trên mặt đất...
Ánh mắt của bọn họ dại ra, thậm chí có chút thất thần...
Đó chính là tinh thần hoàn toàn bị run rẩy sau khi trải qua một trận đả kích thật lớn.
Những thực khách ở xung quanh cũng hít vào một hơi khí lạnh.
Bọn họ chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, ngay sau đó là ba vị cường giả bị lột hết quần áo ném ra ngoài, cái kịch bản này sao lại giống nhau như vậy chứ?
Hình như đã gặp qua ở đâu rồi?
Toàn thân Đồng Nguyệt đều ra run rẩy, cảnh tượng này, cả nội dung cả màn kịch này, cùng với thời điểm mà nàng ta bị lột sạch giống nhau như đúc!
Con khôi lỗi này bị biến thái hay sao?
Chuyên môn yêu thích việc lột quần áo của người khác!
Bộ Phương chắp hai tay vào nhau, đi chậm rãi.
Hắn đi tới chỗ ba con ngựa ngã trên mặt đất, Bôn Lôi Long Mã trước đó không ngừng run rẩy.
Ba con ngựa này bị lôi điện của Tiểu Bạch đánh cho run rẩy không thôi, trong miệng phun ra bọt mép, xem ra trước mắt bọn chúng không có cách nào khôi phục nhanh như vậy được.
Trong đầu vừa nghĩ.
Một lực hút bỗng nhiên nổ ra, ba con Bôn Lôi Long Mã nhất thời bị hấp thu vào bên trong Điền Viên Thiên Địa.
Thản nhiên liếc mắt về phía ba vị cường giả bị lột sạch quần áo một cái, sau đó xoay người hướng về phía rất nhiều thực khách ở phía trước, nói:
- Tiếp tục buôn bán.
Các thực khách đứng xung quanh giật mình chưa tỉnh...
Giờ phút này bọn họ có chút mơ hồ.
Lại... Lại lột sạch quần áo sao...
Nhưng lần này thật sự là cường giả của thế gia đấy.
Xa xa.
Khóe miệng của Mục Lưu Nhi co quắp lại, ánh mắt có chút kỳ lạ nhìn về phía Bộ Phương.
Bộ lão bản này, thật đúng là có chút cá tính.
- Tại sao lại thành thế này...
Đồng Nguyệt ngây ra như phỗng, cả người đều đang run rẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận