Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2182: Bá Thể Lão Tổ... Chết (2)

Notice: Undefined offset: 187
Trận chiến kiểu này đã khiến cho không ít Đại Thánh đều kinh hãi.
Chẳng qua chỉ mới là dư âm của cuộc chiến đã có thể làm cho mọi người đều cảm thấy tim đập nhanh, không dám tới gần.
Cũng đều là Đại Thánh, tại sao lại chênh lệch lớn như vậy chứ?
Tuy nhiên, vẫn có một ngoại lệ.
Bộ Phương tóc bạc vẫn ngồi xếp bằng ở chính giữa làn sóng dao động của trận chiến như trước, ngồi im bất động tựa như một cây thông già vạn năm.
Mặc kệ uy thế đó khủng bố như thế nào, năng lượng đánh ra dữ dội làm sao, đều không thể làm hắn lay chuyển dù chỉ là một chút.
Những sợi tóc của Bộ Phương tóc bạc đang tung bay, chiếc cằm vểnh lên đầy kiêu hãnh.
Xì xì xì...
Đột nhiên.
Một cảnh tượng kinh hoàng xuất hiện bên trong Bạch Hổ Thiên Táo.
Cơ thể của Bá Thể Lão Tổ lại bắt đầu tan ra với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường...
Hắn bắt đầu hòa tan giống như một miếng bơ bị tan chảy dưới nhiệt độ cao, như thể sắp tan thành một vũng nước.
Cánh tay mạnh mẽ và cứng cáp ban đầu của hắn, chợt mềm nhũn ra, rủ xuống trên mặt đất, ngọn lửa đang bùng cáy ở trong đó.
Hai tay của hắn tan chảy và biến thành chất lỏng nhỏ giọt xuống đất.
Cơ thể của hắn gục xuống, từng lỗ thủng nứt ra.
Trên đầu của hắn đầy rẫy những vết rách...
Tiếng hét kinh hoàng làm rung chuyển cả bầu trời.
Tuy nhiên, theo thời gian trôi qua.
Tiếng kêu gào thống khổ của hắn dần dần biến mất... thậm chí ngay cả tiếng thét lên hắn cũng không thể thốt ra nổi mà biến thành một vũng chất lỏng sôi sùng sục trong bếp.
Chi chi chi...
Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi.
Tên điên!
Thật là điên rồ!
Đường đường là Bá Thể Lão Tổ, vậy mà lại bị Bộ Phương cứng rắn thiêu rụi đến chết.
Minh Khôi lão tổ cũng nhìn thấy được cảnh tượng này, liền nổi giận đùng đùng, công kích càng thêm ác liệt.
Thế nhưng, đòn tấn công cuốn theo Ngục Hỏa của Cẩu Gia vẫn không ngừng bắn ra thật mạnh.
Dù cả hai chưa từng lộ diện nhưng chỉ riêng thủ đoạn va chạm, cũng đủ để nghiền ép những người có mặt ở đó...
Vù vù...
Một lúc lâu sau.
Bên trong bếp lò, mọi thứ đều trở lại với vẻ yên tĩnh vốn có.
Bá Thể Lão Tổ đã hoàn toàn bất động.
Chỉ còn lại ngọn lửa đang cháy hừng hực trong bếp lò.
Ngọn lửa kia cháy tí tách, vô cùng nóng bỏng, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.
Tuy rằng thiêu đốt chính lmặc dù thứ đang cháy là lửa, thế nhưng lại tỏa ra hơi lạnh tựa như băng.
Bá Thể Lão Tổ... đã chết.
Vù vù...
Mái tóc của Bộ Phương bắt đầu thay đổi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Nó chuyển từ màu trắng sang màu đen.
Con ngươi cũng trở nên nhu hòa, mất đi sắc bén trước kia, Bạch Hổ đã trở lại bên trong Tinh Thần Hải của Bộ Phương.
Bộ Phương cũng có chút giật mình.
Bá Thể Lão Tổ là tồn tại mạnh mẽ đến cỡ nào?
Đó là vị Đại Thánh đứng thứ ba trong Minh Ngục Cửu Tộc, ngay cả là Minh Vương Thiên Tàng của lúc trước cũng không thể giết chết đối phương.
Vậy mà hôm nay Bộ Phương lại làm được.
Đương nhiên, mặc dù phải nhờ vào sự giúp đỡ của Khí Linh mới có thể làm được, thế nhưng... điều đó vẫn không thể tin nổi.
Cái chết của một vị Đại Thánh đại viên mãn, là một cú sốc lớn đối với toàn bộ Minh Khư! Đối với Minh Ngục, đó còn là một mất mát to lớn không thể tiếp nhận nổi!
Rầm rầm!
Hư không sụp đổ.
Minh Khôi lão tổ cũng không bắn phá nữa.
Hư không bị xé toạc ra.
Giữa dòng chảy hỗn loạn không ngừng va chạm của hư không, có một bóng người thấp thoáng ở trong đó.
Đôi mắt đáng sợ hiện lên trong đó, nhìn thẳng vào Bộ Phương.
- Một trận chiến này đã khiến cho Bá Thể và Giác Thú phải bỏ mạng, lão tổ của Minh Ngục Cửu Tộc chỉ còn lại có bảy người... Minh Ngục bọn ta sẽ không cam lòng với cái giá này! Tất cả các ngươi đều phải chôn cùng bọn họ!
Hàm ý đáng sợ ẩn chứa trong những lời này, làm cho đám người Minh Vương Nhĩ Cáp đều cảm thấy run rẩy trong lòng.
- Minh Ngục thống nhất Minh Khư, thành lập Đại Thế Giới là điều cần thiết của thiên đạo, không ai có thể ngăn cản... Các ngươi sẽ không thể làm được đâu!
- Tất cả những kẻ ngăn cản đều phải chịu sự trừng phạt!
Vù vù...
Bộ Phương đứng ngạo nghễ trong tinh không.
Sắc mặt lạnh nhạt.
Đột nhiên.
Trong dòng chảy hỗn loạn của hư không, một ánh mắt đột nhiên phóng tới, rơi vào trên người Bộ Phương.
Như thể đang nhìn xuống hắn từ trên chín tầng mây.
Ánh mắt đó vô cùng thâm sâu, như muốn xé rách tâm thần của Bộ Phương.
Phía sau Bộ Phương.
Hư không bị xé toạc ra.
Trong đó cũng có hư không hỗn độn vô tận đang bốc lên.
Một bóng dáng của con chó với thân hình thon dài với ngọn lửa trên khắp người xuất hiện trong đó.
Ánh mắt của Minh Khôi lão tổ dường như đang nhìn về phía bóng dáng của con chó kia, cả hai ánh mắt lướt qua vô số hư không hỗn độn rồi đụng vào nhau.
- Có những chiêu gì, Cẩu Gia ta đang chờ đây...
Giọng nói ấm áp mà đầy từ tính vang lên.
Cả hai nhìn nhau rất lâu, đôi mắt của Minh Khôi lão tổ dường như co rụt lại.
- Không thể nào... con chó nhà ngươi lại muốn đột phá một bước kia sao?
- Không thể nào! Ngươi không làm được đâu.
Minh Khôi lão tổ đột nhiên vô cùng kích động.
Hắn gầm lên.
Nhưng mà, chỉ có một tiếng cười khinh thường của Cẩu Gia đáp lại hắn.
- Ngươi sẽ không thể nào thành công, ngươi đợi đấy... Ta nhất định sẽ ngăn cản ngươi!
Minh Khôi lão tổ vẫn gầm thét.
Ngay sau đó, khoảng không trước mặt hắn từ từ hàn gắn lại với nhau.
Biến mất không thấy gì nữa.
Bộ Phương đứng trên bầu trời, áo choàng lông vũ đang bay phần phật trong cơn cuồng phong gào thét.
Bóng chó trong kẽ hở của khoảng không từ từ quay lại, như thể bước sâu vào bên trong dòng chảy hỗn độn của hư không...
Hư không dần dần khép lại với nhau.
Cẩu Gia không nói gì thêm, lại biến mất dạng.
Chỉ để lại vô số sự nghi ngờ cho những người có mặt ở đây.
Bộ Phương cau mày, Minh Khôi lão tổ nói Cẩu Gia muốn đột phá một bước kia?
Một bước kia... Là một bước nào?
Bạch Hổ Thiên Táo trở lại bên cạnh Bộ Phương.
Hóa thành một luồng ánh sáng trắng, biến thành một chiếc thắt lưng, được buộc quanh eo.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, khẽ di chuyển tầm mắt, bất ngờ nhìn về phía đằng xa.
Đám người Kiếm Ma Lão Tổ đều đang tập trung ở nơi đó.
Như thể bị cái nhìn này của Bộ Phương làm cho hãi hùng khiếp vía, gia hỏa này thế mà lại là một kẻ hung tàn giết chết Bá Thể Lão Tổ!
Đám người Kiếm Ma Lão Tổ không chút do dự mà quay người, mang theo tiếng nổ vang, mà chạy như bay rời đi, chỉ chốc lát sau đã biến mất không thấy bóng dáng nữa.
Chiến trường tinh không nhất thời trở nên hết sức yên tĩnh.
Trận chiến dường như đã tạm thời kết thúc như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận