Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2329: Thần Chi đến! (1)

Bọn cường đạo nhanh chóng chạy tới.
Trên mặt mỗi người đều toát ra vẻ hoảng sợ.
Đầu bếp này, lực chiến đấu sao lại mạnh mẽ như vậy?
Những đầu bếp chỉ biết vung thái đao, vẩy thìa đũa, rau dưa hóa ra cũng có lực chiến đấu cường đại như vậy, đến cả Nhị đương gia của bọn hắn cũng bị đè xuống đất ma sát.
Nhị đương gia... Thế nhưng là nhất tôn Bán Thần lĩnh ngộ Pháp Tắc Chi Lực!
Từng tên cường đạo đều điên cuồng bỏ chạy.
Nhị đương gia không ngốc, sau khi đánh nhau cùng Bộ Phương mới biết hắn không thể chống lại thực lực của Bộ Phương.
Cho dù là thực lực hay là Pháp Tắc thì Bộ Phương đều mạnh hơn hắn nhiều.
Không sai. Khi Bộ Phương bóp nát Nam Qua Chùy của hắn, Nhị đương gia này liền hiểu ra, đầu bếp này chính là Bán Thần!
Nghĩ như vậy, trong lòng hắn liền có chút hoảng sợ và nóng nảy.
Nếu có thể bắt được đầu bếp cấp bậc Bán Thần này, rồi bán cho Thần Trù Cung, có lẽ có thể đổi lấy Nguyên Bảo từ Thần Trù Cung.
Nguyên Bảo chính là tinh hoa nguyên thạch, có thể trợ giúp cường giả cấp Bán Thần, thoải mái hơn trong việc lĩnh ngộ Viên Mãn Pháp Tắc, thăng cấp Thần Chi.
Loại bảo vật này rất quý giá.
Nhưng trong danh sách khen thưởng Thần Trù Cung công bố xác thực là có loại phần thưởng này!
Cho nên trong lòng Nhị đương gia này rất phấn khởi và say mê.
Dù sao Bộ Phương cũng chỉ là Bán Thần, còn Vân Vụ Sơn lão đại của bọn họ lại là một vị Thần Chi.
Chỉ cần chờ lão đại bọn họ đến, đến lúc đó đầu bếp này khó mà thoát được!
Tuy nhiên, điều quan trọng bây giờ là họ cần phải trốn khỏi đây.
Bùm!
Thực lực của Nhị đương gia vô cùng mạnh, tốc độ chạy cũng nhanh.
Bóng người phóng về phía bên ngoài ngôi làng như một mũi tên, và gần như biến mất trong nháy mắt.
Bọn cường đạo xung quanh cũng hô hoán mà bỏ chạy.
Trên mặt thôn trưởng lộ vẻ lo lắng.
Những người khác trong thôn đều lộ ra vẻ hả giận, đã bị bọn cướp này trấn áp quá lâu, bây giờ nhìn thấy bọn cướp xấu hổ bỏ chạy, trong lòng dường như trút được cơn giận.
Bộ Phương rất bình tĩnh.
Trong tay hắn vuốt vuốt ngân sắc Thần Hỏa.
Đôi mắt đột nhiên biến đổi, thần thức trong nháy mắt lan tràn ra.
Thần Thức Chi Lực lan tràn, mang đến cảm giác áp bách khổng lồ.
Cảm giác áp bách rất nhanh bao phủ, lập tức khóa chặt lại Nhị đương gia của Vân Vụ Sơn đang điên cuồng chạy trốn.
Một chân của Nhị đương gia đạp xuống, mặt đất lập tức nứt toác ra một cái hố to, hắn nhanh nhẹn phi như bay về phía xa.
Bỗng nhiên.
Sắc mặt hắn thay đổi.
Bời vì có một ngọn lửa màu bạc đột nhiên hiện lên ở trước mặt hắn, lặng lẽ lơ lửng.
Ngọn lửa kia cháy hừng hực, mang tới một cái cảm giác nóng rực, khủng khiếp.
Phảng phất như thiêu đốt thần thức.
Nhị đương gia không hề do dự quay người, phi tốc chạy về một hướng khác, muốn chạy trốn.
Nhưng dưới sự phong tỏa của thần thức Bộ Phương, tất cả những điều hắn làm đều là tốn công vô ích.
Ngọn lửa màu bạc hóa thành trường long, quấn quanh ở bên cạnh hắn.
Giống như xiềng xích khóa chặt hắn nguyên tại chỗ.
Đôi mắt máy móc của Tiểu Bạch lóe lên.
Cờ xí sau lưng ngay lập tức bỗng nhiên cắm xuống mặt đất ở phía xa.
Trường mâu vụt ra.
Tiếng leng keng vang lên, giống như Cự Long trùng kích, ngân sắc Thần Long gào thét lên.
Có một tiếng nổ lớn!
Một luồng ánh sáng nhanh chóng vụt qua.
Sau đó, từng bóng người đang xông lên đều bị đánh bay ra.
Khuôn mặt bọn họ đầy vẻ kinh hãi, phát hiện ra rằng bọn họ không thể sử dụng lực lượng trên cơ thể mình! Khoảnh khắc đó giống như bị giam cầm vậy.
Con quái vật bằng sắt kia là cái gì vậy?
Xoẹt xoẹt!
Tiếng xé vải vang lên.
Sau đó, bọn cường đạo thảm thiết gầm rú lên.
Cả người bị nện xuống đất.
Quần áo trên người mỗi tên cường đạo đều bị xé rách, lộ ra một thân thể nhẵn nhụi.
Từng người một co ro trên mặt đất đất, vẻ mặt đầy nỗi kinh hoàng.
Vậy mà còn lột quần áo ra, sao lại ức hiếp người quá đáng như vậy.
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Nhị đương gia cũng bị mang về, đặt mông ngồi dưới đất, trên trán đã sớm chảy đầy mồ hôi lạnh.
Cùng là Bán Thần, tại sao khoảng cách giữa hắn và Bộ Phương lại lớn như vậy.
Trước mặt Bộ Phương , hắn cảm giác mình yếu ớt như con kiến hôi.
Thậm chí ngay cả chống cự cũng làm không được, đã bị đánh ngã!
Nếu Bộ Phương muốn giết hắn thì dễ như trở bàn tay.
Thế gian có Bán Thần cường hãn đến vậy à?
Nhưng...
Đôi mắt Nhị đương gia trở mặt sắc bén.
Hắn đã truyền tin tức cho lão đại, đầu bếp này không giết hắn, chờ lão đại bọn họ đến sẽ là ngày giỗ của tên đầu bếp này!
Lão đại bọn họ chính là Thần Chi lĩnh ngộ hoàn chỉnh Pháp Tắc Chi Lực!
Trong Thần Triều, Thần Chi có thân phận vô cùng tôn quý, có thể vào triều làm quan!
Đầu bếp này có mạnh thế nào cũng chỉ là Bán Thần!
Bán Thần đối mặt Thần Chi chân chính, kết cục thế nào có thể đoán được.
Bộ Phương búng ngón tay một cái.
Nhất thời ngân sắc Hỏa Long chạy như bay ra.
Bọn cường đạo bị lột sạch y phục lập tức bị trói vào một chỗ.
Chuyện này với hắn mà nói, chỉ là tiện tay mà thôi.
Xa xăm.
Lão thôn trưởng chống quải trượng, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ đi tới.
- Tiểu hỏa tử(*), ngươi đi nhanh đi! Những cường đạo này chính là Vân Vụ Sơn cường đạo, thủ lĩnh của bọn họ chính là nhất tôn đạo tặc Thần Chi! Nếu ngươi không đi, chắc chắn sẽ bị Thần Chi trừng trị!
Trên mặt lão thôn trưởng tràn đầy vẻ chua chát, không nghĩ tới sự tình lại phát triển thành như này.
Bộ Phương lại lắc đầu, ra hiệu lão thôn trưởng không cần lo lắng.
Bộ Phương lại một lần nữa lấy ra một cái bánh bao bắt đầu ăn.
Mỹ vị bánh bao vào miệng, hương vị thơm nức trong miệng lan tràn. Loại cảm giác này, khiến Bộ Phương cảm thấy thoải mái dễ chịu vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận