Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2517: Thật sự muốn làm thịt con Phượng Hoàng này? (1)

Ba đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường…
Bán Thần?
Hạ Thiên ngây ra nhìn Bộ Phương, thấy ba cái Pháp Tắc Kim Luân lơ lửng trên đầu Bộ Phương mà ngốc hẳn, cũng không biết nói gì. Bán Thần cảnh có thể lĩnh ngộ được một đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường đã có thể được xưng là đỉnh cấp yêu nghiệt khó gặp rồi. Đây Bộ Phương còn có thể lĩnh ngộ ba đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường. Vậy thì gọi là cái gì!
Điều này khiến những yêu nghiệt khác xấu hổ vô cùng. Cho dù là Đế Tử cũng chỉ lĩnh ngộ được hai đạo, hơn nữa còn được Thần Triều Hạ Ấp xưng là đỉnh cấp thiên tài có thể trùng kích lên Thiên Thần cảnh!
Vậy chẳng phải Bộ Phương chắc chắn một trăm phần trăm có thể đạt được tới Thiên Thần cảnh không? Khả năng cao là thế!
Chỉ cần Bộ Phương trưởng thành, Thiên Thần… thậm chí còn chưa phải điểm cuối mà Bộ Phương hướng đến.
Bởi vì Hạ Thiên chưa bao giờ nghe thấy vị Thiên Thần nào có thể lĩnh ngộ được ba đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường trong khi còn là Bán Thần!
Bộ Phương, đúng là đánh vỡ quy luật của Vũ Trụ Hỗn Độn!
Uỳnh!
Ba cái Pháp Tắc Kim Luân xoay tròn, mang theo một làn sóng, tóc Bộ Phương phiêu đãng.
Lông phượng không ngừng lao đến, giống như dao sắc đâm lên mặt đất, mặt đất nổ tung. Nhưng lại bị một lực vô hình cản lại.
Uỳnh!
Bộ Phương giơ tay lên bắt lấy một nhánh lông phượng, trên đó có ngọn lửa đang thiêu đốt.
Bộ Phương nhàn nhạt nhìn lấy, khóe miệng hơi nhếch lên. Hắn lè lưỡi, liếm liếm bờ môi.
Sau đó ngọn lửa màu bạc bắn ra, hóa thành chùm lửa hừng hực, đốt cháy nhánh lông phượng kia. Tước vũ bào trên thân Bộ Phương sáng chói, hai cánh hỏa diễm sau lưng dang rộng ra.
Thân hình Bộ Phương phóng lên tận trời, phi tốc nhảy lên trong hư không. Phượng Hoàng Hắc Ám Huyết đột nhiên giật mình. Nó có vẻ không ngờ được rằng, một con người Bán Thần cảnh lại có thể ngăn cản được Hỏa Vũ của nó.
Có chút thú vị đấy!
Uỳnh!
Mắt Phượng Hoàng Hắc Ám Huyết đột nhiên sáng lên. Hạ Thiên có thể cảm nhận được, đương nhiên nàng cảm nhận được.
Trên thân thể Bộ Phương tản ra khí tức của ba đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, khiến nó có chút khát vọng.
Mà bên trong người Bộ Phương còn dung hợp máu Thiên Thần và ba đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, càng làm cho nó khao khát. Chỉ cần ăn tên này, thực lực của nó có thể nâng cao một bước lớn.
Ba đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, nếu nó ăn không chừng có thể trùng kích lên Huyết Thú Hoàng cảnh! Há mồm phát ra tiếng gáy vang vọng.
Khí tức trên thân Phượng Hoàng Hắc Ám Huyết lên đến đỉnh cao.
Sắc mặt Bộ Phương lạnh lùng, nhảy vọt từng bước một về phía Phượng Hoàng Hắc Ám Huyết.
Hạ Thiên đang khiếp sợ cuối cùng cũng khôi phục lại trạng thái, nhất thời giật cả mình.
- Không được…
Cho dù Bộ Phương lĩnh ngộ được ba đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, nhưng dù sao cũng chỉ là Bán Thần làm sao có thể đối đầu lại với loại tồn tại cấp bậc Thần Vương chứ?
Chênh lệch thực sự quá lớn! Đây là đi chịu chết mà!
Không…
Sắc mặt Hạ Thiên tái nhợt, che ngực, khóe miệng nàng thấm đẫm máu tươi. Nàng muốn ra tay cứu Bộ Phương, nhưng lại không đủ lực.
Uỳnh!
Bộ Phương bay lên không trung, xuất hiện trước mặt Phượng Hoàng Hắc Ám Huyết. Hai ánh mắt đụng nhau.
- Khiếu Hoa Phượng Hoàng kia… gọi ngươi một tiếng, ngươi có dám thưa không?
Bộ Phương nói.
Phượng Hoàng nhất thời gào thét lên, trong miệng phun ra một sợi dây nhỏ như mũi tên, xé rách hư không. Bởi vì khoảng cách giữa cả hai thực sự quá gần, cho nên dây nhỏ kia vừa xuất hiện đã trùng kích trước mặt Bộ Phương.
Thân hình Bộ Phương xoay tròn, giơ tay lên, hai ngón tay nhẹ nhàng kẹp được dây nhỏ kia.
Đó là một cây Phượng Cốt tinh tế, hiện ra màu lưu ly. Đúng là thứ đồ khá trân quý.
Uỳnh!
Trên cánh tay Thao Thiết có ánh sáng phát ra, xoẹt một tiếng đã bóp nát Phượng Cốt kia!
Ba đạo Pháp Tắc Kim Luân trên đỉnh đầu Bộ Phương tiếng tục tăng khí tức, thân hình hắn xê dịch, dừng ở sau lưng Phượng Hoàng.
Bắt được cái cổ của con Phượng Hoàng kia!
- Khiếu Hoa Phượng Hoàng, bước đầu tiên… nhổ lông!
Bộ Phương thản nhiên nói, cánh tay Thao Thiết bắn ra ánh sáng. Một bàn tay giơ ra xoẹt một tiếng, nắm lấy một bó lông Phượng Hoàng.
Khắp trời đều là lông…
Nơi xa.
Một số Huyết Thú Vương trừng lớn mắt, cảm thấy không thể tin được. Phượng Hoàng Hắc Ám Huyết thế mà lại bị một con người áp chế?
Phượng Hoàng Hắc Ám Huyết dù sao cũng là con có thực lực mạnh trong đám Huyết Thú Vương!
Hạ Thiên cũng ngốc rồi.
Bộ Phương thế mà không hề bị gì, ngược lại còn đang nhổ lông Phượng Hoàng Hắc Ám Huyết…
Đây là Phượng Hoàng Hắc Ám Huyết đấy, lông của nó vô cùng trân quý, mỗi một cây đều đáng giá ngàn vàng!
Tâm thần Hạ Thiên nhất động. Dẫn động những sợi lông kia bay về phía nàng. Chúng đều được nàng thu vào trong túi không gian. Thứ đồ tốt như vậy, để không quá lãng phí.
Bào phục của các Hoàng Hậu Thần Triều đều dùng lông Phượng Hoàng mà làm nên, mỗi nhánh lông này đều vô cùng trân quý.
Phượng Hoàng Hắc Ám Huyết giận đến cực hạn. Ánh mắt nó vô cùng hung lên. Cái tên nhân loại chết tiệt này! Thứ mà nó xem là đồ ăn, thế mà lại dám nhổ lông Phượng Hoàng cao quý của nó!
Không thể tha thứ!
Cái cổ dài uốn lượn, âm thanh gáy gọi vang vọng khắp nơi.
Phượng Hoàng Hắc Ám Huyết chạy như bay lên, xông vào mây trời, cuồng phong gào thét điên cuồng. Sợi tóc của Bộ Phương bị gió thổi không ngừng phiêu đãng.
Giờ khắc này, tất cả mọi người có vẻ vẫn đang quan sát trận đấu. Nhóm Thần Vương ban đầu rút đi có vẻ vẫn giấu mình theo dõi thế cục. Bọn hắn dường như không ngờ rằng rõ ràng Bộ Phương phải chết… thế mà lại đang chiến đấu! Không thể tin được!
Càng khiến cho bọn hắn không thể tin được là Bộ Phương chỉ có tu vi Bán Thần, sao có thể đối đầu được với Thượng Đẳng Thần Vương.
Cái loại biên độ nhảy cóc này, đúng là quá lớn rồi.
Cho dù là Đế Tử có thiên phú yêu nghiệt, có thể lấy thực lực của Bán Thần chiến với Hạ Đẳng Thần Vương hoặc là Trung Đẳng Thần Vương đã là cực hạn rồi.
Nhưng Bán Thần trước mặt này đúng là vượt ngoài tưởng tượng. Thế mà dám đối đầu với đỉnh phong Huyết Thú Vương!
Uỳnh!
Phượng Hoàng tức giận, khí tức bùng nổ. Việc bị nhổ lông khiến nó giận đến không kiềm chế được. Cánh đập phần phật, muốn tạo áp lực tới Bộ Phương.
Thân hình Bộ Phương xoay tròn trên không trung, trong bụng vang lên tiếng lộc cộc, đúng là đói quá rồi!
Thân hình giẫm đạp hư không, bước từng bước một. Pháp Tắc Không Gian lưu chuyển, Pháp Tắc Luân hồi lan tràn. Cuối cùng là Kim Lân phóng ra, ánh sáng bao phủ khắp bàn tay Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận