Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2209: Đánh ngươi... Chỉ cần một nửa giọt nước thần lực là đủ (1)

Luân Hồi là một loại phép tắc tối thượng.
Khống chế sinh tử, thao túng âm dương.
Người phàm trần không thể thay đổi, đảo ngược, thậm chí không thể chạm tới, nếu không sẽ phải chịu sự trừng phạt tàn khốc nhất.
Đương nhiên là Bộ Phương cũng không có khả năng cưỡng chế giúp người khác sống lại, huống chi, người muốn sống lại là Minh Vương Thiên Tàng cấp Đại Viên Mãn Đại Thánh Đỉnh Phong.
Thực lực càng cao thì vướng vào trong Luân Hồi càng sâu, độ khó để hồi sinh lại càng tăng lên gấp bội.
Ngay cả hồi sinh một người bình thường không có tu vi cũng đã vô cùng khó khăn. Nói cho cùng, đã đề cập đến Luân Hồi thì mọi thứ đơn giản đều sẽ trở nên phức tạp.
Cho nên, điều Bộ Phương có thể làm là chỉ có che giấu Luân Hồi thôi.
Trên thực tế, tất cả mọi thứ đều được vận hành dựa trên Pháp Tắc Luân Hồi thông thường, nhưng lại có thể lợi dụng sơ hở bên trong Pháp Tắc để đầu cơ trục lợi.
Khiến cho linh hồn của Minh Vương Thiên Tàng có thể lưu lại nhân gian càng lâu hơn.
Cho nên Bộ Phương đã dùng Sen Vong Tình, cộng thêm với hai trận pháp mỹ thực là “Giam cầm” và “Thời gian”.
Hai trận pháp này tác dụng với nhau, ngược lại có thể đưa đến hiệu quả che giấu Luân Hồi. Mặc dù hiệu quả này không kéo dài, nhưng chỉ cần qua một khoảng thời gian lại tiếp tục bổ sung, gia cố thêm cho trận pháp một chút cũng sẽ coi như là có thể đạt được hiệu quả hồi sinh.
Thật ra, thoạt nhìn nó có vẻ phức tạp, nói trắng ra là... Cưỡng ép linh hồn Thiên Tàng lưu lại nhân gian, không cho nó quay về Luân Hồi.
Tuy nhiên, để làm được chuyện đó thì cũng phải có nhiều chỗ khó khăn.
Khó khăn ở chỗ là phải làm thế nào để che giấu Luân Hồi. Dù sao thì chuyện này cũng yêu cầu một dũng khí không nhỏ, chỉ cần có một chút sai lầm thì đều có khả năng dẫn tới thất bại.
Thậm chí là sẽ phải gánh chịu sự phản phệ.
Ầm ầm ầm!
Nhìn Thiên Khung xoay tròn, tầng mây trong Thiên Khung Chi Thượng thần bí khó lường.
- Trời này chính là Luân Hồi.
Minh Vương Thiên Tàng cảm khái nói.
Bộ Phương ngẩng đầu nhìn. Cái này hắn biết, đây là Cụ Tượng Hóa Nhất Thiết, là đến từ ký ức sâu bên trong của Minh Vương Thiên Tàng.
Mà muốn che giấu Luân Hồi thì phải bắt đầu xuống tay từ những ký ức này.
Bộ Phương chắp hai tay lại, cơ thể lập tức bay lên không trung.
Minh Vương Thiên Tàng cũng đi theo bên cạnh hắn. Hai người cùng nhau bay lên không, chỉ chốc lát sau đã chọc thủng tầng mây, xông lên tận trời.
Tinh Không Vô Biên Tế đập vào tầm mắt. Xuất hiện trước mắt hắn là một biển đầy sao vô cùng tĩnh lặng, chậm rãi xuôi dòng, ánh sao lấp lánh, đoạt đi mọi ánh nhìn của người xem.
Nhưng ở bên trong biển sao lại có một xoáy nước to lớn. Xoáy nước đó phảng phất giống như một cái hắc động, cắn nuốt tất cả mọi thứ trong trời đất.
- Đây mới là Luân Hồi thật sự.
Minh Vương Thiên Tàng nghiêm túc nói. Trong lúc nói lời này, ánh mắt hắn ta dường như xuất hiện một loại sợ hãi.
Hắc động là Luân Hồi sao?
Bộ Phương nhìn hắc động, tâm tư trong lòng cũng trầm lắng xuống.
Hắc động đó tối đen như mực, ánh sáng cùng mọi vật đều bị cắn nuốt ngay khi tới gần nó...
Nhìn nó giống như một cái miệng Thao Thiết chân chính.
Hết sức đáng sợ.
Bộ Phương chỉ nhìn qua, nhưng dường như tinh thần cũng bị lôi kéo theo.
Tuy nhiên sau khi bị Minh Vương Thiên Tàng vỗ nhẹ một cái, hắn lập tức lấy lại tinh thần.
Nhìn cái hắc động đen kịt đó, Bộ Phương cũng có chút sửng sốt...
- Có phải rất đáng sợ hay không? Lần đầu tiên nhìn thấy Luân Hồi đều sẽ cảm
thấy rất đáng sợ... Điều đáng sợ hơn vẫn là ở bên trong Luân Hồi...
Giọng nói của Minh Vương Thiên Tàng gần như cũng trở nên khàn khàn.
- Nếu như có thể, ta thật sự không muốn quay trở lại nơi đó một lần nữa...
Bộ Phương gật gật đầu.
Bỗng nhiên.
Có một tia sáng màu vàng hiện lên.
- Đến rồi...
Bộ Phương nói.
Hai mắt Thiên Tàng nhíu lại.
Hắn ta phát hiện dưới chân mình có ánh sáng màu vàng của trận pháp xuất hiện.
Hai cái trận pháp đang xoay tròn xung quanh người hắn ta, bao bọc lấy cơ thể của hắn.
- Một cái là thời gian, một cái là giam cầm, bọn nó có thể giúp ngươi che giấu sự thu hút của Luân Hồi...
Bộ Phương nói.
Sau đó, mũi chân của hắn đạp một cái lên trên không trung, lập tức chạy như bay tới nơi xa.
Đứng từ xa nhìn lại.
Hai trận pháp xếp chồng lên nhau, phảng phất như dung hòa vào nhau, lại như đang xoay quanh nhau, giúp nhau lấp lóe kỳ lạ.
Nó giống như một vòng mặt trời chói chang nở rộ với ánh hào quang lộng lẫy trong bóng đêm, hấp dẫn hắc động ở phía xa vào với nhau.
Vù...
Ánh sáng màu vàng rực rỡ.
Ngay sau đó, một đóa Bạch Sắc Liên Hoa nở rộ ra dưới thân Thiên Tàng, từng cánh hoa sen nhỏ lặng yên nở ra, trong đó có vô số ánh sáng trắng bay vọt lên, bao trùm lấy cơ thể Thiên Tàng.
Khiến cho cơ thể của Thiên Tàng càng trở nên bình tĩnh, khoan thai hơn.
Giờ phút này, một mảnh trời đất bên trong dường như biến mất.
Loại này cảm giác kỳ lạ này khiến khóe miệng Bộ Phương không khỏi hơi co giật một cái.
- Xem ra… sắp xong rồi, tuy nhiên không thể vui mừng quá sớm. Tiếp theo, chỉ có thể dựa vào bản thân ngươi...
Bộ Phương thì thào nói.
Vù...
Sau đó, ánh mắt của hắn lóe lên một cái.
Ý thức đó lập tức trở lại bên trong cơ thể mình.
Hắn mở bừng mắt ra, lâp tức nhìn thấy Minh Vương Thiên Tàng ở trước mặt.
Vào lúc này, linh hồn của Thiên Tàng đang trải qua một cuộc đấu tranh kịch liệt.
Sống lại hay tan biến, bây giờ chỉ có thể phụ thuộc vào kết quả của cuộc đấu tranh thôi.
Chỉ có thể xem tạo hóa của Minh Vương Thiên Tàng.
Những gì Bộ Phương có thể làm thì đều đã làm rồi.
Suy cho cùng, Bộ Phương không phải là thần, hắn chỉ là một con người bình thường, vẫn chỉ là một tên đầu bếp. Hắn dùng cách thức của một đầu bếp để giúp Thiên Tàng đoạt được cơ hội sống lại.
Nhưng bản thân Thiên Tàng cũng muốn mình không chịu thua kém.
Hắn thu hồi ngón tay để trên trán của Thiên Tàng lại.
Bộ Phương đứng dậy, rũ sạch lớp bụi bặm trên người, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Trong tinh thần hải, tứ đại khí linh đều là rơi vào trong im lặng, dường như bọn nó không hiểu sự lựa chọn của Bộ Phương.
Hắn trợ giúp Thiên Tàng che giấu Luân Hồi, nhất định sẽ có nhân quả báo ứng. Hơn nữa lại là nhân quả của Luân Hồi, loại nhân quả này thật sự có dính líu tới quá nhiều thứ.
Nhóm khí linh không kiến nghị Bộ Phương dây dưa vào đó.
Nhưng ký chủ đã đưa ra quyết định, bọn nó cũng không thể phản bác bất cứ điều gì.
Bọn nó chỉ là khí linh, việc bọn nó phải làm chính là hỗ trợ ký chủ, trợ giúp ký chủ bước lên đỉnh phong...
Mặc dù bây giờ khoảng cách của tiểu ký chủ cách đỉnh phong còn rất xa.
Nhưng bây giờ, tứ đại khí linh lại có chút cảm giác quái lạ.
Bởi vì bọn họ cảm thấy Bộ Phương, cùng những ký chủ khác... dường như có chút khác biệt, không giống nhau.
Hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất, quan sát Thiên Tàng.
Bộ Phương không quấy nhiễu đến hắn ta.
Bộ Phương liếc mắt nhìn Thanh Đồng Môn đang đóng chặt ở xa xa. Cẩu gia đang đột phá ở trong đó, bên trên quanh quẩn nhiều xoáy nước Minh Khí, cực kỳ khủng bố, thanh thế rất to lớn.
Một khi đột phá, chắc chắn sẽ vô cùng đáng sợ.
Bộ Phương đi tới trước bếp lò, thu dọn một ít đồ vật bên trên đó.
Bạch Hổ Thiên Táo hóa thành một cái thắt lưng buộc ngang hông. Về phần mấy cái nồi Huyền Vũ linh tinh gì đó thì lại hóa thành làn khói xanh nhẹ tràn vào nơi cổ tay.
Làm xong hết tất cả mọi chuyện, Bộ Phương mới có thời gian nhìn về phía xa.
Lối vào Hắc Điện.
Một tầng bình phong vô hình bao phủ.
Cách âm của bình phong này khiến cho âm thanh của thế giới bên ngoài không có cách nào có thể truyền vào trong.
Thân hình múp míp của Tiểu Bạch đứng chắn ở lối vào, ngăn cản sự huyên náo và quấy nhiễu từ thế giới bên ngoài.
Đột nhiên, Tiểu Bạch nghiêng đầu sang chỗ khác, đôi mắt cơ giới liên tục chớp chớp.
Nó đi về phía trước, tiến tới bên người Bộ Phương rồi xòe bàn tay giống như quạt hương bồ ra.
Ở trong lòng bàn tay của nó xuất hiện một thứ đồ đã bị đập nát.
- Hả? Tiểu Bạch ngươi học được kỹ năng mới rồi sao?
Bộ Phương nhìn như thứ đồ giống như ruồi bọ bị đập nát kia, khóe miệng lập tức hơi nhếch lên, hắn nói.
Tiểu Bạch hơi nghiêng đầu, bàn tay như quạt hương bồ lại xòe ra một lần nữa.
Lần này, Bộ Phương mới nhìn thấy rõ ràng.
Hắn nhìn thấy một con côn trùng kim loại với những hình lôi cung vẫn đang nhấp nháy lập lòe.
Con côn trùng kim loại này được chế tác vô cùng tinh tế, những linh kiện trên đó rất nhỏ, nhưng khi kết hợp cùng nhau thì lại tạo ra một xoáy nước không gì sánh được.
Từ bên trên, Bộ Phương còn có thể cảm nhận được sự dao động của một cỗ Tinh Thần Lạc Ấn.
Rất hiển nhiên, ngay khoảnh khắc khi con côn trùng bị đập chết, Tinh Thần Lạc Ấn lập tức cháy lên, đốt cháy sạch sẽ tất cả mọi thứ.
Ngược lại thì nó sẽ là một trợ thủ điều tra rất tốt.
Bộ Phương cong ngón tay lại, đặt lên trên bàn tay Tiểu Bạch rồi búng một cái.
Lập tức bắn con côn trùng nhỏ kia lên trên mặt đất.
Tiểu Bạch giơ tay lên gãi gãi cái đầu tròn vo của mình, dường như nó cảm thấy có chút khó hiểu.
Đột nhiên.
Lông mày Bộ Phương hơi nhăn lại, dường như trong lòng hắn có chút rung động.
Hắn liếc mắt nhìn Tiểu Bạch một cái, lại thở ra một hơi.
Sau đó xoay người, đi về phía cửa ra vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận