Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 877: Tinh thần hải của Bộ Phương (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- A!
Tiểu nha đầu bị Bộ Phương chống tay trên trán, làn da dày đặc những đường vân màu đen bắt đầu run lên, đường vân kia giống như sống lại, như một con nòng nọc bắt đầu chạy loạn.
Miệng con bé phát ra tiếng kêu thảm thiết, chân tay giãy giụa quẫy đạp lung tung ở trên không trung.
Hắc khí từ trong thân thể con bé dần dâng lên, hóa thành một con rắn nhỏ chui vào trong cánh tay Bộ Phương.
Màu da đen của Tiểu Nha bắt đầu biến mất, lộ ra làn da trắng nõn...
Lông mày của Bộ Phương nhíu lại, áo bào khổng tước trên người tỏa ra hào quang chói lóa, ầm ầm rung chuyển khién cho hào quang màu đỏ lửa khuếch tán ra, cố gắng ngăn cản hắc khí của Thao Thiết.
Thế nhưng, hắc khí của Thao Thiết nhanh chóng khoan thủng xương tủy rồi chui vào trong, áo bào khổng tước chỉ có thể ngăn cản được một nửa, những hắc khí đó rất nhanh đã chui vào trong cánh tay của Bộ Phương.
Xì xì xì!
Dường như có hơi nóng bốc lên, Bộ Phương cảm giác được cánh tay của mình ddang nóng bừng bừng.
Hắn vén tay áo lên, phát hiện da thịt trên cánh tay lại bắt đầu hóa thành màu đen giống như tiểu nha đầu.
- Cái quái gì vậy...Cút ra khỏi người ta mau lên!
Trên mặt Bộ Phương lộ ra vẻ ghét bỏ, cánh tay của đầu bếp sao có thể tùy tiện bị xâm phạm như vậy, hắc khí này khiến cho Bộ Phương vô cùng tức giận.
Tiểu U đứng ở bên cạnh Bộ Phương, minh khí trên người bắt đầu dâng lên.
Xì xì...
Gân xanh của hắn lộ ra trên mặt, ánh mắt tràn đầy vẻ dữ tợn.
- Đây là hồn của linh thú kia, nó đang tìm chỗ để nhập vào, nó đã lựa chọn ngươi.
Trong mắt Tiểu U lộ ra vẻ nghiêm trọng.
Hồn của linh thú này cực kỳ cường bạo, nếu như Bộ Phương không cẩn thận thì rất có có thể sẽ bị nuốt chửng, đến lúc đó cả người đều sẽ hóa thành linh thú hung hãn.
Bộ Phương không thèm để ý tới lời nói của Tiểu U, lúc này ánh mắt của hắn tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm lấy cánh tay của chính mình, cánh tay đang bị hắc khí không ngừng chui vào.
Hắc khí trong cơ thể của Tiểu Nha khi nãy bấy giờ giống như đã hoàn toàn chui vào trong cánh tay của Bộ Phương.
Ở phía xa, ánh mắt của Bạch Thao Thiết đang nhìn thẳng về hướng của Bộ Phương.
Đám người Sở Trường Sinh cũng đang nhìn về phía của Bộ Phương.
- Người của Minh Khư sao?
Rất nhiều cường giả đột nhiên nhíu mày khi nhìn thấy Tiểu U đứng bên cạnh Bộ Phương.
Hơn nữa ánh mắt của mấy vị trưởng lão khác lại càng lạnh lẽo hơn:
- Sinh linh của Minh Khư lại dám chạy đến bên trong địa vực Tiềm Long Vương Đình chúng ta...Quả thực là không sợ chết!
Tiểu U dường như đã nghe thấy giọng nói của những người này, ngẩng đầu lên, gân xanh từ tai đến mắt đã nổi lên dày đặc, đôi mắt cũng trở nên đen như mực, dường như nàng đang vô cùng tức giận.
- Câm miệng lại!
Tiểu U lạnh lùng mở miệng, mái tóc đen nhánh đột nhiên bay lên, bao bọc cả bốn phía vô cùng đáng sợ.
Tứ chi Bạch Thao Thiết chậm rãi bước trên không trung, nó xoay người rồi há to miệng, trong miệng có vòng xoáy màu trắng lưu chuyển.
Vòng xoáy vô tận, dường như muốn nuốt tất cả mọi thứ.
Bạch Thao Thiết hơi vươn bộ móng vuốt ra, móng vuốt đặt ở trên không trung, trên không trung rung động tạo thành những gợn sóng.
Ngay sau đó, Bạch Thao Thiết lập tức xông về phía Bộ Phương.
Nhanh như chớp.
Tiểu U xoay cổ.
Cẩu mao trên cánh tay dựng cả lên khiến cho minh khí nồng đậm tràn ngập ra, nàng giơ tay lên, một đạo minh khí hội tụ trước người nàng và hóa thành một đạo trận pháp.
Vù...
Một tiếng gầm gừ vang lên.
Bạch Thao Thiết chạy nhanh đến, thân hình nó đột nhiên bị một luồng năng lượng vô hình đập vào, thân thể bị đẩy bay ngược trở ra.
Ở trên không trung xoay chuyển mấy vòng, đốm sáng màu trắng tản ra tứ phía, Bạch Thao Thiết ổn định thân hình của mình trở lại.
Nó nhếch miệng, ánh sáng trong mắt càng trở nên mãnh liệt.
- Đại hư sinh linh của Minh Khư!
Đám người Sở Trường Sinh đều lạnh cả sống lưng, nhìn Tiểu U bằng ánh mắt hơi khó tin.
Tuy nhiên sau khi lộ ra vẻ khó tin thì ánh mắt của trưởng lão lúc này lại lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn!
- Đại hư à! Có thể bắt được một vị đại hư sinh linh Minh Khư thì cũng là đã lập được một đại công rồi! Giết đi!
Trong phút chốc, mấy vị trưởng lão hét lên một tiếng, hồn thê trên đỉnh đầu của bọn họ đều ngưng tụ lại, sáu đạo hồn thê hiện ra, một ngôi sao soi ánh sáng xuống rồi phản chiếu lên đó.
Vù...
Mấy vị lão giả bước nhanh như sao băng*, di chuyển cực nhanh ở trong không trung, lo đến đánh Tiểu U.
*Thành ngữ Trung Quốc.
Đôi mắt đen tuyền của Tiểu U hờ hững nhìn lướt qua mấy vị lão giả này một cái, chiếc váy dài trên người không có gió nhưng vẫn đột nhiên bay phấp phới, không còn nghi ngờ gì nữa, thân hình xinh đẹp đó đã xuất hiện.
Minh khí nồng đậm từ trên cổ tay tuôn ra, một sợi cẩu mao trực tiếp bị thiêu đốt, ngọn lửa màu u lam đang bốc lên.
Dưới chân của Tiểu U, một đạo u lam quang hoa trận pháp cũng theo đó hiện lên, chậm rãi xoay chuyển, năng lượng to lớn cũng lan tỏa ra.
- Uy phong U Minh.
Tiểu U nâng hai tay lên, đôi môi đỏ cũng đã hóa thành màu đen, thản nhiên mở miệng.
Ngay sau đó, năng lượng vô hình đột nhiên bùng nổ trên tay nàng.
Mấy vị lão giả đang bước nhanh tới bỗng dưng bị cản lại, tất cả đều cảm thấy có một năng lượng đáng sợ đang tác động lên thân thể của họ.
Năng lượng đó tuy vô hình, nhưng mấy người lại cảm thấy cơ thể mình rung động.
Bốp bốp bốp!
Giống như lực đẩy vô hình đang bộc phát, mấy người họ đột nhiên bị đẩy lùi ra sau như đạn pháo, mạnh mẽ va chạm vào Thao Lâu, làm cho trận pháp của Thao Lâu đều rung chuyển.
Hơn nữa sau khi bọn họ va chạm với Thao Lâu thì vẫn còn chưa dừng lại, năng lượng vô hình trở nên lớn hơn, siết chặt hơn.
Ầm ầm!
Hộc hộc!
Một luồng áp lực khổng lồ nén xuống, bọn họ đột nhiên ho ra cả máu, thân thể bị đập mạnh vào trong trận pháp.
Con ngươi của một trưởng lão gần như muốn lòi cả ra.
- Không thể nào! Chỉ một Đại hư đơn thuần sao có thể tấn công mạnh mẽ đến như vậy chứ?
Cẩu mao hầu như đã bị thiêu đốt toàn bộ, thân thể của Tiểu U cũng dần dần trở nên dịu lại, trận pháp dưới chân cũng tản đi.
Thân hình của nàng đáp trở lại trên thuyền U Minh, lòng bàn chân trong suốt giẫm lên tấm thuyền, thần sắc lạnh như băng lan tỏa toàn thân.
Còn lại hai sợi cẩu mao...
Tiểu U quay đầu nhìn về phía Bộ Phương, phát hiện Bộ Phương đang cau mày, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm về cánh tay đang dần trở nên đen như mực của mình, vẫn không hề nhúc nhích.
Grừ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận