Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1277: Không được gọi ta là Tiểu Cát Cát (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thuyền U Minh đang gào thét lao vụt trên bầu trời, tốc độ nhanh tới nỗi khiến cho người ta dường như không thể bắt kịp được, như thể là một ngôi sao băng.
Với tốc độ này, không lâu nữa hẳn là có thể đến Thiên Lam Thành rồi.
Trên boong thuyền của Thuyền U Minh, Minh Vương Nhĩ Cáp xoa xoa tay, hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Hắn đã trúng độc của Tôm Huyết Long, muốn bỏ cũng không thể bỏ được.
Những người khác đều lần lượt quay đầu nhìn sang.
Tôm Huyết Long Xào Cay, đó là món ăn mới mà Bộ lão bản nghiên cứu sao?
Mấy người Tiểu U hơi nghi hoặc một chút, đột nhiên, ánh mắt của bọn họ sáng rực lên, Tôm Huyết Long Xào Cay mà Minh Vương Nhĩ Cáp đang nói sẽ không phải là món ăn mà Bộ Phương nấu trong cung điện bằng đồng đấy chứ?
Nếu thật sự đúng là món ăn đó, mấy người Tiểu U có chút không thể kìm nén nổi nước miếng đang chảy ra trong mồm.
Lúc trước, mùi thơm ngào ngạt bay ra từ trong cung điện bằng đồng đã hoàn toàn làm cho tâm trí của bọn họ đều chao đảo.
Hương vị vừa thơm vừa cay đó, chỉ cần ngửi một chút thôi là đã hoàn toàn kích thích cảm giác thèm ăn trong người bọn họ.
Bộ Phương nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp một cái, hắn vừa nhắc tới như vậy làm Bộ Phương cũng cảm thấy hơi thèm ăn Tôm Huyết Long Xào Cay rồi.
Món ăn này như thể có độc, khiến cho người ta không tài nào có thể tự kìm chế, mà chỉ muốn đắm chìm vào trong đó.
Cẩu Gia đang nằm sấp ở đằng xa cũng vểnh tai chó lên, lập tức chạy lại.
Đối với món Tôm Huyết Long Xào Cay này, một kẻ từ trước tới nay vẫn luôn không thích ăn tôm như Cẩu Gia mà cũng phải thỏa hiệp, chỉ trách con Tôm Huyết Long kia... thật là chọc chó.
- Người thiếu niên Bộ Phương, ngươi vẫn còn lo lắng cho tiểu mỹ nữ bên trong khoang thuyền sao? Bản vương đã ra tay thì ngươi cứ yên tâm, tuy rằng bản vương không thể chữa trị Tinh Thần Hải của nàng, nhưng vẫn có thể ngăn cản vết thế lan ra đấy.
Minh Vương Nhĩ Cáp nhìn Bộ Phương, xoa xoa đôi bàn tay rồi tiếp tục nói.
Một lần ra tay của đổi lấy ba con Tôm Huyết Long Xào Cay, một ngón tay một con tôm, cũng không lỗ lắm.
- Ta chỉ là cần nàng ấy khống chế Tinh La Thiên Bàn để ủ rượu giúp ta, một loại rượu rất ngon.
Bộ Phương nhìn Minh Vương một cái, giải thích.
- Thôi đi, bản vương còn không hiểu được đám thanh niên các ngươi sao? Ngươi xem, bản vương chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấu được sự lo lắng của ngươi dành cho tiểu mỹ nữ kia hiện lên trên mặt ngươi rồi.
Minh Vương Nhĩ Cáp nhếch miệng cười cười, vẫy tay với Bộ Phương rồi nói.
Bộ Phương sửng sốt, đưa tay sờ lên mặt của mình, hắn biểu hiện rõ ràng như vậy sao?
Khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu U đang ngồi bên cạnh Bộ Phương càng ngày càng trở nên lạnh lùng, liếc mắt lườm Minh Vương Nhĩ Cáp một cái rồi nhàn nhạt hừ lạnh.
Tử Vân Thánh Nữ nhướng lông mày lên, có vẻ như đã nhận ra một chút lúng túng trong bầu không khí.
Nàng vội vàng kéo Minh Vương Nhĩ Cáp vẫn đang cười mờ ám kia lại.
- Đừng làm loạn... Bản vương đang nói chuyện đại sự mà.
Minh Vương Nhĩ Cáp nói.
Đột nhiên, hắn cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, bắt gặp ánh mắt rét lạnh tựa như núi băng kia của Tiểu U.
- Ngươi không nói chuyện thì cũng không ai bảo ngươi bị câm đâu.
Vẻ mặt của Tiểu U không chút biểu cảm mà mở miệng.
Nha đầu kia, gần nhất tính khí thật là nóng nảy...
Minh Vương Nhĩ Cáp cắn môi một cách ngượng ngùng, ánh mắt chuyển sang trên người Bộ Phương, lại tiếp tục cười toe toét, bắt đầu bàn luận về Tôm Huyết Long Xào Cay.
Biểu cảm trên mặt Bộ Phương khôi phục lại vẻ lạnh nhạt như cũ.
Tay của hắn vung lên.
Ngay lập tức, tiếng lộp cộp vang vọng, có thêm một đống Tôm Huyết Long xuất hiện trên boong thuyền.
Đây là những con Tôm Huyết Long mà hắn đã câu được từ trong hồ kia, kích thước rất lớn, thịt cũng nhiều hơn.
Nhìn những con Tôm Huyết Long này, hai mắt của Minh Vương Nhĩ Cáp thoắt cái đỏ bừng lên, nước miếng trong miệng cũng chảy xuống.
Bộ Phương nhìn Tôm Huyết Long, chìm trong suy nghĩ, hắn đang nghĩ có nên chừa ra một vùng bên trong Điền Viên Thiên để nuôi dưỡng những con Tôm Huyết Long này hay không, bằng không sau khi ăn hết đống Tôm Huyết Long này thì sẽ không hàng nữa.
Sau một hồi suy nghĩ, Bộ Phương quyết định chừa lại một ít Tôm Huyết Long để chuẩn bị nuôi dưỡng, những con còn lại thì bắt đầu xử lý, chuẩn bị nấu nướng.
Dao phay Long Cốt xuất hiện ở trong tay, mọi người đều hoa mắt chóng mặt nhìn Bộ Phương đang xử lý Tôm Huyết Long một cách nhanh chóng.
Minh Vương Nhĩ Cáp càng xem càng phấn khích.
Đúng vậy, cảm giác quen thuộc này, chính là món Tôm Huyết Long Xào Cay khiến cho hắn mê muội trúng độc kia.
Xèo xèo xèo!
Thuyền U Minh lao vụt qua nhanh như tên bắn trên bầu trời, kèm theo âm thanh xào nấu thức ăn, và cả mùi thơm thoang thoảng đang bốc lên cuồn cuộn.
Ùng ục, ùng ục.
Tất cả mọi người đứng trên Thuyền U Minh nhìn chằm chằm vào chiếc nồi Huyền Vũ kia, mùi thơm ngào ngạt cay nống đang quanh quẩn trên thuyền U Minh.
Cẩu Gia vẫn luôn nằm một bên cũng phải ngóc đầu dậy, đi tới bên cạnh Bộ Phương.
Bộ Phương một tay cầm nồi Huyền Vũ, một tay cầm cái xẻng, lật nồi một cách điêu luyện.
Tôm Huyết Long ở trong nồi mang theo dầu bắn ra tung tóe.
Từng con tôm đều đang tỏa ra ánh sáng long lánh dưới ánh mặt trời chiếu rọi, trông cực kỳ bắt mắt.
Kết hợp với hơi nóng tỏa ra, cùng với hương thơm ngào ngạt, thật sự kích thích vị giác của mọi người.
Nước dãi của Minh Vương Nhĩ Cáp đã sắp chảy thành dòng.
Cẩu Gia cũng trừng mắt thật to, có chút hưng phấn.
Tiểu U nhìn chằm chằm vào, ánh mắt ngưng tụ.
Tử Vân Thánh Nữ nheo mắt lại, hít hà hương thơm phảng phất trong không khí...
Xèo xèo xèo.
Đổ rượu Băng Tâm từ trong bình ngọc vào nồi khiến cho khí trắng bốc lên nghi ngút, sau khi Bộ Phương tiếp tục đảo thêm mấy cái nữa rồi ra nồi.
Tôm Huyết Long được đổ ầm ầm vào một cái đĩa lớn đã chuẩn từ trước, sau khi đổ nước sốt nóng hổi thơm phưng phức vào, một phần Tôm Huyết Long Xào Cay lại được hoàn thành.
Dao phay vút ngang qua, mỗi một con tôm đều bị mở lưng, để lộ phần thịt tôm trắng nõn bên trong.
Minh Vương Nhĩ Cáp đã không thể chờ đợi được từ lâu rồi, vào khoảnh khắc đồ ăn vừa được hoàn thành xong, hắn đã nhanh chóng chộp lấy ba con từ bên trong rồi bỏ vào đĩa của mình, cũng mặc kệ nước sốt nóng hổi đang không ngừng nhỏ xuống mà xoắn đầu tôm ra, há miệng bắt đầu mút hết nước sốt ngon tuyệt đang chảy ra từ bên trong đó.
- Ôi ôi ôi... Chính là cảm giác này! Cực kỳ tuyệt vời, cảm giác vừa cay lại vừa thơm!
Vẻ mặt của Minh Vương Nhĩ Cáp đều ửng hồng, hai mắt nhắm nghiền đầy hạnh phúc, cả người hắn run lên bần bật giống như bị điện giật.
Cẩu Gia đút cả con tôm vào trong miệng một cách thuần thục.
Những người khác thì nhìn Bộ Phương, bọn họ thật sự có chút không biết phải xuống tay với món Tôm Huyết Long Xào Cay tỏa hương khắp nơi này như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận