Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1506: âm mưu của Đồng Nhược Nhất! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đồng Nhược Nhất mở to mắt ra, trên người có lệ khí nổi lên.
- Làm sao lại không? Đáng chết! Bị cục sắ kia nuốt mất một nửa… Nếu không ta có thể hưởng thụ được cả hai cái! Đến lúc đó lại nuốt ngọn nguồn hai món ăn dẫn động lôi đình tới… kế hoạch sẽ hoàn mỹ! Tất nhiên có thể Chứng Đạo Lân Trù!
Đồng Nhược Nhất gầm thét lên.
Giận đến điên cuồng.
Phía dưới.
Công Thâu Ban thở phào một hơi, đôi mắt toát ra vẻ hơi mệt mỏi.
Thân hình hơi lùi lại một bước.
Món ăn sinh động trước mắt đã hoàn thành.
Tiên khí lượn lờ xung quanh, giống như bước ra từ cõi tiên, đẹp không sao tả xiết. Một cái nhăn mày, nụ cười của Ngọc Nữ đều hấp dẫn được tất cả mọi người.
- Tiên thái: Thải Tiên Nữ - cô gái hái sen! Hoàn thành!
Lấy vải trắng lau tay, khóe miệng Công Thâu Ban kéo lên một cái, lộ ra vẻ kiêu ngạo.
Hắn lùi lại mấy bước, mặt mũi tràn đầy vẻ tán thưởng nhìn món ăn của chính mình.
Lần này dưới sự trợ giúp của Kim Liên Yêu Hỏa, trạng thái của hắn gần như đã đạt tới đỉnh phong, mỗi một bước thực hiện đều đạt tới trạng thái hoàn mỹ.
Món ăn này là món ăn hắn đắc ý nhất.
- Truyền thừa nửa bậc Lân Trù… ta nhất định phải đạt được!
Công Thâu Ban đầy vẻ chiếm hữu nói.
Nơi xa.
Ánh lửa chậm rãi tản đi.
Một mùi hương thơm từ chỗ Bộ Phương tản đi.
Mùi thơm ngào ngạt, vô cùng nồng đậm.
Phiêu đãng trong toàn bộ không gian.
Khi khẽ ngửi có thể cảm giác được lỗ mũi mình như run lên, vị cay tê dại trong vị giác nháy mắt bắn ra.
Đậu hũ vàng ươm, thịt thái hạt lựu trong đậu hũ sắp bung ra tỏa hương thơm mê người.
Tiên khí quanh quẩn trên món ăn, không ngừng biến đổi màu sắc: đỏ cam, vàng, lục, thanh, lam và tím…
Màu sắc biến hóa, không ngừng biến động trong không khí.
Bộ Phương cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Tước vũ bào trên thân lắc một cái, Long Cốt thái đao xoay tròn một vòng, sau đó tán đi.
- Đậu hũ Thất Thải Lưu Ly Ma Bà… Hoàn thành!
Giọng Bộ Phương nhàn nhạt vang lên.
Hoàn thành?
Công Thâu Ban và Bộ Phương thế mà lại hoàn thành món ăn cùng một lúc?
Hiên Viên Hạ Huệ và Công Thâu Vân đều thu lại sự chú ý trên người Đồng Nhược Nhất mà dừng lại ở hai món ăn kia.
Món ăn của Công Thâu Ban có tiên khí lượn lờ.
Món ăn của Bộ Phương có lưu ly bảy màu.
Đầu vô cùng đặc sắc!
Đồng Nhược Nhất cũng phát hiện món ăn của hai người kia đã hoàn thành, mắt sáng lên cũng không để ý tới lôi đình bị Tiểu Bạch ăn nữa.
So với Tiên Khôi, thì thứ hắn quan tâm hơn chính là chất lượng món ăn, và… có thể trợ giúp hắn thành Lân Trù!
Công Thâu Ban ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía món ăn của Bộ Phương.
- Đậu hũ Thất Thải Lưu Ly Ma Bà?
Đối với tên của món ăn này, Công Thâu Ban cảm thấy kỳ quái.
- Ma Bà là ai?
Ánh mắt của Công Thâu Ban dừng lại trên người Bộ Phương, dò hỏi.
Ma Bà là ai… vấn đề này, rất ảo diệu.
Bộ Phương cũng sững sờ.
- Ma Bà… là một truyền thuyết.
Ánh mắt của Bộ Phương thâm trầm, nói.
Công Thâu Ban cau mày một cái.
Cái mũi động động, ngửi ngửi mùi thơm tràn ngập trong không khí.
Mùi đó… đúng là rất thơm!
Mùi thơm này ẩn chứa vị tê dại, càng làm cho người ta muốn ngừng mà không được!
Nhưng mà Công Thâu Ban vẫn có tự tin đối với món ăn của mình!
Đồng Nhược Nhất rơi xuống.
Bộ Phương và Công Thâu Ban đều hơi sững sờ, giờ phút này Đồng Nhược Nhất khiến bọn hắn cảm thấy vô cùng kỳ quái.
Không giống dáng vẻ ôn tồn lễ độ khi trước, mà mang chút hung bạo.
- Hoàn thành rồi! Vất vả cho các ngươi rồi!
Tóc Đồng Nhược Nhất phiêu đãng, khuôn mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.
Ánh mắt của hắn rơi vào tiên nữ hái sen của Công Thâu Ban, sau đó lại nhìn về phía đậu hũ Ma Bà.
Xem xét xong, khiến toàn thân hắn như bị điện giật.
Đậu hũ Ma Bà này, có chút thú vị!
- Kỹ năng nấu nướng của ông chủ Bộ, có chút vượt quá dự kiến của tại hạ. Hương thơm không rời, nồng mà không ngán, chắc chắn rất ngon.
Công Thâu Ban nhìn về phía Bộ Phương, bình thản nói.
Bộ Phương buông thõng tay xuống, liếc nhìn Công Thâu Ban một chút, gật gật đầu.
- Bình thường thôi…
Hả…
- Tới đi, để ta nếm thử một chút, để quyết định xem trong các ngươi ai sẽ là người thừa kế của ta…
Trong đôi mắt Đồng Nhược Nhất tràn đầy vẻ kích động và tham lam.
- Đồng tiền bối, mời.
Công Thâu Ban tự tin, ôn hòa khom người nói.
- Ừm…
Đồng Nhược Nhất liếc nhìn Công Thâu Ban một chút, cười cười.
Sau đó không cầm đũa cũng không có cầm muỗng…
Vươn tay, bốc lấy món ăn của Công Thâu Ban, đầu của Ngọc Nữ, trực tiếp nhét vào miệng.
Ánh mắt Công Thâu Ban nhất thời co rụt lại, lỗ chân lông toàn thân như nổ tung, trừng mắt nhìn về phía Đồng Nhược Nhất…
- Ngươi…
Bẹp bẹp…
Đồng Nhược Nhất nhanh chóng nhai nuốt, toàn thân đều có sấm sét bắn ra, tiên khí quanh quẩn lượn lờ trên thân thể hắn.
Đồng Nhược Nhất nuốt hết món ăn vào, không có phẩm vị, không hề thưởng thức.
Công Thâu Ban trừng muốn rách cả mí mắt.
Cuối cùng hắn cũng cảm nhận được có chút kỳ quái!
- Đến phiên đậu hũ Ma Bà…
Ánh mắt Đồng Nhược Nhất chuyển đến đậu hũ Ma Bà của Bộ Phương.
Mùi thơm nồng đậm khiến Đồng Nhược Nhất lắc một cái.
Uỳnh!
Kim Liên Yêu Hỏa trong nháy mắt cháy lên, nhiệt độ toàn bộ không gian bỗng chốc tăng cao.
Bộ Phương cau mày, nhìn Đồng Nhược Nhất mang theo vẻ tham lam từng bước tới gần.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Sau đó.
Long Cốt thai đao hiện lên trong tay.
Ý nghĩ hơi chuyển động, tiếng rồng gầm vang vọng.
Long Cốt thái đao đột nhiên đập về phía Đồng Nhược Nhất.
- Đã sớm cảm thấy ngươi có vấn đề, người không ra người, quỷ không ra quỷ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận