Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 256: Cửa thành Nam Thành, phá rồi

Cửa thành Nam Thành, phá rồi
Dưới trời chiều, một con ma ngư thật lớn, toàn thể khổng lồ sáng rực đang hung hăng va đập lên cửa thành. Cửa thành sắt thép cũng vang lên thanh âm cót két như sắp không chống đỡ nổi, giống như lập tức sẽ sụp xuống.
Mọi người bên trong thành lần nữa trở kinh hãi. Nhóm dân chúng đều trốn vào trong phòng ốc, thật hãi hùng, một khi cửa phòng sắt thép này bị ma ngư đánh vỡ, cả Nam Thành kia đều sẽ rơi vào trong nguy cơ chân chính.
Ầm…
Dao động kỳ dị bắt đầu khởi động, dưới từng cửa thành của Nam Thành đều nổi lên quang mang xám xịt. Sau đó từng cột sáng bắt đầu khởi động, hình thành một màn hào quang bao phủ lên cả tòa Nam Thành.
Đây chính là đại trận hộ thành của Nam Thành, là đại trận không đến vạn bất đắc dĩ sẽ không thúc giục. Bởi vì thúc giục đại trận này phải hao phí tài nguyên quá mức khổng lồ.
Có đại trận hộ thành này tồn tại, ma ngư kia va đập thế nào cũng không thể lay động, đành phải lần nữa bỏ cuộc, thân thể cao lớn lặn sâu vào trong Long Hà, chậm rãi bơi lội.
Đêm tối chính là buông xuống trong áp lực, bên trong Nam Thành, rất nhiều ngọn đèn đều lóe lên, chiếu sáng cả đêm tối. Nhóm dân chúng lo lắng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, trong lòng an ổn không ít.
Bên trong Tiếu phủ, Bộ Phương cáo từ vợ chồng Tiếu Kha Duẫn, về lại sương phòng của Tiếu Vũ chuẩn bị cho hắn. Hoàn cảnh sương phòng này tốt hơn khách phòng trước kia nhiều lắm, ít nhất Bộ Phương cảm thấy ở cũng không tệ lắm.
Bộ Phương đầu tiên ngồi trên gường trầm tư trong chốc lát, ăn không được Sinh Tiên Bao, ở trong Tiếu phủ này cũng không có ý nghĩa gì nữa. Cho nên hắn tính toán vào ngày mai sẽ rời đi, tiếp tục tìm mỹ thực ở Nam Thành này một phen. Nếu thật sự không có gì nữa, vậy không sai biệt lắm có thể trở về rồi.
Đương nhiên tất cả đều chỉ là chuyện tình vào ngày mai, Bộ Phương đánh ngáp một cái, không có giống như tu luyện giả khác dùng tu luyện thay thế giấc ngủ mà là nằm trên giường, ngủ thật ngon giấc.
Tiểu Bạch im lặng đứng trong phòng, Cơ Giới Nhãn không ngừng lóe lên.
Một đêm của Bộ Phương ở Nam Thành cứ như vậy trôi qua.
……..
Thanh Phong Đế Đô, sáng sớm.
Tiểu Long rất sớm đã đi đến Phương Phương tiểu điếm, tiến vào trong phòng bếp, Vũ Phù đã bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn để luyện tập đao công cùng điêu công rồi.
Vũ Phù nhìn thấy Tiểu Long thần tình còn buổn ngủ, nhất thời phì cười, chỉ chỉ bàn nấu ăn của Tiểu Long, ý nói rằng nàng đã giúp hắn chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn rồi.
- Sư tỷ, nàng thật sự là một nữ nhân biết săn sóc gia đình a.
Tiểu Long ngáp một cái, còn buồn ngủ, vui cười khen ngợi Vũ Phù một phen. Hai người hiện giờ đã thân thiết rất nhiều rồi, ngẫu nhiên còn có thể nói giỡn một chút.
Sau đó, hai người đều là tự đi đến trước bàn nấu ăn của chính mình, bắt đầu huy động dao phay, luyện tập đao công cùng điêu công.
Trong phòng bếp bay lên mùi thịt, Tiểu Long vừa lòng nhìn nhìn một mâm Túy Bài Cốt trước mặt chính mình. Bộ Phương từng dạy hắn hồi lâu, hắn cũng rốt cục học xong phương pháp nấu món Túy Bài Cốt này rồi.
Dựa theo lời dặn của Bộ Phương, Tiểu Long bưng Túy Bài Cốt này ra ngoài tiểu điếm.
Ngoài cửa, Đại Hắc Cẩu vẫn quỳ rạp trên mặt đất ngủ say như trước, còn Bộ Phương đã dặn dò Tiểu Long nhớ rõ mỗi ngày buổi sáng đều làm một phần Túy Bài Cốt cho con Đại Hắc Cẩu này.
Đặt Túy Bài Cốt đến trước mặt Tiểu Hắc, Tiểu Long có chút chờ mong nhìn nó. Hắn muốn nhìn xem Đại Hắc Cẩu này ăn hết toàn bộ Túy Bài Cốt hắn làm.
Tiểu Hắc trong giấc ngủ say này hít hít cái mũi, mắt chó liền trợn lên, vừa nhìn thấy Túy Bài Cốt trước mặt mình, ánh mắt nhất thời sáng ngời.
Sau đó là trong ánh mắt hưng phấn của Tiểu Long, đứng dậy, bắt đầu ăn.
Chỉ là còn không chờ Tiểu Long hưng phấn bao lâu, lông cả người Đại Hắc Cẩu này liền dựng lên, sau đó thân hình cứng đờ.
Đại Hắc Cẩu liếc mắt nhìn Tiểu Long, miệng chó mở to, sau đó phun ra, một khối Túy Bài Cốt rơi xuống trước mặt Tiểu Long.
Đại Hắc Cẩu rầm rì mấy tiếng, tiếp tục nằm trên mặt đất, thở hổn hển mà ngủ, căn bản không để ý đến Tiểu Long đã hoàn toàn ngây ngốc ở phía xa xa.
Tiểu Long khóc không ra nước mắt, hắn lại bị con chó đen này khinh thường cùng ghét bỏ.
Bộ lão bản đã đi xa nhà, buôn bán của tiểu điếm kia là dựa vào Tiểu Long cùng Vũ Phù. Hai người mở ra ván cửa, cùng đợi thực khách tiến đến. Bọn họ cũng bắt đầu phân công việc bận một ngày. Tuy tay nghề của bọn họ còn không đạt đến trình độ của Bộ Phương nhưng dưới huấn luyện đặc thù của Bộ Phương, hương vị của món ăn cũng đã đủ làm hài lòng thực khách.
……..
Bộ Phương rời khỏi Tiếu phủ, sau khi cáo biệt cùng Tiếu Yên Vũ, ở Nam Thành ngây người hai ngày, thưởng thức một phen đại bộ phận mỹ thực nơi Nam Thành này. Có mỹ thực hương vị rất không tệ nhưng cũng có loại có tiếng không có miếng.
Trong hai ngày này, bên trong Nam Thành cũng là lòng người hoảng sợ. Bởi vì con quái ngư bên ngoài Nam Thành kia cũng không có rời đi, thỉnh thoảng vẫn sẽ va đập vào đại trận Nam Thành một phen. Quang mang đại trận kia cũng bắt đầu có chút ảm đạm, tựa hồ không chịu nổi công kích.
Thành chủ Nam Thành gọi gia chủ các thế lực tài phiệt Nam Thành vào phủ thành chủ, bắt đầu trao đổi phương pháp đối phó. Chỉ là vẫn không có phương thức rõ ràng giải quyết vấn đề này.
Bộ Phương hành tẩu ở trên đường cái Nam Thành, ngẩn đầu nhìn về phía không trung dần dần trong suốt ngoài Nam Thành kia, đó là ý nghĩa đại trận hộ thành của Nam Thành đã bắt đầu tiêu thất. Một khi đại trận biến mất, quái ngư kia đối với va chạm cửa thành sẽ đạt đến nông nỗi đáng sợ. Cửa thành còn có thể tiếp tục ngăn trở hay không thật đúng là khó nói.
Trên đường cái, thủ vệ bên trong thành không ngừng du hành, không ngừng khống chế tình tự của dân chúng.
Kết quả cuối cùng sau khi các đại gia tộc Nam Thành thương lượng cũng chỉ có thể là mỗi một nhà đều phái ra một cường giả lục phẩm đến đối phó quái ngư này. Trong Nam Thành cường giả cấp bậc Chiến Thánh thất phẩm, nhưng Chiến Hoàng lục phẩm cũng không hề ít.
Mỗi một gia tộc đại tài phiệt đều có thể lấy ra một Chiến Hoàng lục phẩm, nhưng đây cũng đã là cực hạn của bọn họ rồi.
Phía trên tường thành, chính là mười Chiến Hoàng lục phẩm bao gồm cả Thường Sơn đừng sừng sững ở trên. Mưa xuân rơi lất phất, nhuộm đẫm không trung có chút bụi trầm.
Tiếu Kha Duẫn làm Chiến Hoàng lục phẩm Tiếu gia phái ra, sắc mặt cũng ngưng trọng không thôi, trịnh trọng đứng trên tường thành, nhìn về phía Bạo Long Ma Ngư khổng lồ phía duới kia. Còn ma tiếng thét chói tai phát ra từ miệng ma ngư kia làm cho màng tai người ta đều hơi hơi chấn động.
Bên ngoài Nam Thành, trong Thập Lý Đình, năm đạo thân ảnh đội mũ trùm đầu lụa mỏng, nhìn chăm chú vào rất nhiều cường giả Nam Thành muốn được ăn cả ngã về không kia, đều phát ra tiếng cười khàn khàn. Tiếng cười của bọn họ mang theo trào phúng cùng khinh thường.
- Đây là chuẩn bị liều mạng sao? Nam Thành… lập tức sẽ trở nên loạn hơn!
Thanh âm khàn khàn vang lên, sau đó, một bóng đen đột nhiên thoát ra khỏi bên trong năm người.
Giống như biến thành một đạo hắc tuyến, tốc độ cực nhanh bay về phía chỗ Long Hà kia.
Phía trên tường thành, rất nhiều cường giả Tiếu Kha Duẫn đều chú ý đến đạo nhân ảnh này. Hơi thở trên người người này cũng không vượt quá Chiến Hoàng lục phẩm nhưng lại mang đến cho bọn họ một cỗ cảm giác bất an.
- Người nọ là ai a? Hắn bay về phía Long Hà là đang muốn làm cái gì?
Phía trên Nam Thành, có Chiến Hoàng lục phẩm nghi hoặc nhíu mày hỏi.
Đôi mắt của Tiếu Kha Duẫn cũng co rụt lại, sát ý vô hạn phát ra. Trong tâm thần hắn tràn đầy khiếp sợ, chính là hắn!
Chính là người đã bán đan dược có độc kia cho hắn, khiến cho Tiếu gia của hắn bây giờ trở nên có chút bị động.
Trong ánh mắt của mọi người, đạo bóng đen kia vừa đến lòng bờ sông liền cấp tốc ngừng lại. Sau đó, người nọ nâng tay, một lọ bình ngọc màu đen hiện ra trong tay hắn, từ trong bình ngọc lấy ra một viên thuốc đan dược màu đỏ sậm. Người nọ liền nghiền nát viên thuốc, hóa thành bột phấn đầy tay.
Đạo bóng đen kia ngẩng đầu, gương mắt được mũ trùm đầu che lấp làm cho người ta không nhìn rõ mặt. Nhưng đám người Tiếu Kha Duẫn có thể cảm ứng được người này tựa hồ đang cười lạnh đối với bọn họ.
Rầm!
Bột phấn phân tán ra, một cỗ cuồng phong trào ra trên người bọn họ. Bột phấn màu đỏ sậm đều phân tán vào trong nước sông Long Hà.
- Hưởng thụ cuồng hoan cuối cùng đi, Nam Thành… xao động lên!
Bóng đen cười ha hả, sau đó thân hình mạnh mẽ bay ngược, đi càng lúc càng xa, chỉ chốc lát liền tiêu thất thân ảnh.
Trong lòng chư chúng trên tường thành đều có một cỗ dự cảm không tốt, nhìn thấy nước sông Long Hà dần dần sôi trào, đôi mắt đều co rụt lại.
Gừ!!!
Sóng nước ngập trời bắt đầu rầm rầm khởi động, nước sông Long Hà cơ hồ trở mình thành sóng lớn, hung hăng đánh lên phía trên cửa thành. Cửa thành kia lay động, dòng nước từ trong khe hở thẩm thấu qua.
Một tiếng thú rống bén nhọn cuồng bạo, bên trong sóng lớn, hai đôi mắt màu đỏ tươi hiện lên, sau đó Bạo Long Ma Ngư khổng lồ liền hung hăng va đập lên đại trận hộ thành. Đại trận kia rốt cục không chịu nổi, vỡ tan, hóa thành nhiều điểm loang lổ.
Gừ!!
Lại là một tiếng hãi hùng, cửa thành sắt thép bị ma ngư va đập, rốt cục không chịu nổi gánh nặng, chuyên thạch trên tường thành đã vỡ nát, nổ vang vọng, đá vụn bay tung tóe, cửa thành trực tiếp bị đập vỡ ra.
Nước sông mãnh liệt từ cửa thành vỡ nát trào vào, cuồn cuộn từng đợt, tiếng nước rầm rầm đinh tai nhức óc, vang vọng không dứt.
Trên đường cái, tất cả dân chúng đều thét chói tai bắt đầu chạy trốn, cửa thành bị phá… Nam Thành xong rồi!
- Nghiệt súc! ! Nhận lấy cái chết! !
Mười vị Chiến Hoàng lục phẩm trên cửa thành rốt cục nhịn không được, đều quát lớn ra tiếng, liên tiếp ra tay. Bọn họ từ trên tường thành nhảy xuống, nắm vũ khí trong tay, phóng về phía ma ngư cuồng bạo kia.
Nước sông mãnh liệt xông đến, giống như sắp cắn nuốt Bộ Phương đứng trên đường cái.
Sắc mặt Bộ Phương lạnh nhạt, mũi chân điểm nhẹ trên mặt đất, một cỗ cự lực giống như bùng nổ, cả người trực tiếp phóng lên cao, dừng phía trên nóc nhà ngói đen. Tiểu Bạch lóe ra Cơ Giới Nhãn, đi theo động tác hạ xuống của Bộ Phương.
Hai người đứng phía trên nóc nhà, nhìn thấy đường cái bị nước sông bao phủ, Bộ Phương bao phủ hào quang hiện lên trong mịt mờ.
Gừ! !
Cửa thành phát ra một tiếng nổ.
Bộ Phương theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, liền phát hiện một con ma ngư dữ tợn thật lớn cư nhiên tính toán xâm nhập vào trong cửa thành. Nhưng thân thể kia quá to lớn, cư nhiên là cứ như vậy bị kẹt tại cửa thành.
Thân thể ma ngư to lớn không ngừng vẫy vùng trái phải, khiến cho cả tường thành đều run lên, trên tường thành cũng hiện ra những khe rậm rạp.
Xem ra nếu không bao lâu, Bạo Long Ma Ngư cuồng bạo này sẽ hoàn toàn xâm nhập vào trong thành, đối với Nam Thành phồn hoa tiến hành tàn sát bừa bãi, khiến cho Nam Thành lâm vào trong hỗn loạn hoàn toàn.
Xoát xoát xoát!
Những cao thủ Nam Thành đều là cầm vũ khí trong tay, phóng thích chân khí, không ngừng oanh kích quái ngư cuồng bạo kia. Quái ngư đang bị kẹt lại, đây là cơ hội duy nhất để bọn họ tiến công giờ phút này.
Tiếu Kha Duẫn cũng là đỏ mắt, Nam Thành nơi Tiếu gia hắn sinh sống an ổn, Nam Thành nếu bị hủy đi, Tiếu gia hắn cũng sẽ lâm vào khủng hoảng. Cho nên, trận chiến này, hắn phải toàn lực ứng phó.
Vừa mới thúc giục chân khí, Tiếu Kha Duẫn đánh ra mấy chiêu, cả người toàn là chân khí bao bọc, nhưng sắc mặt của hắn cũng trở nên càng ngày càng khó coi. Hắc khí tối đen giống như con rắn nhỏ tán loán trên mặt của hắn.
Cả người hắn đều đang phát ra đau đớn kịch liệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận