Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 913: Tiểu Bạch lột bỏ áo giáp (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bên ngoài Đan Phủ, gió thổi vi vu, cuốn theo những chiếc lá rụng vì mùa thu đến.
Một bóng người khoác chiếc áo khoác trên mình, ống tay áo hơi đung đưa trong gió, ông ta bước những bước mạnh mẽ, giẫm lên mặt đất kiên cố.
Bóng người đội mũ rộng vành, khuôn mặt bị che khuất nhưng lại có vài sợi tóc trắng lộ ra, chứng tỏ rằng đây là một người lớn tuổi già nua.
- Đan Phủ à…
Bóng người đứng ở cửa vào, ngẩng đầu nhìn tường thành nguy nga ở phía xa xa, khẽ thở dài, trong miệng ông ta có ngậm một ngọn cỏ, miệng vừa động đậy cũng làm cho ngọn cỏ đung đưa theo.
- Thật đáng tiếc, tốt xấu gì thì Đan Phủ cũng là thánh địa của Luyện Đan Sư, đáng tiếc… Hiện giờ lại suy đồi đến bộ dạng này, còn bị Tiềm Long Vương Đình để mắt đến, thật là…
Ngẩng đầu lên, để lộ ra khuôn mặt phía dưới mũ rộng vành.
Kia đúng là Sở Trường Sinh đến từ Thao Thiết Cốc.
Ông ta nhìn tường thành nguy nga kia, trên mặt lộ ra vẻ sầu não nhàn nhạt, so với Thao Thiết Cốc, Đan Phủ này đã suy đồi hơn rất nhiều.
Có lẽ trong tương lai không xa, Đan Phủ này sẽ hoàn toàn bị đám người Vương Đình kia nắm trong tay.
- Quên đi… Hiện giờ bản thân Thao Thiết Cốc cũng khó bảo toàn, lão phu cũng không quản được nhiều như vậy, tìm được tiểu nha đầu kia đưa về là tốt rồi, bảo vệ truyền thừa là quan trọng nhất… Đám súc sinh Vương Đình kia…
Sở Trường Sinh thở dài một hơi rồi tiếp tục bước về phía trước, rất nhanh đã tiếp cận được Đại Thành nguy nga.
Kim Giáp Vệ bị đánh tan tác, có người chết, có người bị thương… Áo giáp trên cơ thể mỗi người đều bị vỡ nát, văng tung tóe.
Bọn họ nhìn thấy Tiểu Bạch như nhìn thấy ma quỷ, trong đôi mắt đều toát ra vẻ hoảng sợ, thật là đáng sợ! Tên to con này thật là đáng sợ!
Kim Giáp Vệ am hiểu tổ chức trận pháp, nhưng trận pháp của bọn họ cũng bị Tiểu Bạch dùng sức mạnh đánh đổ tan tác!
Tên khủng bố kia, bàn tay y hệt quạt hương bồ đánh mạnh xuống, áo giáp trên người bọn họ bị đánh rách, khiến cho cả người bọn họ đều lõa lồ.
Kim Giáp Vệ cảm thấy cực kỳ uất ức, Kim Giáp là niềm kiêu hãnh của bọn họ, thế nhưng chính con khôi lỗi này... lại ngang nhiên lột bỏ Kim Giáp của bọn họ.
Đầu có thể đứt, máu có thể đổ, nhưng Kim Giáp không thể cởi!
Vút!
Thân hình Tiểu Bạch đột nhiên biến mất, sau đó như ma thú thịnh nộ mà điên cuồng lao qua.
Vài vị Kim Giáp Vệ bị va đập văng bay ra bốn phía, áo giáp bị nổ tung ở trong không trung, thân thể trắng sáng của bọn họ lộ ra.
Một Kim Giáp Vệ chém một đao lên trên người Tiểu Bạch, đôi mắt tràn đầy vẻ kiên cường, bọn họ là quân đội của Vương Đình Thánh Địa, là Huyết Lang Chi Sư.
Cho dù bọn họ đánh không lại người trước mặt nhưng cũng điên cuồng muốn cắn được từng miếng thịt trên người đối phương!
Tiếng leng keng vang vọng, một đao chém lên trên người Tiểu Bạch, con ngươi đỏ tươi của Tiểu Bạch đảo qua, dừng ở trên người Kim Giáp Vệ kia.
Cổ vừa xoay, mũi nhọn trên đỉnh đầu nhắm ngay Kim Giáp Vệ kia.
- Cởi đồ…
Ầm!
Bàn tay to như quạt hương bồ đột nhiên vỗ xuống, trường đao trong tay Kim Giáp Vệ kia ngay lập tức bị đánh văng ra, hóa thành mảnh nhỏ tung bay khắp bốn phía.
Xoạt!
Kim Giáp ngang nhiên bị lột thẳng xuống.
Kim Giáp Vệ trần trụi kia bị đánh bay, thân thể xẹt qua tạo ra một đường cong duyên dáng trên không trung, cộng thêm ho ra máu.
Cầm Kim Giáp trong tay, bụng tròn vo của Tiểu Bạch lập tức di chuyển để lộ ra một cái lỗ đen.
Cầm lấy Kim Giáp bỏ vào trong cái lỗ đen đó, xoạt một tiếng, Kim Giáp đã bị cắn nuốt xuống.
Mà giờ khắc này, toàn bộ năm mươi Kim Giáp Vệ bị đánh như chó rơi xuống nước, nằm trên mặt đất kêu rên, có người không còn mảnh quần áo che thân cho nên vô cùng xấu hổ mà che chắn nửa thân dưới, thê thảm vô cùng.
Vừa ho ra máu, còn vừa phải che chỗ xấu hổ…
Rốt cuộc bọn họ đã gặp phải kiểu kẻ địch gì đây chứ?
Có thể chỉ cần đưa đầu ra rồi nhận một đao là xong hay không? Sao lại nhục nhã người khác như vậy?!
Minh khí trên người Tiểu U bắt đầu biến mất…
Cẩu mao của Cẩu gia tuy rằng có thể giúp cho nàng bộc phát ra phần lớn sức mạnh nhưng lại bị hạn chế thời gian, ngọn lửa màu xanh thẫm tựa như muốn đốt cháy toàn bộ cẩu mao.
Mà một khi cẩu mao bị thiêu đốt hết, sức mạnh của Tiểu U sẽ phải chịu pháp tắc của Tiềm Long Đại Lục hạn chế một lần nữa.
Trong đôi mắt đen như mực của Tiểu U toát ra một tia ngưng trọng.
Rầm rầm rầm!
Tóc dài như những thanh giáo, không ngừng gào thét chém xuống.
- U Minh Uy!
Những sợi tóc của Tiểu U đung đưa trong gió, đôi mắt vô tình lạnh như băng.
Giơ tay lên đập về phía Kim Đao ở xa xa đang không ngừng lướt ngang trên hư không.
Ông…
Một cỗ dao động vô hình lập tức khuếch tán ra.
Ầm !
Thân hình của Kim Đao đang lướt ngang đột nhiên bị kìm hãm lại, cảm nhận được một cỗ áp lực khổng lồ từ trên không trung rơi xuống, vô hình vô chất.
Hả?
Kim Đao biến sắc, cảm thấy bản nhân như lâm vào trong đầm lầy, cử động vô cùng khó khăn.
Hơn nữa những công kích khủng bố không ngừng đánh xuống làm cho hắn ta cực kì khó chịu.
Hồn thê phía trên đỉnh đầu hắn ta tỏa ra ánh sáng rực rỡ, tinh tú chiếu rọi xuống như đạo lụa trắng, tiêu tán không ít áp lực.
- Đây là Áo Nghĩa Công Kích… Thân phận Đại Hư này tuyệt đối không tầm thường!
Đôi mắt của Kim Đao bao bọc dưới lớp áo giáp đột nhiên lóe lên ánh sáng đỏ.
Không phải tất cả Minh Khư Đại Hư đều sẽ thi triển được Áo Nghĩa Công Kích, chỉ có tộc nhân của Mười Hai Tộc Minh Khư mới có được sức mạnh kia, nữ nhân trước mắt này nhất định là hậu duệ Đại Tộc trong Minh Khư.
Nghĩ đến đây, đôi mắt Kim Đao lập tức lộ ra vẻ cuồng nhiệt, thật không ngờ chuyến này thế mà lại có niềm vui ngoài ý muốn.
Nếu có thể bắt được một vị trong Mười Hai Tộc Minh Khư, như vậy đối với Vương Đình mà nói lại là một lợi thế lớn!
Cho nên Kim Đao điên cuồng, xung quanh thân thể hắn ta bỗng nhiên nổ tung ầm ầm, có một vầng sáng năng lượng khuếch tán, ngăn cản minh uy kia.
Mặt đất dưới chân nứt toác, thân hình Kim Đao phóng đến phía Tiểu U trên không trung.
Cho dù đối phương là một mỹ nhân.
Nhưng trong mắt Kim Đao, cái gọi là mỹ nhân, cùng lắm chỉ là bộ xương khô biết trang điểm!
- Giết!
Rít gào một tiếng, giống như con thú rống gào.
Những hoa văn kì lạ chi chít trên Thí Thần Đao lóe lên, vụt qua.
Ken két.
Gân xanh bên mắt Tiểu U đậm thêm vài phần.
Minh khí ngập trời bùng nổ ở hai tay nàng.
Tiểu U quát lớn:
- U Quỷ Trùng!
Nâng bàn tay lên, lập tức, sau lưng nàng dường như xuất hiện một bóng người mờ ảo, bóng người kia cao cao tại thượng, nhìn xuống muôn dân.
Ầm!
Đôi mắt Kim Đao trợn tròn, Kim Đao huy động còn chưa kịp chém ra đã bị một lực lớn đánh vào mà văng ngược ra.
Sức mạnh này hắn ta không ngăn lại được, rõ ràng cái này cũng là Áo Nghĩa Công Kích...
Nữ nhân này…
Bạn cần đăng nhập để bình luận