Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1336: Minh Vương Nhĩ Ha bất đắc dĩ (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Thiếu niên Bộ Phương, ngươi đi vào trước đi, chừa cho bổn vương một thanh que cay nóng hổi, đợi bổn vương giải quyết tên ba mắt này xong sẽ trở lại ăn que cay.
Minh Vương Nhĩ Ha hất mái tóc bồng bềnh của bản thân, nói với Bộ Phương.
Que cay nóng hổi à?
Khóe miệng Bộ Phương khẽ cong lên… tay hắn khẽ run, mấy thanh que cây lập tức xuất hiện.
Bộ Phương thả ra một sợi tinh thần lực, quấn chặt lấy que cay, làm cho que cây lơ lửng trong không trung.
Làm xong hết thảy, Bộ Phương cũng không quay đầu lại mà đi vào bên trong phòng bếp.
Minh Vương Nhĩ Ha nhìn thấy một màn này, lập tức hăng hái lên, bật hết hỏa lực.
Ầm!
Thân hình của Minh Vương Nhĩ Ha bay ra, tốc độ nhanh như thiểm điện, lúc Ma Nhãn Ma Chủ hầu như còn chưa kịp phản ứng, hắn ta đã vung một cái tát lên trên mặt đối phương.
Vẻ mặt Ma Nhãn Ma Chủ mờ mịt, tiếp theo đùng đùng nổi giận.
Sau khi ổn định thân hình, con mắt dựng thẳng trên trán hắn ta lại một lần nữa ngưng tụ ra năng lượng máu huyết màu đen, cả không khí cũng bắt đầu sôi sục lên.
- Chết đi!
Một cái hư ảnh Minh Vương khổng lồ nhanh chóng hiện lên ở sau lưng Minh Vương Nhĩ Ha, hư ảnh kia cao lớn mênh mông, đầy vẻ cổ xưa lẫn chí cao vô thượng.
Ánh mắt lạnh lùng như nhìn thấu sinh tử.
Hư ảnh vừa ra, phía trên vòm trời bắt đầu có lôi đình cuồn cuộn.
Ặc…
Ma Nhãn Ma Chủ nhìn tới cảnh này, suýt chút nữa đã bị một ngụm nước miếng của bản thân làm cho sặc chết.
Năng lượng hình cầu trước trán lập tức giống như khinh khí cầu bị xì hơi…
- Ngươi… ngươi… ngươi là Minh Vương đại nhân đứng đầu Minh Khư!
Minh Vương Nhĩ Ha lạnh lùng nhìn Ma Nhãn Ma Chủ, ngạo nghễ hừ một tiếng.
Sau đó hắn ta giơ một bàn tay lên, hư ảnh sau lưng cũng giơ một bàn tay lên.
Một ngón tay điểm ra, ngón tay khổng lồ nghiền ép về phía Ma Nhãn Ma Chủ!
Cuối cùng Ma Nhãn Ma Chủ cũng biết cái loại cảm giác quen thuộc tồi tệ kia là gì…
Tên này thế mà lại là người đứng đầu Minh Khư!
Lão đại của địa ngục, Minh Vương đại nhân!
Loại tồn tại như vậy mà lại cam tâm ở trong một cái tửu lâu làm cu li vận chuyển nguyên liệu nấu ăn, khó trách Ma Chủ tối cường không dám ra tay đối phó với Thao Thiết Cốc.
- Ngươi không thể giết ta! Ta chính là ma chủ của Khư Ngục!
Ma Nhãn Ma Chủ nhìn thấy ngón tay kia cách thân thể của hắn ta càng ngày càng gần, lập tức gào lên một tiếng.
- Khư Ngục Ma Chủ thì đã sao? Chẳng lẽ Minh Vương ta muốn giết một tên ma chủ cũng không được sao?
Tiếng vọng đinh tai nhức óc vang lên, khiến cho trái tim Ma Nhãn Ma Chủ co rút lại.
Nhưng một hồi lâu sau, Minh Vương Nhĩ Ha lại thở dài một hơi, điểm một ngón tay xuống.
Ma Nhãn Ma Chủ cảm giác bản thân hắn ta giống như bị biển minh khí đánh trúng, gần như sắp sửa hít thở không thông… trên người hoàn toàn lạnh lẽo.
- Minh Vương lột quần áo chỉ…
Rẹt!
Quần áo bị xé rách, Ma Nhãn Ma Chủ ngây ngốc tại chỗ, quần áo trên người hắn ta biến mất, cả người trần trụi, mát mẻ xuyên tim…
Minh Vương không có ý định giết chết hắn ta, có điều lại lột sạch toàn bộ quần áo trên người hắn ta…
- Ha ha ha! Ngươi quả nhiên không dám giết ta! Minh Vương Địa Ngục… Minh Vương bị mất đi quyền lực… cũng chỉ làm được đến thế này thôi!
Con mắt dựng đứng của Ma Nhãn Ma Chủ lập tức trợn to, phát ra ánh sáng dữ tợn, không ngừng cười to.
- Ngươi không có can đảm giết ta! Bởi vì ta chính là thuộc hạ đứng đầu Khư Ngục!
Minh Vương Nhĩ Ha hờ hững nhìn Ma Nhãn Ma Chủ đang điên cuồng cười to, chân mày khẽ nhíu…
- Lời này của ngươi… chẳng khác nào đâm vào tim!
Minh Vương thản nhiên nói:
- Ngươi đâm vào lòng ta, chẳng khác nào làm tổn thương ta, ta phải phản kích!
Hả?
Đâm em gái ngươi ấy!
Ma Nhãn Ma Chủ lập tức sửng sốt.
Ngay sau đó, hắn ta cảm thấy hoa mắt, trước mắt hoàn toàn trở nên tối tăm không có ánh sáng.
Minh Vương lại điểm xuống một ngón tay, chỉ là một ngón tay này vừa vặn điểm nát thân thể Ma Nhãn Ma Chủ.
Ầm!
Hư ảnh sau lưng Minh Vương tán đi, nhìn một con mắt màu đỏ thẩm bắn tung tóe ra bốn phía, khóe miệng cong lên.
Hắn ta ngẩng đầu, đưa mắt nhìn lên bầu trời, nhổ một ngụm nước bọt.
Minh Vương Nhĩ Ha quay người thở dài, rung đùi đắc ý, ánh mắt thâm thúy mà u buồn đi về phía tửu lâu.
Trên bầu trời, tầng mây vặn vẹo giống như hóa thành một con mắt khổng lồ…
Con mắt kia đảo một vòng rồi yên lặng tán đi.
Minh Vương bước vào trong tửu lâu.
Bộ Phương lười biếng nằm co lại trên ghế, Cẩu gia đang ghé vào dưới tàng cây Ngộ Đạo cũng thản nhiên nhìn Minh Vương Nhĩ Ha một chút.
- Đậu bỉ, nếu như là Cẩu gia ta, ta sẽ lập tức dùng một móng vuốt đập chết tên ngu xuẩn kia ngay cả cặn bã cũng không còn.
Giọng nói ôn hòa tràn ngập từ tính của Cẩu gia vang lên.
Minh Vương Nhĩ Ha liếc mắt nhìn Cẩu gia một cái, đón lấy que cay lơ lửng trên không trung, ngậm ở trong miệng. Minh Vương Nhĩ Ha sầu muộn nói:
- Con chó ghẻ nhà ngươi sao có thể giống với bổn vương được.
- Bổn vương còn vướng bận gia đình… loại cẩu độc thân như ngươi sao có thể so sánh được chứ?
Cẩu gia mặt không cảm xúc nhìn Minh Vương Nhĩ Ha, chậm rãi giơ móng vuốt chó linh động lên…
Mặc dù Ma Nhãn Ma Chủ không chết, nhưng hắn ta cách cái chết cũng không xa, bị Minh Vương Nhĩ Ha một chỉ điểm nát, chỉ còn sót lại một viên Ma Nhãn xách theo tàn hồn chạy như bay trốn đi.
Những ma chủ còn lại trong Thao Thiết Cốc cũng cảm ứng được khí tức cực kỳ suy yếu của Ma Nhãn Ma Chủ, trong lòng cả đám đều giật mình sợ hãi.
Đám ma chủ nhíu mày, dự định rời đi.
Nhưng mà…
- Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi à? Thực sự coi Tiềm Long Đại Lục chúng ta dễ ăn hiếp sao?
Thiên Cơ Thánh Chủ quát lớn một tiếng, ánh sáng tinh thần quấn quanh người hắn ta, Tinh Bàn lan rộng ra.
Trong tay hắn ta xuất hiện một cái ly đế cao, trong ly có dịch thể rượu tinh thần đang lưu chuyển…
Cái này giống như một cái tín hiệu, gần như tất cả thánh chủ đều lấy cái cốc có đế cao kia ra.
Đám cường giả ma chủ khinh thường.
Ma Oa Ma Chủ “Oa” một tiếng, ma âm điếc tai, đùi dùng sức, chuẩn bị dồn sức nhảy ra khỏi Thao Thiết Cốc.
Chẳng qua Khai Dương Thánh Chủ đang đối chiến với hắn ta lập tức uống cạn rượu trong ly, điên cuồng hét lên.
Quần áo trên người hắn ta nổ tung, trên mặt Khai Dương Thánh Chủ đỏ bừng, khí tức ùn ục sôi trào lên, đột nhiên lộn mấy vòng, điên cuồng hét lên một tiếng!
Thân hình Ma Chủ tộc Ma Oa vừa mới nhảy lên lập tức bị ngăn lại.
Một bàn tay của Khai Dương Thánh Chủ bắt được đùi Ma Oa Ma Chủ đang nhảy lên, sống sờ sờ kéo hắn ta từ trên không trung xuống dưới, nện cái rầm xuống hồ Lạc Nhật!
Tình hình chiến trường ở chỗ này trong nháy mắt đột nhiên thay đổi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận