Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2510: Yêu cầu được đánh! (2)

Notice: Undefined offset: 147
- Bản chép tay của Thiên Thần? Chính là bản chép tay thần thông mà truyền thuyết đã nói?
Hạ Thiên sững sờ, sau đó hít một hơi lạnh.
Bản chép tay của Thiên Thần thật sự rất trân quý, thế mà lại ở khu nguy hiểm? Loại vật này đều là bảo bối là Thượng Đẳng Thần Vương đều đang ra sức tranh giành, tưởng là sẽ ở khu vực đầu chứ.
Khó trách Điền Thu lại coi trọng nhiệm vụ lần này như vậy.
- Hạ Thiên, ngươi có muốn không? Tới lấy đi… chúng ta cùng chia sẻ với nhau.
Điền Thu dịu dàng như ngọc, giống như công tử nho nhã, nắm lấy bản chép tay hướng về phía Hạ Thiên.
Ánh mắt Hạ Thiên có chút mê ly, thân thể như bị khống chế mà tiến về phía Điền Thu.
Ánh mắt Điền Thu sáng lên, hơi hơi lên tiếng.
Hạ Thiên tiến đến ngày càng gần, Điền Thu thậm chí còn có thể cảm nhận đực khí tức trên người nàng.
Hả?
Đột nhiên, một bàn tay duỗi ra nắm lấy bả vai của Hạ Thiên, khiến Hạ Thiên đột nhiên bừng tỉnh.
- Dụ hoặc? Thần thức dụ hoặc?
Hạ Thiên bắn ra tia cảnh giác, nhìn chằm chằm Điền Thu, tên tiểu tử này thế mà lại không có ý tốt.
Bộ Phương nhàn nhạt liếc nhìn Điền Thu một chút.
Điền Thu âm độc nhìn chằm chằm Bộ Phương.
- Ngươi lại làm hỏng chuyện tốt của ta.
Điền Thu hé miệng, phun ra khí đen.
- Vừa hay thân thể này quá yếu, đổi thành thân thể ngươi tất nhiên sẽ khiến thành tựu của ta sẽ đạt tới cực hạn.
Ánh mắt Điền Thu hóa thành màu đen kịt, từng đường vân hiện lên trên mặt hắn.
Khóe miệng hắn vỡ ra, cười vô cùng kinh dị.
Uỳnh!
Ba huynh đệ đang cúi thấp đầu bên cạnh hắn, bỗng nhiên ngẩng đầu lên.
Trong mắt bọn hắn ngập tràn hung quang, chỗ ngực có một lỗ hổng lớn… trái tim sớm đã biến mất không thấy gì nữa.
Uỳnh!
Ba người kia điên cuồng hướng về phía Bộ Phương.
Dưới khí đen quanh quẩn bộc phát ra thực lực vô cùng cường hãn.
Hạ Thiên run tay một cái, Pháp Tắc không gian ngưng tụ, bỗng nhiên quất ra, khiến cho ba huynh đệ kia bị chặn bay ra.
Ba huynh đệ như Hung Thú phi tốc tới, bọn họ nhảy lên thật cao, thân thể phát sinh biến hóa.
Phốc phốc!
Sinh linh ẩn chứa trong người bọn họ nhất thời phá ra, hóa thành Hung Thú vô cùng kinh khủng!
Những Hung Thú này còn mạnh hơn những Hung Thú ở bên ngoài kia, thực lực chiến đấu không kém gì Hạ Đẳng Thần Vương!
Xoẹt một tiếng!
Hung Thú này nắm lấy Cốt Đao, đột nhiên chém xuống mặt đất hiện ra một khe rãnh. Toàn bộ động đầu rung lên kịch liệt.
Bọn chúng hướng về phía Hạ Thiên, bộc phát ra Pháp Tắc và thủ đoạn của ba huynh đệ kia!
Hạ Thiên rùng mình, đây là lần đầu nàng gặp phải kiểu sinh linh này, không ngờ thứ mà Thần Hoàng nói lại thật sự khủng bố như vậy.
Nếu thật sự mà sinh linh này lan tràn ra, toàn bộ Thần Triều chỉ sợ là bị hủy hoại trong nháy mắt.
Khó trách Thần Hoàng lại gióng trống khua chiêng muốn tiêu diệt sinh linh này như vậy!
- Không gian trảm.
Hạ Thiên ngẩng đầu lên, thần thức phun trào.
Không gian trước mặt vỡ nát ra, hóa thành một thanh khảm đao lớn, hung hăng chém qua. Thổi phù một tiếng đã chém con Hung Thú kia thành hai nửa.
Không Gian Trảm là thủ đoạn cường hãn sát phạt vô cùng của Hạ Thiên, cũng là thứ mà nàng thần thông. Dưới tình huống bình thường nàng sẽ không dùng đến chiêu này. Bởi vì sẽ gặp nhiều sự cố.
Đương nhiên giờ phút này Hạ Thiên không lo được nhiều như vậy. Bộ Phương chắp lấy tay, nhìn chằm chằm Điền Thu.
Điền Thu cũng nhìn Bộ Phương, sắc mặt vô cùng khủng bố. Điền Thu đi từng bước về phía Bộ Phương, tay nắm lấy bản chép tay.
- Tuy ngươi chỉ là Bán Thần nhưng khí tức trên người ngươi quá hấp dẫn, tốt hơn nhiều so với thân thể này!
Điền Thu nói, bước từng bước một.
Sắc mặt Bộ Phương vô cùng bình tĩnh. Đối với đám Hung Thú này, Bộ Phương không thể nào đồng tình.
Tay run một cái, Long Cốt thái đao hiện ra.
- Lúc trước ngươi đội nồi cho ta, bản chép tay của Thiên Thần vẫn luôn ở trên người ngươi nên Huyết Thú đó mới truy giết, lại cố ý đổ lỗi cho ta, chính là vì ta không cho người ăn à?
Bộ Phương thản nhiên nói.
Khóe miệng Điền Thu nhếch lên, bộ dạng hắn ngày càng dữ tợn và khủng bố. Trên thân thể có côn trùng màu đen bao trùm.
- Ồ, bị ngươi đoán được rồi.
Điền Thu nói.
- Mà cho dù ngươi đoán được thì đã sao? Ngươi đánh ta à?
Lời nói buông xuống, ánh mắt Điền Thu co rụt lại. Bởi vì hắn phát hiện, Bộ Phương đã biến mất. Lúc xuất hiện đã ở trước mặt hắn, Pháp Tắc không gian phát động.
Hả?
Ba!
Mặt Bộ Phương không có biểu cảm gì vung một chưởng ra, đập lên mặt Điền Thu, đánh hắn lảo đảo về sau mấy bước.
- Ngươi…
Mắt Điền Thu trợn lên giận dữ.
- Chưa từng gặp người nào lại có yêu cầu được đánh…
Bộ Phương thản nhiên nói.
Tay run một cái, bánh bao thơm ngon hiện lên.
Sau đó phất một cái, bánh bao la về phía Điền Thu.
- Không phải ngươi muốn có đầu bếp giúp ngươi bổ huyết à? Để ta giúp ngươi…
Bộ Phương thản nhiên nói.
Mùi thơm lan tràn, ánh mắt Điền Thu co rụt lại, dạ dày quay cuồng, giống như muốn nôn ngay lập tức.
- Ồ… ngươi cũng mắc bệnh kén ăn à? Ngươi rất giống một người bạn của ta, đừng lo ta chuyên gia chữa bệnh kém ăn đó.
Bộ Phương ngạc nhiên nói.
Uỳnh!
Điền Thu vô cùng giận dữ!
- Tên nhân loại đáng chết! Ta phải xé rách ngươi, cắn nuốt từng chút từng chút tàn hồn của ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận