Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1623: Tiên Long phu thê phế phiến, hoàn thành! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Nhất kinh hãi ngẩng đầu, không thể tin nổi nhìn về phía Bộ Phương.
Hư ảnh Thiên Thủ sau lưng hắn đang chậm rãi biến mất.
Bởi vì có được trù đạo chi tâm, cho nên Lục Nhất có thể cảm nhận được rõ ràng uy thế đột nhiên xuất hiện trên người Bộ Phương.
Đây không phải là loại đột nhiên ngưng tụ, mà giống như một loại ngủ say đã lâu, đột nhiên thức tỉnh. Giống như tảng băng trong băng trôi, đột nhiên xé toạc tảng băng ra, bùng nổ rung động.
Tinh tinh chi hỏa, theo gió mà nở rộ.
Lục Nhất cảm nhận được, khí thế trên người Bộ Phương đang dần trở nên sắc bén, như trường mâu, xuyên qua sự phong tỏa của trù đạo chi tâm của hắn.
Thình thịch…
Tiếng tim đập vừa nãy còn nhỏ, bây giờ đã giống như Mộ Cổ Thần Chung rung động.
Mỗi người đều cảm giác được tim mình cũng đang đập theo.
Quần chúng vây xem đều há to miệng, trong mắt ngập tràn vẻ không thể tin nổi.
Cảm giác đi theo tiếng nhịp tim nhưng không cảm giác được tim đập khiến da đầu tất cả mọi người đều tê dại!
- Loại cảm giác này…
- Sao Đại Ma Vương hình như càng thêm cao lớn…
- Tim ta cũng không tự chủ được nhảy lên… Chuyện gì xảy ra thế?!

Trên mặt mỗi khán giả đều tràn ngập vẻ sợ hãi.
Rất nhanh, dường như bọn họ nghĩ đến cái gì đó, đều cực kỳ chấn động, nhìn chằm chằm Bộ Phương trên lôi đài, hít một ngụm khí lạnh.
Loại cảm giác này, chỉ có một cách giải thích.
Chính là… Đại Ma Vương trên lôi đài kia… đã ngưng tụ trù đạo chi tâm!
Sao đã ngưng tụ được trù đạo chi tâm rồi?
Thật sự có thể ngưn tụ trù đạo chi tâm trong lúc thi đấu?
Tất cả mọi người đều có chút lộn xộn.
Nếu theo lẽ thường, Bộ Phương trên lôi đài phải bị xé nát không chút lưu tình.
Đại Ma Vương này tồn tại, chính là đánh vỡ lẽ thường!
Công Thâu Ban nắm chặt nắm đấm. Khi cỗ uy áp trên thân thể Bộ Phương tỏa ra, đồng tử hắn liền co rụt lại.
Sau đó, bỗng nhiên vung nắm đấm vào trong không khí, thấp giọng phát ra tiếng gầm phẫn nộ!
Hi Hi bị động tác đột nhiên của hắn làm cho giật mình, chán ghét lui lại mấy bước.
Người mặc áo đen được bao bọc trong áo choàng đen, thân thể lay động một chút.
Sau đó dường như nghe được một tiếng hít sâu vào.
Cùng với một tiếng cười khẽ đến mức khó có thể nghe được.
Trên lôi đài, đôi mắt Mộng Kỳ thánh chủ sáng như đuốc, nhìn chằm chằm Bộ Phương…
Nàng ta không ngờ tới Bộ Phương lại phá vỡ thế cục như vậy.
Chọn phương thức dã man nhất, xé toạc sự bao vây của Lục Nhất với hắn.
Nhưng mà… đây cũng là phương thức hữu hiệu nhất.
Nhưng… Mộng Kỳ có thể cảm nhận được, trù đạo chi tâm của Bộ Phương, hình như có chút không giống với người thường.
Lúc này Lục Nhất cực kỳ kinh hãi, đồng tử không ngừng thít chặt.
Hắn có thể cảm nhận được, trù đạo chi tâm của Bộ Phương đang không ngừng đè ép trù đạo chi tâm của hắn.
Vừa mới sinh ra trù đạo chi tâm, mà lại có uy thế như vậy sao…
Đại Ma Vương này… quả nhiên là yêu nghiệt!
Khó trách có thể tạo ra kỳ tích, tới khiêu chiến mình!
Đôi mắt Lục Nhất hơi híp lại.
Ngay sau đó, khóe miệng nhếch lên, lộ ra nụ cười hưng phấn.
- Như này mới thú vị! Thế nhưng mà… trước mặt Mộng Kỳ thành chủ, ta sẽ không thua! Cũng không thể thua!
Oanh!
Lục Nhất hét lớn một tiếng, áo choàng đầu bếp trên người bay phấp phới. Ngay sau đó, thái đao trong tay lưu chuyển, hóa thành hàng ngàn tia sáng.
Sau lưng hắn, từng cánh tay nổi lên.
Đao công: Thiên Thủ Tiếu Phật!
Các nguyên liệu nấu ăn trên thớt được đao công thái ra, bay lên.
Trên không trung không ngừng xoay tròn, mỗi một đao đều vô thanh vô tức chém lên nguyên liệu nấu ăn, khiến cho bề mặt nguyên liệu đều xuất hiện sự thay đổi nhỏ.
Sau lưng Lục Nhất, một pho tượng Phật Đà hiện lên.
Kim quang lấp lánh quanh Phật Đà, khuôn mặt nở nụ cười ôn hòa, bụng lớn. Phật mỉm cười, tay nắm Phật chỉ, như một giấc mơ.
Đao công chi thế bức bách!
Toàn trường đều xôn xao cả lên.
Lục Nhất thật bá đạo! Đây là định dùng đao công triệt để đánh bại Bộ Phương à?
Khiến Bộ Phương không có cách nào hoàn thành việc nấu nướng!
Nhưng mà, đao công của Đại Ma Vương… cũng bất phàm!
Ong…
Bộ Phương mở mắt ra, trong mắt không hề quan tâm.
Đánh thức trù đạo chi tâm vẫn luôn ngủ say, Bộ Phương cảm giác đầu óc đều trở nên sống động, tinh thần hải và tinh thần lực như sóng trào lên.
Trên ba khí linh, ánh sáng chói mắt, hình như dưới sự gia trì của trù đạo chi tâm, có sự biến hóa không nhỏ.
Tinh thần nhất động.
Long Cốt Thái Đao bị Bộ Phương ném lên bếp lò lập tức gào thét thành tiếng, bay về phía Bộ Phương.
Rơi vào trong tay hắn.
Thái đao xoay tròn, ở trong tay Bộ Phương không ngừng lóe ra đao hoa.
Lạnh nhạt liếc nhìn Lục Nhất ở xa xa.
Nhìn Phật mặt cười, khóe miệng Bộ Phương khẽ nhếch lên.
Vỗ tay một cái, rất nhiều nguyên liệu nấu ăn trên bếp đều bay lên trời.
Thịt rồng, tim rồng, thịt bụng rồng, rồng đầu bì và các nguyên liệu khác bay lên không trung, giống như Tiên Nữ Tán Hoa, mê hoặc ánh mắt người khác.
Bộ Phương nắm chặt Long Cốt Thái Đao, nhàn nhạt liếc nhìn Lục Nhất.
Sau đó, thái đao chuyển động, một đao quét qua.
Sau lưng Bộ Phương, một hư ảnh khổng lồ xuất hiện. Hư ảnh đó giống như Bộ Phương, nhưng lại vô cùng mờ ảo, Tiên Khí xung quanh vấn vít, đao quang như mộng.
Đối mặt với đao thế của Lục Nhất, Bộ Phương không hề sợ hãi chút nào, thi triển đao thế, chống lại.
Khác biệt là.
Đao công của Lục Nhất nổi tiếng với tốc độ nhanh, dưới một đao, ngàn vạn đao quang lấp lánh.
Mà đao công của Bộ Phương, thì chỉ có nhất đao.
Bởi vì đao công này cũng chỉ có nhất đao, nhất đao… Trảm Tiên!
Ầm!
Cả hai đao thế va chạm vào nhau.
Chẳng bao lâu, khí lãng cuồn cuộn tỏa ra.
Quần chúng vây xem đều hít một ngụm khí lạnh.
- Đao thế thật mạnh… Đối mặt với đao thế như này, cảm giác thái đao cũng không cầm nổi!
- Đây là một trận yêu nghiệt đối kháng chân chính!
- Đại Ma Vương… Hóa ra mạnh như vậy!

Tâm thần khán giả không ngừng rung động. Nhóm Tiên Trù dưới lôi đài lại càng bất an.
Tiết Dao, Mạnh Khôn, còn có đám người Tiêu Bất Thiếu vẫn luôn chú ý đến Bộ Phương, cảm giác như máu cả người sắp đông cứng lại.
Rầm rầm…
Dưới một đao.
Tất cả nguyên liệu nấu ăn đều được xử lý.
Thiên Thủ Tiếu Phật nhất thời bị một đao chém nát.
Hóa thành tinh quang, tiêu tán đi.
Thái đao của Lục Nhất lắc một cái, Thiên Thủ sau lưng biến mất, một sợi tóc trước trán rủ xuống.
Rầm rầm…
Nguyên liệu nấu ăn của hắn cũng đã xử lý xong, lập tức rơi xuống.
Đao công đối kháng, vậy mà hắn lại rơi vào thế yếu…
Đột nhiên trong lòng Lục Nhất có chút đau buồn.
Hắn quay đầu nhìn Mộng Kỳ thành chủ ở phía xa một cái.
Một cái nhìn này, khiến đôi mắt hắn thít chặt lại.
Bởi vì tiêu điểm của Mộng Kỳ thành chủ… vậy mà lại không phải hắn!
Mộng Kỳ thành chủ… đang nhìn Bộ Phương!
Tại sao có thể!
Đôi mắt Lục Nhất ngưng trọng, siết chặt nắm đấm, gắt gao nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận