Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1753: Tên nam nhân điên khùng nhà ngươi (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Toàn bộ Thần Nữ Thành đều chìm trong im lặng.
Vầng sáng nóng bỏng vô cùng chói mắt, tỏa ra sáng rực cả bầu trời, cực kỹ rực rỡ nhưng cũng rất chói lóa.
Xuân Phong Các là tòa kiến trúc cao nhất, là nhà hàng xa hoa nhất trong Thần Nữ Thành...
Khi tất cả mọi người đang sửng sốt, tầng trên cùng đột nhiên nổ tung, đóa hoa sen năng lượng màu trắng nổ bay nóc nhà, đá vụn bắn ra tứ tung, tiếng nổ ầm khủng khiếp vang vọng khắp cả bầu trời!
Lâm Đại Mỹ mang theo một đám thuộc hạ vội vàng chạy bạt mạng về phía xa, lúc này đang quay người lại nhìn cảnh tượng kinh khủng kia, cả người đều đứng chết lặng một chỗ, hít vào một ngụm khí lạnh.
Thuộc hạ của nàng đều run lên bần bật, vô cùng kinh hãi.
Vẻ hoảng sợ hiện rõ trên khuôn mặt mỗi người.
Chuyện này... chuyện này cũng khủng khiếp quá rồi!
Đây thực sự là những việc mà gã nam nhân kia đã làm ra sao?
Xích Ti giẫm lên khoảng không huýt sáo một tiếng, Xích Long vẫy cánh bay lên trời, đỡ lấy thân thể của nàng, đầu bếp Cảnh Diên đứng trên lưng Xích Long, cả người đều hoàn toàn chết lặng.
- Đây là. . .
- Thật không ngờ nam nhân đó lại có loại thủ đoạn này...
Xích Ti thở dài một hơi, nàng thật sự không ngờ được rằng bản thân lại nhìn lầm rồi, mặc dù tu vi của Bộ Phương không mạnh, nhưng lại có thể gây ra một chấn động vô cùng đáng sợ.
Đầu tiên là những cục Thịt Bò Viên phát nổ.
Tiếp đó lại là Cán Oa có thể gây ra những biến động khủng khiếp như vậy...
- Xuân Phong Các... bị phá hủy rồi sao?
Cảnh Diên nhìn về phía Xuân Phong Các đang bừng cháy bằng ánh mắt đờ đẫn, thể xác và tinh thần đều run rẩy.
Xích Ti thở dài một hơi, thúc giục Xích Long, chạy như bay đến chỗ xa hơn.
Nàng biết, xét từ những dao động năng lượng ẩn chứa trong đóa hoa sen nóng sáng này, thì sự hủy diệt... chỉ mới bắt đầu.
Xích Ti cảm nhận được sự tuyệt vọng bên trong làn sóng dao động đó, đứng trước sức chấn động đó, nàng không có một chút dũng khí để đối mặt với nó.
- Không... Có thể toàn bộ Thần Nữ Thành đều bị phá hủy.
Khóe miệng của Xích Ti khẽ giật một cái, nói ra kết quả này với vẻ hơi buồn bực.
Bùm bùm! !
Sau một khoảng thời gian im lặng, một tiếng nổ lớn cuối cùng cũng vang lên.
Ánh lửa ngút trời, năng lượng của vụ nổ ầm ầm bốc lên, cuốn theo một cơn cuồng phong dữ dội, bên tai của tất cả mọi người như thể có tiếng sấm rền vang, làm cho màng nhĩ của bọn họ muốn nổ tung.
Mọi người đều vô cùng hốt hoảng.
Đám người đang đứng vây xung quanh Xuân Phong Các, chẳng mấy chốc đã phục hồi tinh thần lại.
Ngay sau đó, tất cả đều vô cùng kinh hoàng bỏ chạy thục mạng khắp tứ phía một cách điên cuồng.
Nếu bọn không chạy trốn, đợi lát nữa sức tàn phá sẽ lan rộng ra, có thể tất cả bọn họ đều phải chết...
Để được sống sót, tất cả mọi người bắt đầu chạy trốn...
Hoa sen to lớn bắt đầu mở rộng không ngừng, ẩn chứa sức mạnh vô cùng đáng sợ, năng lượng tỏa ra khiến cho Xuân Phong Các bắt đầu sụp đổ từng tấc một.
Kim bà bà không thể tin nổi vào mắt mình, cơ thể mụ ta đang run lên bần bật, vẻ hoảng sợ hiện ra trên khuôn mặt.
Tuy nhiên, điều khiến bà ta khó chịu hơn cả là toàn bộ Xuân Phong Các đang không ngừng sụp đổ dưới đóa hoa sen hủy diệt này.
Xuân Phong Các là tâm huyết của bà ta, là nỗ lực không ngừng nghỉ của bà ta trong rất nhiều năm.
Vậy mà, bây giờ lại bị hủy hoại trong chốc lát, làm sao bà ta có thể chấp nhận được chứ?
- A a a! Lão thân liều mạng với ngươi!
Kim bà bà giơ chiếc gậy bằng vàng lên, chỉ thẳng vào đóa hoa sen hủy diệt kia.
Năng lượng trong hoa sen cuộn trào lên, toàn bộ bông hoa đều nở rộ ra.
Ngay sau đó, Kim bà bà đang cầm chiếc gậy bằng vàng kêu gào không ngừng kia đã trực tiếp bị cắn nuốt...
Mặt đất dưới chân cũng sụp đổ, hóa thành cặn bã...
...
Rầm rầm...
Áo choàng đỏ tung bay khắp nơi.
Một luồng khí tức tràn ra, như thể có vầng sáng từ trên trời chiếu xuống.
Tất cả những người đang vội vàng bỏ chạy đều cảm thấy tâm thần ngưng tụ, vô thức ngẩng đầu lên nhìn bầu trời trên cao.
Ở nơi đó...một bóng người thướt tha uyển chuyển được bọc trong chiếc áo choàng màu đỏ, đi chân trần, đôi chân dài thẳng tắp và đầy đặn thấp thoáng như ẩn như hiện trong chiếc áo choàng màu đỏ kia.
Mái tóc đen dài xõa ra, cặp môi đỏ mọng cực kỳ nóng bỏng.
Nữ Vương Bích Lạc giẫm trên hư không, bay lơ lửng đến.
Nhìn đóa hoa sen hủy diệt nở rộ kia, sắc mặt trở nên vô cùng ngưng trọng.
Ngay sau đó, nàng giơ tay lên.
Trong nháy mắt, thân hình bắn ra như dịch chuyển tức thời.
Minh khí vô tận tản ra từ trên người nàng, minh khí cuồn cuộn hóa thành một bàn tay to.
Bàn tay to lớn đó vụt ngang tới đóa hoa sen hủy diệt kia.
Dần dà, đám người đang bỏ chạy thục mạng đó đều đã dừng lại, lần lượt ngẩng đầu nhìn lên trời.
Xích Long bay lơ lửng trong hư không, vẫy đôi cánh bằng thịt, nhìn Nữ Vương Bích Lạc phong nhã tài hoa đi chân trần trên không, một vẻ cuồng nhiệt chợt hiện lên trên khuôn mặt của nàng!
- Nữ vương bệ hạ... ra tay rồi!
- Nữ Vương... Đại nhân? Đầu bếp Cảnh Diên cũng hoàn hồn lại, ánh mắt đầy kinh ngạc.
Lâm Đại Mỹ mang theo thuộc hạ của nàng chạy tới một nơi rất xa, khi nhìn Nữ Vương Bích Lạc xuất hiện, nàng mới dừng bước.
- Được rồi, được rồi, nghỉ ngơi một lát, không sao rồi, Nữ Vương đã ra tay, chuyện này cũng nên kết thúc ròi.
Sau khi nói xong, Lâm Đại Mỹ nhìn đóa hoa sen nóng sáng đang dần nở ra bằng ánh mắt sợ hãi rồi thở ra một hơi.
- Con mẹ nó, thật là... kích thích!
Người nam nhân Bộ Phương này thật sự đã gây ra chuyện lớn rồi.
Phía trên vòm trời, một làn song dao động đánh thẳng tới.
Tốc độ của Tiểu Bì phát huy đến mức cực hạn, đánh thẳng lên vòm trời, nhưng chẳng mấy chốc đã lên đến đỉnh rồi.
Nếu càng đi lên nữa chính là mặt đất.
Tuy nhiên, như vậy cũng đủ rồi, Bộ Phương nhìn đóa hoa sen nở rộ ở phía dưới, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng.
Sau đó, một cảm giác kiệt sức bất ngờ ập đến.
Cảm giác mệt mỏi này đến từ bên trong Tinh Thần Hải, để thi triển Cán Oa Hủy Diệt này, Tinh Thần Lực trong Tinh Thần Hải của hắn gần như đều bị tiêu hao hoàn toàn.
Đột nhiên, Bộ Phương sửng sốt, nhìn về phía xa xa.
Chỗ ấy, Nữ Vương Bích Lạc mặc áo choàng đỏ tung bay, trông vô cùng uy phong, đẹp đến mức làm người ta nín thở.
Người đó mím cặp môi đỏ mọng, bàn tay xinh đẹp vỗ nhẹ một cái.
Bàn tay minh khí đen kịt khổng lồ kia đánh vào bên trên hoa sen nóng sang do Cán Oa Hủy Diệt tạo ra đó.
Minh khí đen kịt bắn ra ngay lập tức, sau đó hóa thành những tia nhỏ quấn chặt bông hoa sen, khiến cho hoa sen trắng thoáng chốc biến thành hoa sen đen.
Rắc rắc...
Minh khí đen kịt ngưng đọng, ngay sau đó, c hoa sen trắng khổng lồ bị đóng băng làm cho sự hủy diệt dừng lại.
Bông hoa sen màu đen khổng lồ che khuất bầu trời, khiến cho tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
- Cũng may là đuổi kịp được... Thật là ngay cả đi tắm cũng không yên.
Nữ Vương Bích Lạc bay lơ lửng phía trước đóa hoa sen hủy diệt đó.
Nhìn đóa hoa sen to lớn cùng với Xuân Phong Các đã bị phá hủy một nửa, lập tức chớp hàng mi dài và hẹp.
- Hửm...... Xuân Phong Các?
Nữ Vương đại nhân sửng sốt trong chốc lát, sau đó t dường như nghĩ đến điều gì, trên mặt nở ra một nụ cười xinh đẹp làm say lòng người.
- Chuyện này xảy ra ở Xuân Phong Các sao? Xem ra hẳn là nam nhân kia muốn lấy được tư cách nấu nướng cho vương tiệc, nên mới dẫn tới chuyện này đây...
Nữ Vương có chút dở khóc dở cười lắc đầu một cái, ngay sau đó, nàng giơ hai tay lên, đặt lên đóa hoa sen hủy diệt.
Bùm bùm bùm! !
Một tiếng nổ thật lớn vang lên, Xuân Phong Các lắc lư dữ dội, rung động một hồi, đá vụn bắn ra tung tóe.
Bông hoa sen màu đen khổng lồ lại bị Nữ Vương Bích Lạc giơ lên một cách dứt khoát.
Đôi chân trần trắng nõn đạp nhẹ trong hư không, Nữ Vương đại nhân cất bước từ từ bay ra, giơ đóa hoa sen hủy diệt to lớn giống như một ngọn núi nhỏ kia lên, rồi chạy như bay về phía xa xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận