Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2519: Khiếu Hoa Phượng Hoàng… ăn thôi! (1)

Oanh!
Âm thanh Phượng Hoàng gáy gọi thảm thiết vang vọng trên không trung, trong đêm tối thê lương vô cùng.
Ngọn lửa màu đen chính thức bị bùn đất bao trùm, triệt để bị dập tắt.
Cường giả bốn phía đều vô cùng chấn động. Bọn họ đều là cường giả đỉnh cấp trong Thần Triều, mỗi một vị đều hiểu rất nhiều hạng người trên thiên địa. Ở đây không hề có người nào yếu, yếu nhất là Trung Đẳng Thần Vương, nhưng mà vẫn có thể đối đầu được với Thượng Đẳng Thần Vương!
Nhưng mà dù là Thượng Đẳng Thần Vương cũng tuyệt đối không thể ngờ rằng thế gian vẫn tồn tại một yêu nghiệt như Bộ Phương!
Với thực lực của Bán Thần mà có thể áp chế được đỉnh cấp Huyết Thú Vương. Mà nhìn động tác của hắn có vẻ còn muốn làm thịt con Phượng Hoàng kia.
Phượng Hoàng vô cùng đẹp, thế nhưng bây giờ lại bị người ta nhổ lông như nhổ lông gà, vô cùng thê thảm.
Bộ Phương lấy bùn đất đập lên nó khiến nó thành một cái hỗn hợp như gà với bùn.
Máu tươi cuồn cuộn chảy ra, Huyết Phượng Hoàng bắt đầu suy yếu dần dần…
Lần đầu tiên nó cảm thấy sợ hãi, thân là Phượng Hoàng đứng đầu cái di tích này mà bây giờ lại cảm thấy sợ hãi. Nó cảm thấy mình có thể sắp phải chết rồi.
Huyết Phượng Hoàng hé miệng, muốn phun ra lửa đốt cháy tất cả. Nhưng ngọn lửa màu đen phun ra lại khiến cho bùn đất xung quanh đều bốc lên.
Trong hư không, một tay Bộ Phương xoa dạ dày, một tay không ngừng đắp bùn đất xuống, nện trên thân Huyết Phượng Hoàng.
Lộc cộc, tiếng bụng réo lên không ngừng, Bộ Phương vô cùng khó chịu.
Hắn chưa bao giờ đói như thế, là một đầu bếp hắn không cho phép mình cứ phải chịu đói như thế. Bởi vì thân là đầu bếp còn để cho mình bị đói, đúng là quá mất mặt.
Nhưng lần này Bộ Phương đói đến mức chính mình cũng không khống chế được, sao lại thế?
Bộ Phương cũng nghi ngờ, chẳng lẽ vì lĩnh ngộ được Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường?
Nhưng có lẽ không phải. Bộ Phương đã ăn Quả Pháp Tắc, lĩnh ngộ Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường nhưng vẫn chưa trải qua cái cảm giác đói như vậy. Chẳng lẽ bởi vì xương và máu Thiên Thần đang dung hợp trong người hắn?
Như vậy thì còn có thể, dù sao thân thể của hắn vẫn là Bán Thần, dung hợp máu và xương Thiên Thần sẽ tiêu hao một năng lượng lớn. Đây có lẽ là nguyên nhân chủ yếu khiến hắn đói bụng.
Mà đói thì phải ăn!
Con Phượng Hoàng kia ở trong mắt Bộ Phương biến thành món ăn tên là Khiếu Hoa Phượng Hoàng.
Hả?
- Còn muốn giãy giụa à?
Bộ Phương lè lưỡi, liếm liếm môi, khóe miệng hơi lộ ra một nụ cười ôn hòa. Nhìn thấy miệng con Phượng Hoàng kia không ngừng phun ra ngọn lửa màu đen. Phượng Hoàng có thể niết bàn, cũng có thể trọng sinh.
Có lẽ, Huyết Phượng Hoàng này muốn thực hiện hành động đó.
Nhưng trước mặt một người đầu bếp, cho dù nó xuất sắc thế nào cũng chỉ là một nguyên liệu nấu ăn thôi.
Bộ Phương giơ tay lên, ngọn lửa màu bạc bùng cháy, nhiệt độ tăng lên cực cao. Không gian xung quanh cũng vặn vẹo, Pháp Tắc chi lực lít nha lít nhít phun trào giống như muốn tạo nên một làn sóng sức mạnh đáng sợ.
Uỳnh!
Tay Bộ Phương run một cái, ngọn lửa màu bạc kia hóa thành một con chim sẻ nhỏ. Chim sẻ bạc kia bay về phía Phượng Hoàng.
Tròng mắt Phượng Hoàng nhất thời co rụt lại, nó cảm nhận được ngọn lửa của mình đang bị thít chặt lại. Muốn dục hỏa trọng sinh nhưng lại không thể.
Chuyện gì đang xảy ra?
Huyết Phượng Hoàng ngốc trệ. Ngay sau đó nó nhìn thấy một con chim sẻ màu bạc, tốc độ bay của nó rất chậm, dần dần đáp trên đầu Phượng Hoàng.
Sau đó…
Uỳnh!
Phượng Hoàng rú lên một tiếng thảm thiết thê lương, toàn bộ thân hình bị ngọn lửa màu bạc bao vây.
Trên trời cao, mắt Bộ Phương sáng lên. Ngay lúc này, thân hình hắn như một mũi tên mà lao xuống, hung hăng vỗ một chưởng.
Oanh!
Bùn đất bao vây thân thể Phượng Hoàng, trong đó có ngọn lửa như ẩn như hiện. Chính là trực tiếp bị nướng lên.
Vừa mới bắt đầu, Phượng Hoàng còn giãy giụa nhưng lúc sau nó đã bất lực, sức lực cạn kiệt.
Hạ Thiên không tin nổi mà che miệng, chỉ còn cảm giác hoảng sợ nhìn một màn đang xảy ra. Nhìn thấy Phượng Hoàng đang bị bao trùm trong bùn đất, nàng cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Đây chính là một Huyết Thú Vương đỉnh cấp.
Những Thần Vương ở phía xa cũng ngốc rồi, mẹ nó không biết nên nói cái gì.
Huyết Phượng Hoàng, thế mà bị người ta làm thịt!
Đường đường là Phượng Hoàng Hắc Ám Huyết, tung hoành không có đối thủ trong di tích, là thứ mà mang đến cho Thần Vương biết bao nhiêu kinh hãi thế mà lại bị người ta làm thịt.
Một tiếng nổ lớn vang lên!
Những Huyết Thú Vương ở xung quanh nhao nhao bắn ra. Bọn chúng muốn ra tay cứu Huyết Phượng Hoàng. Nếu đỉnh cấp Huyết Thú Vương chết sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tình thế trong di tích. Đương nhiên bọn chúng sẽ không trơ mắt nhìn Phượng Hoàng Hắc Ám Huyết bị người khác làm thịt.
Bộ Phương ngẩng đầu lên, lè lưỡi liếm môi.
- Đúng là một nguyên liệu nấu ăn hoàn hảo…
Bộ Phương vừa khống chế ngọn lửa, vừa nói. Bụng liên tục sôi lên vì đói khiến Bộ Phương điên cuồng.
Trong mắt hắn, những Huyết Thú Vương đang lao đến như là một nguyên liệu nấu ăn hoàn hảo vậy. Như là vịt nướng, heo quay, canh thịt hổ,…
- Ha ha!
- Những súc sinh này đều chết đi!
Từng tiếng cười vọng lên.
- Thịt của Huyết Phượng Hoàng, bổn Tôn rất muốn nếm thử! Ha ha!
Trên bầu trời, từng khí tức đáng sợ phát ra, từng Thượng Đẳng Thần Vương lao ra. Những Thần Vương này đều có vũ khí, có người cầm kiếm, cầm trường giáo, đao,…
Mỗi một Thần Vương đều đạp không, uy lực lấn áp đất trời, chặn trước mặt những Huyết Thú kia.
Oanh!
Trận chiến xảy ra trong nháy mắt.
Những Huyết Thú kia và nhóm Thần Vương đánh nhau. Pháp Tắc chi lực gặp nhau, thần lực và thú huyết sôi trào mãnh liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận