Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1373: Ma Ưng Ma Chủ nhân sinh không còn gì luyến tiếc (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cánh nướng?
Mắt Hắc Long Vương sáng lên, cái đầu trọc bóng loáng như gương nhất thời sáng lấp lánh, ông ta ngẩng đầu, nhìn về phía Thiên Khung Chi Thượng.
Chỗ ấy, có một bóng người đang vỗ hai cánh lơ lửng trong hư không.
Gió lốc quét qua, dưới tác động không ngừng của cuồng phong, bóng dáng ấy vẫn đứng lặng trong cơn bão.
Ma Ưng Ma Chủ thật sự không ngờ thuyền U Minh lại ở đây, đầu bếp trong Thao Thiết Cốc cũng xuất hiện trong Vô Tận Hải này.
Sao đối phương lại như âm hồn bất tán vậy?!
Ma Oa Ma Chủ hóa thành nguyên liệu nấu ăn, là bị đầu bếp này nấu lên, đó là nỗi đau trong lòng của tất cả các Ma Chủ bọn họ.
Nhưng đối mặt với tất cả những điều điều, Ma Ưng Ma Chủ cũng hữu tâm vô lực.
Đầu bếp này, có bối cảnh quá lớn!
Nếu không Ma Nhãn và Ma Oa sao có thể bị biến thành tàn phế và bị giết chết!
- Chết tiệt! Có đầu bếp này ở đây! Nhất định phải báo những người khác mau rời khỏi nơi này!
Trong lòng Ma Ưng Ma Chủ căng thẳng, sau đó dự định vỗ cánh quay người rời đi, hiện tại những Ma Chủ Khư Ngục của bọn hắn thật sự là phòng cháy phòng trộm phòng đầu bếp a…
Thế nhưng mà, ngay khi nó vừa mới dự định bay về phía sau thì trên mặt biển này, đột nhiên vang lên một tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc.
Tên đầu trọc kia, vẻ mặt hưng phấn nhìn chằm chằm vào nó, ánh mắt kia giống như đang nhìn một mỹ vĩ tuyệt thế!
Mỹ vị?
Mẹ nó cả nhà ngươi mới là mỹ vị!
Lão tử là Ma Ưng Ma Chủ tôn quý!
Trong lòng Ma Ưng Ma Chủ mềm nhũn, thiếu chút nữa bị dọa sợ tiểu ra quần, sau đó hồi phục lại tinh thần, mới là giận dữ!
Nó không phải Ma Oa Ma Chủ, làm sao nó có thể là nguyên liệu nấu ăn chứ!
Cánh khẽ vỗ, bay xuống mấy sợi lông vũ, thân hình phảng phất như muốn hóa thành một đường hắc tuyến thẳng tắp, hướng về phía nơi xa mau chóng đuổi theo.
Ầm!
Khóe miệng Hắc Long Vương chảy đầy nước miếng, thật sự bị những món ăn của Bộ Phương quyến rũ, càng muốn ăn nhiều hơn.
Bây giờ có một cặp cánh nướng ngon đặt trước mặt ông ta, làm sao ông ta có thể bỏ lỡ được?
Đã từng, có một phần thịt ếch nướng ở trước mặt ông ta mà ông ta đã bỏ lỡ, cánh nướng bây giờ… tự nhiên ông ta sẽ tranh thủ, sẽ không để cho tiếc nuối tái diễn.
Thân hình Hắc Long Vương giống như đạn pháo phóng lên trời, cái đầu trọc như cái bóng đèn lấp lánh.
Ma Ưng Ma Chủ có chút bối rối, tốc độ của gia hỏa này sao lại nhanh như vậy!
Thân hình vừa chuyển, cánh chim vỗ lên, lông vũ lập tức bắn ra ầm ầm, tựa như những thanh đao sắc bén.
Ma Ưng Ma Chủ muốn bức lui Hắc Long Vương!
Thế nhưng quanh thân Hắc Long Vương như có chân khí đang xoay quanh, toàn bộ lông vũ Ma Ưng Ma Chủ đánh ra đều bị đụng bay.
- Cánh nướng! Đừng đi!
- Mẹ nó ngươi mới là cánh nướng!
Ma Ưng Ma Chủ giận dữ, há mồm gào thét.
Trên thân thể, có minh khi màu đen quấn quanh, rất nhanh liền hóa thành từng đạo dải lụa, đánh về phía Hắc Long Vương, muốn triệt để giết chết Hắc Long Vương!
Nhưng mà, Hắc Long Vương đối mặt với dải lụa chân khí này, ông ta lại khinh thường cười một tiếng.
Một cái móng vuốt vung ra, giống như muốn cào nát hư không.
Rất nhiều dải lụa hắc khí đều vỡ nát dưới một trảo này!
Ầm ầm!
Trong lòng Ma Ưng Ma Chủ hoảng hốt, cảm thấy có hơi không thể tin được!
Chỉ một trảo đã phá được công kích của nó!
Tên đầu trọc này rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Ma Ưng Ma Chủ phát hiện, chỉ cần có dính dáng đến đầu bếp nhỏ kia, dường như tu vi đều vô cùng mạnh mẽ đáng sợ!
Đầu bếp kia… sợ là có độc đi!
Không ham thích chiến đấu.
Ma Ưng Ma Chủ hét dài một tiếng, tiếng Ưng rõ to, sau đó thân hình không ngừng biến lớn, hóa thành một con Ma Ưng khổng lồ.
Ma Ưng che khuất bầu trời, cánh khổng lồ mở ra, như vắt ngang Thiên Khung.
Hắc Long Vương thấy cảnh này, đôi mắt nhất thời trợn to lên một lần nữa.
Nước miếng trong miệng lắc lư trong gió.
Hai chân đạp đạp trong hư không, sau đó thân Hắc Long Vương trong nháy mắt bay lên rồi rơi xuống trên lưng Ma Ưng.
Ma Ưng Ma Chủ sợ đến tiểu ra quần.
Gã đầu trọc này muốn làm cái gì?!
Cánh vỗ, Ma Ưng Ma Chủ bắt đầu thể kỹ xảo phi hành có độ khó cao của nó, thân hình lượn vòng trên không trung.
Muốn ném Hắc Long Vương trên lưng xuống.
Nhưng mà, mặc kệ nó quăng như thế nào, Hắc Long Vương cũng như dính vào lưng nó, căn bản không thể ném xuống!
Ma Ưng Ma Chủ vô cùng cực hạn, nhưng vào lúc tức giận, nội tâm lại có chút hoảng hốt…
- Lăn xuống cho bản tôn!
Ma Ưng Ma Chủ gầm thét lên.
- Chậc chậc… Đại Điêu ngươi, bản Long Vương mượn ngươi một đôi cánh, như thế nào?
Song trảo của Hắc Long Vương chộp vào chỗ bị thương của Ma Ưng, cắm sâu vào thịt, khiến Ma Ưng vô cùng đau đớn.
Mượn một đôi cánh?
Đúng là buồn cười thật?
Ma Ưng Ma Chủ kiêu ngạo nhất ở đôi cánh, nếu như đem cánh cho ngươi mượn… Mẹ nó khác gì nhổ lông toàn thân của nó?! Lại nói, cho mượn một đôi cánh, còn có thể đòi về à?!
Ma Ưng Ma Chủ nó cũng không ngốc!
Khinh người quá đáng!
- Cút!
Ma Ưng Ma Chủ rít lên một tiếng.
Hắc Long Vương nhìn một màn này, nhất thời không khỏi lắc đầu.
- Xem ra… Chỉ có thể tự mình động thủ, cùng ngươi nói đạo lý sao ngươi lại không nghe chứ…
Hắc Long Vương lẩm bẩm một câu.
Ngay sau đó, cả khuôn mặt đều trở nên dữ tợn, thân hình đột nhiên bị kéo dài ra, trên da có vảy màu đen mọc ra, hóa thành một con rồng màu đen dữ tợn, quấy lấy thân hình Ma Ưng Ma Chủ.
Miệng rồng mở ra, răng nanh bén nhọn trong miệng hiển hiện, cắn mạnh vào cánh của Ma Ưng Ma Chủ.
Trên mặt biển mênh mông, rất nhiều cường giả Hải Tộc đều ngẩng đầu nhìn về phía trận chiến trong hư không.
A, hoặc nên nói là một trận chiến nghiền ép.
Đại Ưng đâu phải đối thủ của Hắc Long Vương ác bá, sau khi bị quấn quanh, một cánh lập tức bị xé rách ra.
Máu tươi vẩy trên trời cao, toàn thân Ma Ưng Ma Chủ đau đến run rẩy.
Nhưng mà, Hắc Long Vương vẫn chưa có thỏa mãn, miệng rồng lại cắn xuống, cắn lên bờ vai bên trái.
Phập một tiếng!
Ma Ưng Ma Chủ đau đến mức muốn thổ huyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận