Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1722: Tặng các ngươi một cục Thịt Bò Viên (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Áo choàng đầu bếp quá lớn khiến hắn trông có chút buồn cười, tay áo đều rủ xuống một nửa.
- Ngươi lại dám xé nát y phục của ta!
Kim Đồng nghiến răng nghiến lợi, cầm Đỉnh Oa rớt trên mặt đất lên, hét lên hỏi.
Tiểu Bạch đứng trước cửa nhà hàng, đôi mắt máy móc lóe lên một cái.
- Tiểu Bạch, nếu hắn còn gây chuyện thì cứ lột sạch quần áo rồi ném ra xa một chút. . .
Giọng nói của Bộ Phương vọng ra từ bên trong nhà hàng, khiến cho sắc mặt của Kim Đồng càng trở nên khó coi hơn.
- Ngươi lại dám làm nhục ta!
- Tên Tiên Trù rác rưởi nhà ngươi lăn ra đây cho ta!
Kim Đồng tức giận đến mức phát điên lên, không ngừng quát lớn.
Từ trước tới nay, chưa từng có kẻ nào dám đối xử với hắn như thế!
Đột nhiên, một luồng điện lóe lên, dường như trong không khí cũng tràn ngập một dòng điện làm cho cơ thể của người ta hơi tê dại.
Tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện trước mặt Kim Đồng, bàn tay to như chiếc quạt hương bồ chộp lấy cơ thể của Kim Đồng, cố gắng tóm lấy Kim Đồng để lại lột sạch quần áo của hắn một lần nữa.
Tuy nhiên, lần này, Như tỷ đã ra tay.
Nàng ta vốn dĩ được Kim La sắp xếp để bảo vệ Kim Đồng, vì vậy ra tay cũng là điều bình thường.
Thế nhưng, vừa ra tay một lát, sắc mặt của nàng đột nhiên thay đổi.
Bởi vì, sức mạnh sấm sét mạnh mẽ đến cực điểm được bắn ra từ trong lòng bàn tay đó làm cho sắc mặt của Như tỷ thoáng chốc trở nên hết sức khó coi.
Ầm!
Một luồng sóng khí bùng lên.
Như tỷ lui về sau một bước, thân hình có chút tê tái.
- Đây là thứ đồ chơi gì thế?
Nàng rõ ràng đã nhận ra Tiểu Bạch là một bộ khôi lỗi, thế nhưng, tại sao bộ khôi lỗi này lại có thể mạnh như vậy?
Công kích bị ngăn cản lại.
Tiểu Bạch cũng là hơi ngẩn ra.
Sau đó khí thế đột nhiên thay đổi.
Đôi cánh kim loại đằng sau hắn mở ra cùng với một tiếng leng keng.
Khí tức kinh khủng bắn ra từ trên người hắn.
Tuy nhiên, hắn còn chưa kịp ra tay.
Thân hình của Bộ Phương từ trong phòng bếp không nhanh không chậm mà xuất hiện.
- Tiểu Bạch, trở về.
Bộ Phương đi tới cửa ra vào, một cục Thịt Viên nóng hôi hổi nổi lên trong tay hắn.
Tiểu Bạch khẽ giật mình, sau đó khép đôi cánh kim loại phía sau lưng lại, đứng phía sau Bộ Phương với vẻ thờ ơ.
Như tỷ và Kim Đồng đều khôi phục tinh thần lại.
- Chúng ta tới đây không phải để đánh nhau với ngươi, vì vậy hãy thu hồi bộ khôi lỗi đó của ngươi đi!
Như tỷ nói.
- Chúng ta không hề có ác ý. . .
- Những lời này. . . ngươi có tin nổi không?
Bộ Phương nhìn Như tỷ kia một cái với vẻ kỳ quặc, thản nhiên hỏi.
- Ta muốn so tài nấu nướng với ngươi! Ngươi có dám nhận lời không!
Kim Đồng nghiến răng nghiến lợi, gia hỏa này lại dám lột y phục của hắn, còn ném hắn ra ngoài!
Đây quả thực là một nỗi nhục nhã vô cùng.
Từ bao giờ mà Kim Đồng hắn phải chịu nỗi nhục nhã như thế này chứ!
- So tài nấu nướng sao?
Bộ Phương sửng sốt, hắn không ngờ được rằng đối phương lại muốn thi nấu ăn với hắn.
Có điều là. . .
Bộ Phương không hề có bất kỳ hứng thú nào với việc so tài nấu nướng hay gì đó.
- Không có hứng thú.
Bộ Phương nhếch miệng.
Sau đó, quay người đi vào trong nhà hàng, đóng cửa lại một cái rầm, chỉ để lại một luồng gió lạnh.
Vẻ mặt của Kim Đồng dại ra, Bộ Phương lại không thi nấu ăn với hắn sao? Tại sao lại không thi nấu ăn với hắn chứ?
Còn có loại thái độ này sao?
Như tỷ cũng nhíu mày.
Ở phía xa, trong bóng tối.
Đồng Vô Địch nhìn Như tỷ và Kim Đồng bị chịu thua với vẻ mặt không nói nên lời.
- Hai người này không phải kẻ ngốc đấy chứ.
Khóe miệng của Lưu Mặc Bạch cũng run rẩy, yêu nghiệt thiên tài của Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch đều ngu xuẩn như vậy sao?
Luôn mồm luôn miệng bảo muốn làm cho đối phương thi nấu ăn với ngươi, đầu óc của người ta có vấn đề hả?
Lúc trước, ở trong không gian Tiên Thụ, vì để có thể làm cho mọi người thi đấu nấu ăn với mình mà Lưu Mặc Bạch hắn chẳng phải đã dùng thực lực để ép buộc sao. . .
Kim Đồng hít sâu một hơi, hắn nhìn chằm chằm vào nhà hàng.
- Không đi ra đúng không, làm con rùa đen rụt đầu đúng không. . . Được lắm, vậy thì bọn ta sẽ tranh tài nấu ăn với tất cả Tiên Trù trong toàn bộ tầng thứ nhất của Tiên Trù Giới này một lượt, tước hết quyền nấu nướng của tất cả bọn họ, để xem đến lúc đó ngươi còn chịu đi ra hay không! Bọn họ chịu tội. . . đơn giản chỉ vì ngươi.
Như tỷ nhìn chằm chằm vào cửa nhà hàng rồi nói.
Nàng khoanh hai tay trước ngực, những sợi tóc xoăn rủ xuống trên trán, bay lất phất trong gió.
Kim Đồng nghe xong, lập tức rướn cổ lên nói theo.
- Đúng thế!
Trong nhà hàng im ắng một hồi lâu. . .
Bộ Phương không trả lời.
Khóe miệng của Như tỷ lập tức nhếch lên, nàng biết, Bộ Phương bắt đầu hoảng sợ rồi.
Một lúc lâu sau.
Một tiếng thở dài nhàn nhã vọng ra từ bên trong nhà hàng.
Ngay sau đó, một giọng nói hờ hững vang lên.
- Tặng các ngươi một cục Thịt Viên này.
Xùy xùy xùy. . .
Cánh cửa của nhà hàng mở ra.
Sau đó, một cục Thịt Viên màu vàng đang tỏa ra hơi nóng lao vụt ra từ trong nhà hàng, bay thật nhanh về phía Kim Đồng và Như tỷ.
Một cục Thịt Viên?
Kim Đồng hơi sững sờ.
Hắn nhìn cục Thịt Viên màu vàng kia, sắc mặt có chút khó hiểu.
Mà sau khi Như tỷ kia ngây người ra thì vẻ mặt cũng thay đổi một cách nhanh chóng.
Bởi vì, nàng có thể cảm nhận được năng lượng đáng sợ ẩn chứa bên trong cục Thịt Viên đó. . .
Mà khi nàng nhìn thấy Kim Đồng lại vươn tay ra bắt lấy cục Thịt Viên đó thì sắc mặt đều trở nên méo mó.
Ầm! ! !
Một tiếng nổ vang lên, ánh lửa bùng lên ngút trời.
Một vụ nổ khủng khiếp lập tức bộc phát, mặt đất đều bị nứt toác ra thành một cái hố sâu.
Cát bụi bắn ra mù mịt.
Trong nhà hàng, Bộ Phương bắt chéo hai tay cất bước đi ra.
Hắn đứng ở trước cửa, nhìn khói đen cuồn cuộn rồi nói với vẻ thản nhiên.
- Nếu thích so tài nấu ăn như thế, vậy thì đấu đi.
Bụi mù tản đi.
Thân hình của hai người hiện lên.
Như tỷ che chắn trước người Kim Đồng, một miếng Ngọc Phù màu đỏ ngòm bị bóp nát tạo thành trận pháp ngăn cản làn sóng đang nổ tung.
Sau khi Kim Đồng ngẩn người ra thì lập tức nổi giận đùng đùng!
Vậy mà hắn lại suýt chút nữa bị một viên Thịt Bò Viên lừa gạt! Gia hỏa này lại giấu ám khí vào trong Thịt Bò Viên?
Tại sao lại có một Tiên Trù nham hiểm như vậy chứ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận