Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2229: Trận chiến Bán Thần (1)

Thực lực của Đế Thính vượt qua sự tưởng tượng của mọi người.
Mội chiêu liền đánh cho Minh Vương Thiên Tàng vỡ nát, khiến cho hắn ta không có chút lực phản kháng nào.
Loại lực lượng này vô cùng cường hãn, đúng là trước nay chưa từng có.
Rất nhiều người đều vô cùng kinh hãi, cho rằng Đế Thính đã vượt qua Đại cảnh giới, trở thành Đại Thánh Chi Thượng, cũng là tồn tại như thần tiên.
Thần, đây là một danh từ rất mơ hồ. Không giống như Chân Thần cảnh, Thần là Thần, là một cảnh giới vượt ra khỏi giới hạn, không bị ràng buộc bởi thiên đạo, là một cảnh giới chí cao vô thượng.
Chẳng lẽ Đế Thính đã thành Thần rồi?
Nếu thật sự là Thần, vậy thì không ai có thể ngăn nổi, khắp toàn bộ Minh Khư thiên địa đều không có ai dám cản trở hắn.
Thần là cảnh giới siêu phàm.
Từ Minh Vương Thiên Tàng không đỡ nổi một chiêu của Đế Thính là có thể thấy được, có lẽ Đế Thính… chính là thành tựu trong truyền thuyết.
Thần Chi Tâm đối với Đế Thính mà nói, có dụng khó mà nói rõ. Lúc trước hắn ta để Thần Chi Tâm lại cho Minh Khôi lão tổ, cũng vì muốn Minh Khôi lão tổ bảo vệ cho thật tốt, đồng thời mượn lực lượng của Thần Chi Tâm để tu luyện.
Thế nhưng hắn ta chưa bao giờ ngờ tới, bên trong Minh Khư lại có người dám cướp Thần Chi Tâm đi.
Chính vì như thế, Đế Thính mới đến Địa Ngục.
Thần Chi Tâm không thể mất. Hắn ta nhất định phải lấy lại.
Thần thức của hắn ta tập trung lại trên người Tiểu Bạch.
Hắn ta bỏ qua Bộ Phương và Tiểu U, cho dù thân phận của hai người này không tầm thường.
Người trước là người thừa kế của người kia, người sau là một vị Thiên Nữ bị nguyền rủa suốt cả một kỷ nguyên.
Nhưng bây giờ bọn họ đang không ngừng trưởng thành.
Người khiến hắn ta thực sự chú ý chỉ có Tiểu Bạch, kẻ lấy trộm Thần Chi Tâm.
Một cẩu trảo từ trong hắc vụ vươn ra, trong nháy mắt thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Một trảo này như khiến cả thiên địa đều trở nên ảm đạm, tất cả mọi người đều cảm nhận được áp lực rất lớn trên cơ thể. Áp lực này khiến bọn họ không khỏi nằm rạp trên mặt đất.
Rầm rầm rầm!
Uy áp khí lãng như từng cơn sóng cuốn đến, đánh vào trên thân thể mấy người Minh Vương Nhĩ Ha.
Bọn họ vô cùng kinh hãi.
Đôi mắt cơ giới của Tiểu Bạch lóe lên, ngẩng đầu lên.
Trong nháy mắt khi một trảo của Đế Thính đánh tới, nó liền từ dưới đất bò dậy.
Phi tốc bay nhanh ra.
Hai cánh kim loại dang ra, nhưng lúc này đôi cánh kim loại đã đầy vết rách. Rõ ràng là sau một trận oanh kích của Minh Khôi lão tổ thì vết thương của nó cũng không nhỏ.
Hai cánh vỗ một cái, thân hình Tiểu Bạch như một đạo lưu tinh bắn ra từ trên bầu trời, nháy mắt trốn ra xa.
Muốn né tránh nhất trảo của Đế Thính.
Nhưng một trảo này dường như bao phủ toàn bộ đất trời.
Cho dù Tiểu Bạch có chạy thế nào cũng không thể chạy ra khỏi phạm vi của một trảo này.
Một chiêu này, ngược lại có chút tương tự với Chưởng Trung Phật Quốc của Tây Kinh Tiểu Phật Giới.
- Nuốt Thần Chi Tâm của ta, ngươi chạy không thoát đâu…
Giọng nói lạnh nhạt của Đế Thính vang vọng trên bầu trời.
Mọi người đều trầm mặc.
Chỉ có thể nhìn một trảo của Đế Thính “ầm ầm” rơi xuống.
Bộ Phương ngẩng đầu lên, trong ánh mắt có ánh sáng lóe lên.
Thần niệm của hắn đã bao phủ phía trên giọt nước màu vàng của Trù Thần thực đơn.
Giọt nước thần lực bạo phát, hẳn là Bộ Phương có thể đủ lực chống đỡ một chiêu này…
Hắn không thể trơ mắt nhìn Tiểu Bạch bị một trảo của Đế Thính đập nát. Dù Tiểu Bạch cũng đi theo hắn mà trưởng thành, chỉ cần đi theo Bộ Phương thì đều là huynh đệ.
Nhưng mà.
Ngay khi Bộ Phương định bóp nát giọt nước.
Bên trong Hắc Điện.
Xoáy nước vô hình đột nhiên đình trệ, không xoay tròn nữa.
Bên trong xoáy nước có một móng vuốt đen nhánh hiện ra.
Đó là một cẩu trảo màu đen nhánh, bộ dáng Linh Lung xinh đẹp.
Từ trong Hắc Điện vươn ra.
Không tránh không né, đụng vào một trảo của Đế Thính.
Đều là tay chó.
Tay chó màu vàng trắng của Đế Thính, nhưng móng vuốt lại ngắn, càng lộ ra vẻ linh hoạt.
Mà tay chó màu đen lại có vài phần khí khái hào hùng.
Trong ánh mắt quái dị của mọi người, hai tay chó cứ đập vào nhau như vậy.
Tay chó va chạm.
Đây là vụ va chạm khủng khiếp nhất mà mọi người từng thấy từ trước đến nay…
“Bành” một tiếng nổ tung.
Thân thể Tiểu Bạch bị khí lãng đánh văng đi, thân thể giống như quả bóng không ngừng lăn trên mặt đất.
Cả người rơi xuống phía xa.
Nó ngẩng đầu lên, bàn tay như quạt hương bồ sờ sờ đầu mình.
Hả?
Thiên Khung Chi Thượng.
Đế Thính được bao phủ trong hắc khí nhất thời kêu lên một tiếng rất khẽ.
Trước đây hắn ta vẫn luôn không chú ý đến Địa Ngục Khuyển trong Hắc Điện.
Không ngờ tới, Địa Ngục Khuyển này lại ra tay vào lúc này.
Ong…
Không do dự nữa, thần thức bao phủ ra, khởi động bắn về phía bên trong Hắc Điện.
Đế Thính muốn dò xét rõ ràng tình huống bên trong đó.
Hắn ta biết Địa Ngục Khuyển cũng đã đột phá. Nhưng thân là người từng trải, hắn ta biết rõ, một khi quá trình đột phá bị gián đoạn thì chính là lần đột phá này đã thất bại.
Muốn lấy lại được cảm giác đột phá lần nữa thì cần có cơ duyên.
Hắc Điện, như thể được bao phủ trong một lớp sương mù.
Thần thức của Đế Thính bay đến.
Cũng bị một cỗ lực lượng làm cho bắn ngược ra.
“Cái gì?”
Sắc mặt Đế Thính thay đổi, tất nhiên người bình thường không thể nhìn ra.
Giọng nói ôn hòa lại vang lên lần nữa.
- Thừa dịp Cẩu gia không có ở đây dám khi dễ người của Cẩu gia? Thật sự nghĩ là Cẩu gia ta ăn chay à?
Bên trong Hắc Điện.
Năng lượng bao phủ, phảng phất như có gợn sóng năng lượng đang cuộn trào.
Năng lượng từ hai bên tách ra, có một bóng dáng chậm rãi từ bên trong đi ra.
Đó là một Hắc Cẩu.
Bộ lông đen mượt không nhiễm một hạt bụi nào.
Bước chân tao nhã như mèo, không nhanh không chậm xuất hiện.
Nó vừa xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người xung quanh.
Địa Ngục Khuyển?
Địa Ngục Khuyển xuất quan rồi?
Sắc mặt nhóm Minh Ngục Đại Thánh đều đại biến.
Bọn họ không ngờ rằng, thế mà Địa Ngục Khuyển này lại xuất quan nhanh như vậy. Không phải truyền rằng nó trùng kích cảnh giới Vô Thượng giống Đế Thính kia sao?
Sao bây giờ đã xuất quan rồi?
Đế Thính xuất quan không nằm ngoài dự liệu của bọn họ, dù sao Đế Thính cũng đã tiến vào trạng thái đột phá suốt mấy trăm năm.
Nhưng Địa Ngục Khuyển này chỉ mới mấy ngày trước mới bước vào trạng thái đột phá.
- Ngươi muốn ngăn ta?
Trong hắc vụ, đôi mắt Đế Thính sáng lên.
Sau đó, hắn ta chuyển động.
Cái chân ngắn bước ra.
Thân hình liền như thuấn di biến mất ngay tại chỗ.
Lúc xuất hiện lần nữa đã là bên cạnh Tiểu Bạch.
“Oành” một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận