Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2832: Bộ Phương, ta đói (2)

Notice: Undefined offset: 210
Hắn ta căn bản không để hai Nhân Hoàng vào mắt.
Ở phía xa, Thông Thiên Giáo Chủ và Tôn Ngộ Không đang ngồi xếp bằng trong không trung, bị Tội Ác Chi Lực quấn quanh, giận dữ không thể kiềm chế được.
Sắc mặt Tiểu U lạnh như băng.
Từng con Trớ Chú Chi Xà cắn xé hắc khí.
Trớ Chú Chi Lực ngược lại có thể đối kháng với những Tội Ác Chi Lực này.
Rất nhanh, Tiểu U đã thoát ra khỏi lồng giam được tạo thành từ Tội Ác Chi Lực.
Thân thể chấn động.
Tiếng ầm vang vọng, xé rách màn trời.
Chiến giáp xanh lục âm u tỏa ra hào quang óng ánh.
Tiểu U nắm lấy trường mâu, một lần nữa xông lên!
- Sao ngươi phiền thế?
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo xoay người, gào lên một tiếng!
Tiếng gầm gừ của hắn ta khiến rất nhiều ngôi sao đều lập tức sụp đổ.
Tiểu U cũng phải rên lên một tiếng, Trớ Chú Chi Xà quanh người đều vỡ nát.
Tiểu U nhíu mày lại.
- Đừng tưởng ngươi là người của Hư Vô Thành mà ta không dám giết ngươi! Nếu ta giết ngươi… Hư Vô Thành cũng không làm được gì Hồn Ma ta!
Miệng rồng mở ra, gầm lên.
Sắc mặt Tiểu U đần ngưng tụ lại.
Ầm!
Lại mấy con Trớ Chú Chi Xà tụ lại mà xông ra, che chắn trước người nàng.
Nhưng công kích đáng sợ đánh xuống đều khiến Trớ Chú Chi Xà vỡ tan nát…
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo hất đuôi rồng lên, không trung dường như cũng bị quật nát…
Sắc mặt Tiểu U trở nên trắng bệch.
Trớ Chú Chi Xà vỡ tung.
Thân thể bay ngược ra, trên môi chảy xuống một dòng máu tươi.
Bỗng nhiên, Tiểu U giật mình mà nhìn về phía xa.
Ở đó…
Tân Hỏa xoay tròn nhảy nhót, hóa thành một cửa động hình tròn.
Từ trong cửa động có hai bóng người chậm rãi đi ra.
Ầm!
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo rơi xuống, long trảo tung ra, một quyền nện xuống.
Tiểu U dùng hai tay ngăn cản, rầm một tiếng, thân thể chấn động, áo giáp trên người xuất hiện dày đặc những vết nứt, người bay ngược ra.
- Nếu ngươi đã muốn chết thì ta sẽ đánh ngươi đến sống dở chết dở, sau đó dùng dây xích lạnh lẽo trói tay chân ngươi lại, bắt về Hồn Ma Vũ Trụ… Để ngươi cảm thụ cái gì là sống không bằng chết!
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo thét dài một tiếng rồi đáp xuống.
Một tiếng rầm vang vọng.
Thân hình Tiểu U lại bay ngược ra lần nữa.
Ầm…
Tiểu U rơi vào bên trên một ngôi sao.
Trên ngôi sao vỡ nát, bụi mù cuồn cuộn.
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo khẽ nheo đôi mắt lại.
Bụi mù tản đi.
Lại phát hiện ra bên người Tiểu U có một bóng người đứng đó.
Bộ Phương đỡ Tiểu U lên, sắc mặt không tốt lắm, lạnh lẽo nhìn chằm chằm Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo này.
- Ngươi… muốn chết.
Bộ Phương lạnh lùng nói.
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo hơi nhíu mày lại.
- Con ngươi kia… thế mà ngươi còn chưa chết?
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo hé miệng ra, trong miệng rộng đầy hắc khí lan tràn ra.
Hắn ta có vẻ không ngờ rằng Bộ Phương còn sống…
Ở phía xa.
Mấy người Dương Tiễn và Thông Thiên Giáo Chủ nhìn thấy Bộ Phương xuất hiện đều hơi mừng rỡ.
Quả thật Bộ Phương không chết!
Trái tim đang treo lơ lửng của Cửu Thiên Huyền Nữ cũng rơi xuống.
Yêu Nhân này còn có thể tạo ra kỳ tích không?
Trái tim Cửu Thiên Huyền Nữ lại bỗng đập thình thịch, không khỏi nghĩ ngợi.
Tiểu U cảm nhận được bàn tay ấm áp của Bộ Phương đang đỡ mình, hơi quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt không chút thay đổi của Bộ Phương.
Nàng thở ra một hơi.
Sột soạt…
Áo giáp trên thân cuối cùng không chịu nổi gánh nặng nữa mà phát ra âm thanh.
Sau đó, áo giáp vỡ vụn.
Hóa thành những đốm sáng màu xanh lục.
Sắc mặt Tiểu U trắng bệch, mái tóc xõa tung, váy dài màu đen bay bay…
Đôi mắt nàng lại trở về màu đen thẫm, nhìn chằm chằm Bộ Phương, đôi môi đỏ khẽ nhếch lên…
Chậm rãi mấp máy như muốn nói gì đó…
Bộ Phương lạnh lùng nhìn chằm chằm Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo.
Một tia sát ý lạnh lẽo chậm rãi từ trên người hắn… tỏa ra.
- Bộ Phương…
Tiểu U khẽ gọi.
Bộ Phương quay đầu lại, nhìn Tiểu U.
- Ta đói.
Tiểu U nhếch đôi môi đỏ mọng lên nói.
Bộ Phương sững sờ, sau đó ánh mắt dịu dàng hơn rất nhiều, gật đầu nói:
- Nhịn một chút…
Tiểu U:
- …
Phía xa.
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo vặn cổ một cái, tiếng xương cốt va chạm vang vọng trong không trung…
- Chậc chậc chậc… Nếu như Hồn Thần đại nhân ở chỗ này nhìn bộ dáng của các ngươi như vậy, chắc chắn sẽ chôn sống các ngươi… Hồn Thần đại nhân ghét nhất là thứ tình cảm thấp hèn của đám nhân tộc các ngươi!
Bành!
Giọng nói của Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo vang lên.
Ngay sau đó, không trung không ngừng phát ra tiếng nổ tung.
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo liền đáp xuống, xuất hiện trước mặt Bộ Phương.
Long trảo nhấc lên, vỗ về phía đầu Bộ Phương và Tiểu U.
Một trảo này phát huy toàn bộ tu vi của Hỗn Độn Thánh Nhân vô cùng nhuần nhuyễn!
- Chết đi!
Bộ Phương nhìn chằm chằm Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo này.
Khóe miệng hơi nhếch lên.
- Tiền bối… xin nhờ người.
Bộ Phương vừa nói xong, Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo này liền sửng sốt.
Ầm!
Đột nhiên.
Một cú đấm cực lớn từ trong không trung thoát ra, một đấm nện vào trên mặt Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo này…
Một quyền này mang theo sức mạnh nặng nề, trực tiếp đấm xuyên thủng mặt Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo.
Hàm răng bị đánh bay ra, tròng mắt cũng vỡ ra….
Một quyền, nổ nát vụn nửa cái đầu!
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo ngây ra như phỗng.
Mấy người Thông Thiên Giáo Chủ cũng vô cùng kinh hãi.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Hỗn Độn Chi Khí lưu chuyển, hoa Đại Đạo nở rộ.
Giống như Tiên âm quấn quanh, Đại Đạo gầm rú.
Một bóng người to lớn chậm rãi từ trong không trung hiện ra, lông mày, râu dày rậm, mặt để râu quai nón.
- Biết thanh niên người ta ở sau anh anh em em… thế mà ngươi còn không biết ngại mà đến gần, ngươi có phải cô đơn quá lâu rồi không? Tới đây… để lão phu đến bồi với ngươi!
Toại Nhân Thị cầm một cành Toại Mộc, chân đạp Tinh Không, mắt nhìn Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo, bĩu môi nói.
(*) Đồ Đằng là một bộ sách nghiên cứu về sói thảo nguyên Mông Cổ.
(*) Dân dĩ thực vi thiên: thành ngữ, có nghĩa là lương thực rất quan trọng với dân chúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận