Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1994: Khắc Kim đại lão, Bộ Phương (2)

Notice: Undefined offset: 223
Xương cốt cả người hắn ta phát ra tiếng răng rắc, ngay sau đó, hắn chậm rãi sải bước xuống lôi đài.
Những người khác cũng đều trầm mặc.
Trọng tài thống lĩnh Địa Ngục trên lôi đài cũng im lặng không nói gì.
Thật ra, Chu Ngạn gặp phải cường giả của Kim Cương Giới cũng không phải điều gì trùng hợp cả.
Mà là cường giả của Kim Cương Giới cố ý trao đổi đối thủ với Chu Ngạn.
Kim Cương Giới nhằm vào người của Tiên Trù Giới, bọn họ sẽ không để cho Tiên Trù Giới bước vào vòng thứ hai.
Ở vòng thứ nhất, bọn họ sẽ giẫm chết toàn bộ người của Tiên Trù Giới.
Mục tiêu chủ yếu của bọn họ… vẫn là tên đầu bếp đã phóng ra tia sáng kỳ dị trong trận đấu đoàn thể hôm qua kia…
Cho nên, kế tiếp, Tiên Trù Giới này… sắp gặp tai ương rồi.
Không ít người ở xung quanh đều thở nhẹ một hơi.
- Tiên Trù Giới đáng thương…
- Thực lực yếu thì cũng chỉ có thể bị cường giả không có chừng mực hành hạ đến chết thôi, đây là cách sinh tồn tàn khốc.
- Bọn họ tới tham gia trận đấu Minh Khư Thiên Đạo này, tất nhiên phải đối mặt với những thứ đó rồi…

Người xung quanh rầm rì nói nhỏ.
Cường giả Thâm Uyên khoác huyết bào nhìn Chu Ngạn nằm trên lôi đài tựa như chó chết, hắn ta cười lạnh lùng rồi xoay người rời đi.
Tất nhiên tên Chu Ngạn này không phải là mục tiêu của bọn họ.
Mục tiêu của bọn họ là tên đầu bếp đó, cái tên cao lãnh mặt không chút thay đổi kia kìa…
Nếu có thể, bọn họ cũng sẽ bóp nát xương cốt của tên đầu bếp cao lãnh kia từng chút một rồi ném lên trên lôi đài giống như chó chết vậy.
Đương nhiên, bọn họ không giống như Kim Cương Giới.
Bọn họ sẽ không thủ hạ lưu tình, sẽ lấy vũ khí trong tay xỏ xuyên cơ thể của tên đầu bếp Tiên Trù Giới đó…
Cảm nhận mùi vị của máu tươi.

Việc làm ăn của Phương Phương Tiểu Quán vẫn rất tốt.
Đội ngũ xếp hàng càng lúc càng dài.
Mà ở xung quanh quán nhỏ thì lại truyền đến đủ tiếng chóp chép.
Đó là những vị thực khách đang cầm bát sứ ngồi xổm trên đường mà ăn nước canh mỹ vị.
Tiếng chẹp chẹp vang vọng không dứt.
Khác với tình trạng thảm thiết trên lôi đài.
Tình cảnh ở đây… có hơi vui vẻ.
So với các loại nước canh vị khác, canh có bỏ thêm tương Thâm Uyên Lạt Tiêu càng được yêu thích hơn.
Các thực khách chủ yếu đều chọn canh vị cay.
Nước canh đỏ hồng khiến cho bọn họ xuất thần.
Uống một ngụm, vị cay tràn ngập cả khoang miệng, môi hồng nhuận, có mùi có vị!
Vô cùng cay!
Trên cơ bản sau khi ăn xong một bát thì các thực khách đều sẽ rất ăn ý chạy đến phía sau đội ngũ tiếp tục xếp hàng.
Hơn nữa, có người càng lớn mật hơn, trực tiếp ăn uống trong hàng đợi luôn.
Chờ cho đến phiên bọn họ thì vừa đúng lúc ăn xong.
Vì thế lại có thể tiếp tục mua thêm một bát nữa.
Loại cảm giác thỏa mãn này, làm cho mỗi một người bọn họ đều say mê.
Mẹ nó, quả thực là hết sức tuyệt vời mà!
Về phần giá cả, tuyển thủ có thể tới tham gia trận chiến Minh Khư Thiên Đạo đều là cường giả thiên tài của các giới cả.
Tiên tinh, minh tinh, vân vân không tính là cái gì.
Trong mắt bọn họ, một bát Xuyến Xuyến Hương này mới có một trăm rưỡi tiên tinh, quả thực là đồ ngon mà giá thì rẻ…
Hiên Viên Hạ Huệ lại một lần phát hiện mình sai rồi.
Hắn ta cho rằng mức độ vơ vét của thiêu thiết bản ngày hôm qua đã là rất kinh khủng.
Nhưng nhìn thấy Xuyến Xuyến Hương hôm nay thì hắn ta mới phát hiện mình đã sai lắm rồi.
Năng lực vơ vét của Xuyến Xuyến Hương còn đáng sợ hơn, tốc độ còn nhanh hơn cả thiêu thiết bản nữa!
Trong lòng Bộ Phương cũng vui vẻ, bởi vì việc buôn bán hôm nay đã kiếm được bộn tiền.
Hắn cảm thấy bản thân đã sắp có thể kiếm đủ tiền để tham gia khảo hạch Tiểu Thánh luôn rồi.
Giành được tư cách khảo hạch Tiểu Thánh.
Chỉ cần thông qua cuộc khảo hạch này, hắn cũng không gặp phải khó khăn khi đột phá từ Bán Thánh lên Tiểu Thánh giống như những người khác nữa.
Hắn có thể ngủ một giấc tỉnh dậy là đã trở thành Tiểu Thánh luôn.
Đây mới là điều đáng sợ nhất!
Có lẽ đó mới chính là Khắc Kim đại lão chân chính nhỉ…
Bỗng nhiên.
Một hồi tiếng bước chân hỗn độn vang vọng.
Động tác trong tay Bộ Phương lập tức dừng lại.
Xa xa.
Ba đạo nhân ảnh chạy như điên đến.
Mang theo đó… còn có mùi máu tươi nồng đậm đến mức tận cùng.
Bộ Phương chợt nhíu mày lại.
- Sao lại thế này?
Bộ Phương nhìn về phía xa xa.
Khắp mặt Mặc Yên đầy nước mắt mà chạy chậm tới.
Phương Ngọc cõng một người trên lưng, dáng người kia khắp người đầy máu, hơi thở yếu ớt, gần như sắp kề cận cái chết vậy.
Đội ngũ đang xếp hàng đều xôn xao, mọi người ào ào tránh ra một vị trí cho ba người.
Một tay pháp vụ hòa thượng cầm bát sứ, miệng đầy dầu mỡ mà nhướng mày.
- Đại Ma Vương… cứu Chu Ngạn đi, hắn sắp bị người ta đánh chết rồi!
Mặc Yên che miệng, nàng nói có hơi bi thương.
Bộ Phương nhíu mày liếc mắt nhìn quét nàng một cái, sau đó hắn cầm một cái bát sứ thanh hoa lên, đổ ra một bát canh Sinh Mệnh Chi Tuyền, hơn nữa còn cho thêm mấy xiên nguyên liệu tiên dược.
Hắn bưng bát Xuyến Xuyến Hương nóng hôi hổi này đi về phía đám người Mặc Yên.
Hắn đã nhìn thấy Chu Ngạn rồi.
Bộ dạng của tiểu tử kia vô cùng thê thảm.
Phía sau đám người Chu Ngạn, một đoàn người cũng chạy theo tới.
Người cầm bùa chú của trận pháp hình ảnh cũng đi đến theo, tựa như muốn truyền tình cảnh này đi khắp các thế giới xung quanh.
Khi hắn nhìn thấy quán nhỏ của Bộ Phương.
Hình ảnh mỗi người một bát Xuyến Xuyến Hương xung quanh quán nhỏ của Bộ Phương được truyền tới tất cả các thế giới quanh đó.
Mọi người đang ăn Xuyến Xuyến Hương cũng đều ngơ ngác nhìn thoáng qua màn ảnh.
Pháp vụ hòa thượng ngẩn ngơ.
Sau đó hắn ta lại giơ tay lên, nhếch khóe miệng đầy dầu mỡ của mình.
- A di đà phật, mùi vị Liệt Hỏa Cô của lão bản thật không tệ…
Tiên Trù Giới thì đã sôi trào lên.
Mẹ nó sao Đại Ma Vương lại mở một tiểu điếm… ở xung quanh trận đấu vậy?!
Còn có nhiều người xếp hàng như vậy nữa?
Cái này…
Không hổ là Đại Ma Vương, thật đúng là biết chơi mà.
Đương nhiên, giờ phút này trọng điểm của sự chú ý vẫn là Chu Ngạn…
Hình ảnh lại quay đến Chu Ngạn một lần nữa.
Bộ dạng thê thảm kia làm cho tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh.
- Sao lại thế này.
Vẻ mặt Bộ Phương không cảm xúc.
Tuy rằng đám người Chu Ngạn có hơi kiêu ngạo, nhưng nếu hắn đã đồng ý với Địch Thái Giới Chủ phải chăm sóc mấy tên nhóc này cho tốt, tất nhiên Bộ Phương sẽ không nuốt lời.
Mặc Yên che miệng, mang theo tiếng khóc nức nở mà kể lại chuyện bị cường giả của Kim Cương Giới nhằm vào.
Lông mày của Bộ Phương lập tức nhăn lại.
Đặc biệt đánh vào Tiên Trù Giới sao…
Cái này có hơi quá đáng rồi nha.
Bộ Phương không nói gì.
Hắn đưa bát Xuyến Xuyến Hương cầm trong tay kia cho Mặc Yên, để nàng đút Chu Ngạn ăn.
Ừng ực ừng ực.
Dưới sự giúp đỡ của Mặc Yên, Xuyến Xuyến Hương có ẩn chứa Sinh Mệnh Chi Thủy này rất nhanh đã được Chu Ngạn uống xuống.
Hơi thở vốn đã gần như tử vong của Chu Ngạn lại dần dần mạnh mẽ trở lại, ổn định hơn.
Mà xương cốt đã bị bóp nát của hắn ta dường như cũng đang phục hồi lại như cũ một cách chậm rãi.
- Muốn bóp nát xương cốt người dự thi của Tiên Trù Giới chúng ta… tính tình cũng rất táo bạo đó.
Bộ Phương chậm rãi xắn tay áo lên, trong đôi mắt bình tĩnh cũng có lửa giận đang dâng lên.
- Trận tiếp theo, số một ngàn ba trăm, Bộ Phương của Tiên Trù Giới đối chiến với số sáu trăm ba mươi mốt, Tam Trụ của Kim Cương Giới! Mời tuyển thủ hai bên nhanh chóng tập hợp tại lôi đài số ba!
Bên phía lôi đài.
Lời nói lạnh lùng của Ma Viên thống lĩnh đột nhiên vang vọng lên.
Toàn trường đều sôi trào.
Người nào người nấy cũng hít một ngụm khí lạnh.
- Người của Kim Cương Giới thật sự đấu với Tiên Trù Giới rồi! Tiên Trù Giới đúng là thảm mà!
- Lại một tên đầu bếp của Tiên Trù Giới bị bóp nát xương cốt khắp người nữa rồi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận