Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1467: Cẩu gia ta đang vội (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hào quang ngân sắc xé rách chân trời, cuối cùng lơ lửng phía trước Tiên Trù tiểu điếm.
Trên bầu trời mây đen dày đặc đang không ngừng kéo đến, khí tức tỏa ra khiến người vô cùng ngột ngạt.
Tựa như có Lôi Long ở trong đó, thời khắc chuẩn bị trên Thiên Khung đáp xuống.
Đồng Mộc Hà một tay cầm Ngân Sắc Trường Thương, trường thương kia có chút bất phàm, ngân sắc lấp lánh, như một con Ngân Long thon dài, quang mang lập lòe, làm cho đầu óc người ta không khỏi tê dại.
- Tiên Trù Các… muôn ngăn cản ta?
Đồng Mộc Hà nhếch cằm, nhàn nhạt nhìn ba người Mục Lưu Nhi ở phía xa, trong giọng nói mang theo vài phần khinh thường.
Cộng thêm hắn, Đồng gia có tổng cộng mười sáu Ngân Khải cường giả đều là Chân Thần Cảnh.
Tiên Trù Các lấy gì để ngăn cản?
Mỗi một vị cường giả Chân Thần Cảnh đều có thực lực vô cùng cường hãn, còn có Đồng Mộc Hà là cường giả có thể chiến đấu với Chân Thần Cảnh Tam Tinh.
Tiên Trù Các muốn ngăn cản bọn hắn chẳng khác nào là chuyện cười.
Mà thực tế, đây đúng là chuyện cười.
Khi nhìn thấy mười sáu vị Ngân Khải cường giả, trong lòng Mộc thúc cũng đã có ý lùi bước.
Một mình hắn ta, có lẽ ngay cả Đồng Mộc Hà cũng không ngăn được, chứ đừng nói đến mười lăm vị Ngân Khải cường giả phía sau Đồng Mộc Hà.
Cộc cộc cộc…
Cường giả Đồng gia đều hạ xuống mặt đất.
Áo giáp màu bạc trên người mỗi vị cường giả đều tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Làm nổi bật thân hình vô cùng to lớn của bọn họ.
- Mộc thúc…
Ngay vào lúc Mộc thúc dự định lui bước, Mục Lưu Nhi đứng bên cạnh hắn ta cau mày, nhẹ giọng gọi một tiếng.
Trong giọng nói này mang theo một sự mong chờ.
Quay đầu nhìn Mục Lưu Nhi một cái, Mộc thúc nhất thời thở dài một cái.
- Thôi thôi… Coi như ta vì Thiếu Các chủ ngươi đi.
Mộc thúc nói.
Ngay sau đó, hắn ta ngẩng đầu, bắp thịt cả người rung động, đôi mắt sắc bén như dao, nhìn về phía Đồng Mộc Hà ở phía xa.
- Hôm nay, hãy để tại hạ lĩnh giáo Đồng gia võ sĩ… thực lực của Đồng Mộc Hà đi!
Mộc thúc hét lớn một tiếng, tóc trên đầu như muốn đâm vỡ hư không.
Ngay sau đó, một đại đao xuất hiện trong tay hắn ta.
Đại đao được chia thành hai tầng, lưỡi đao có màu xám trắng, lưng đao màu đen.
Vừa nhìn đã thấy bất phàm.
Đồng Mộc Hà nắm trường thương trong tay, nhìn khí thế ngút trời của Mộc thúc, khóe miệng hơi nhếch lên một cái.
Người xung quanh cũng hít sâu một hơi.
Không ai ngờ đến, vào thời điểm này mà người của Tiên Trù Các lại đứng ra ngăn cản Đồng gia.
Nhưng chỉ dựa vào ba người này, hiển nhiên là không ngăn được.
- Ngươi quá yếu…
Đồng Mộc Hà lạnh nhạt nhìn Mộc thúc, cười lạnh nói.
Câu nói kia không che giấu ý trào phóng chút nào, khiến cả người Mộc thúc như muốn xù lồng ra.
- Tiểu tử cuồng vọng! Yếu hay không, đấu qua mới biết được!
“Xoẹt” một tiếng vang lên.
Đại đao vung lên, không khí vào giờ phút này như bị chém ngang.
Đá vụn dưới đất dâng lên ầm ầm.
Vào lúc này, khí tức đáng sợ của Chân Thần Cảnh Nhị Tinh hoàn toàn lộ ra.
Đây là một vị Chân Thần Cảnh Nhị Tinh a!
Người xung quanh đều sợ hãi cảm thán, nhưng nhiều hơn lại là sự hứng thú.
Đồng Mộc Hà cũng là Chân Thần Cảnh Nhị Tinh, không biết sẽ xuất hiện hình ảnh Long tranh hổ đấu không.
Trần quản sự mang Mục Lưu Nhi lùi ra xa.
Ánh mắt bọn họ gắt gao nhìn chằm chằm trận chiến sắp xảy ra giữa quảng trường.
Bỗng nhiên.
Đôi mắt của tất cả mọi người đều tỏa sáng.
Ngay sau đó, phảng phất như có một đạo Ngân Long dữ tợn bay lướt qua.
Tốc độ nhanh vô cùng.
Đồng Mộc Hà xuất thủ.
Một thương, đâm về phía Mộc thúc.
Trong khoảnh khắc, thương như long.
Mộc thúc chỉ cảm thấy đại đao trong tay mình hoàn toàn không khống chế được…
Ngân Sắc Trường Thương hung hăng đánh vào trên thân thể hắn ta.
Chỉ một chiêu.
Một thúc liền thất bại!
Nếu không phải Đồng Mộc Hà thủ hạ lưu tình, có khả năng vào lúc này, Mộc thúc đã sớm bị một thương đánh cho nổ tung.
Đôi mắt Mục Lưu Nhi và Trần quản sự co rụt lại.
Chênh lệch giữa Mộc thúc và Đồng Mộc Hà lại lớn như vậy?
Võ sĩ Đồng Mộc Hà… quả nhiên danh bất hư truyền.
Đồng Mộc Hà nắm Ngân Sắc Trường Thương trong tay, chậm rãi cất bước, rất nhanh liền đi qua Mộc thúc…
Đồng Mộc Hà cũng chưa từng nhìn Mộc thúc lấy một cái.
Thực lực Chân Thần Cảnh Nhị Tinh cũng có phân cấp bậc, tu vi của Đồng Mộc Hà là Chân Thần Cảnh Nhị Tinh cấp đỉnh phong, thậm chí có thể đối đầu với Chân Thần Cảnh Tam Tinh.
Phải biết rằng, mỗi một Tinh của Chân Thần Cảnh đều chênh lệch như khoảng cách trời và đất.
Đồng Mộc Hà cư nhiên lại có thể lấy tu vi Chân Thần Cảnh Nhị Tinh, đánh bại Mộc thúc trong giây lát.
Đủ để chứng minh sự đáng sợ của nó.
Đồng gia lần này rất nghiêm túc.
Mười sáu vị Ngân Khải Chân Thần Cảnh, ai có thể cản nổi?
Đồng Mộc Hà nhàn nhạt liếc nhìn Mục Lưu Nhi và Trần quản sự một cái, không thèm để ý đến hai người, trực tiếp đi về phía Tiên Trù tiểu điếm.
Rất nhanh, một đám người liền bao vây trước cửa tiểu điếm.
- Mở cửa ra…
Đồng Mộc Hà chậm rãi nói.
Ngay sau đó, hai thủ vệ Ngân Khải bên cạnh hắn gật đầu, lấy trường thương ra, trường thương vung lên, phảng phất như muốn xé nát không khí, đâm về phía đại môn trước mặt, mang theo luồng kình khí đáng sợ.
Hai trường thương này mà đánh xuống, tiểu điếm này chắc chắn sẽ bị phá vỡ.
Nhưng mà…
Ngay vào lúc mọi người nghĩ rằng sẽ có một tiếng nổ lớn vang lên.
Một tiếng kêu dài vang vọng lên.
Ngay sau đó…
Cửa tiểu điếm đóng chặt, được chậm rãi mở ra.
Một cái đầu bóng loáng thò ra từ trong tiểu điếm.
- Làm cái gì vậy! Động tĩnh lớn như vậy! Còn có để người ta ăn không hả?
Hắc Long Vương trợn to đôi mắt, quát lớn.
Nhưng mà, vừa quát một câu, liền phát hiện ra khuôn mặt kỳ quái của tất cả mọi người.
Nhìn trường thương phóng đại trước mắt, Hắc Long Vương hít một hơi lạnh, đầu lập tức rụt về, đóng cửa tiểu điếm lại.
Ầm ầm!!
Ánh sáng màu bạc ngay lập tức đập vào cửa tiểu điếm…
Tuy nhiên, vụ nổ như trong tưởng tượng không xảy ra.
Thậm chí, ngay cả chút rung động cũng không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận