Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1990: Ma Lạt Xuyến Xuyến Hương của Phương Phương Tiểu Quán (2)

Notice: Undefined offset: 188
Bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho quán nhỏ vào ngày mai, Bộ Phương cũng rất thích món ăn này đó…
Ngoại trừ thu xếp nguyên liệu nấu ăn, Bộ Phương cũng trao đổi với Ngưu Hán Tam, đương nhiên là về việc làm thế nào để chế tạo ra Thực Khí Tử Vong.
Đám học đồ cũng trao đổi bên trong Điền Viên Thiên Địa.
Bởi vì Điền Viên Thiên Địa đã bị phát hiện.
Mỗi ngày đám học đồ đều chạy vào đây.
Ngoại trừ việc mỗi ngày tu luyện như bình thường ra, điều bọn họ làm nhiều nhất chính là tu luyện trong Điền Viên Thiên Địa.
Thiên Địa linh khí ở nơi này quá dồi dào.
Có Tiên Thụ và cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo ở đây, linh khí sinh sôi vô cùng dày đặc.
Ngoại trừ Cảnh Diên và Hi Hi có lẽ không quá để ý ra thì những người khác đều đắm chìm trong linh khí nồng đậm dễ chịu này, nghiêm túc tu hành.
Thứ này làm cho tu vi của bọn họ tăng lên nhanh chóng.
Ngày thứ hai đến rất nhanh.
Hôm nay, không phải tiến hành thi đấu đoàn thể nữa, mà là thi đấu cá nhân.
Trên thực tế thi đấu cá nhân còn tàn khốc hơn cả thi đấu đoàn thể.
Hôm qua, Chu Ngạn đã đưa số hiệu ngọc phù cho Bộ Phương rồi.
Số hiệu của Bộ Phương là một ngàn ba trăm, được xếp ở phía sau cùng.
Trời vừa sáng.
Quảng trường ở Cấm Hồn Thành đã bắt đầu náo nhiệt.
Thật ra Bộ Phương vẫn rất nghi hoặc với việc sân thi đấu được xây dựng bên bờ sông Hoàng Tuyền của Cấm Hồn Thành.
Mỗi khi nghĩ đến cây cỏ Hoàng Tuyền và hoa thơm Nại Hà, Bộ Phương lập tức không nhịn được muốn đi hái đám linh thảo linh hoa này, tiến hành ủ mỹ tửu Hoàng Tuyền Nại Hà.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là muốn mà thôi.
Đầu nguồn của sông Hoàng Tuyền có Hoàng Tuyền Đại Thánh tọa trấn, có thể so với cấm địa.
Vốn người bình thường cũng không dám đi.
Hơn nữa, người dự thi đã bị cấm chỉ ra khỏi thành rồi.
Trên quảng trường người đến người đi, vô cùng náo nhiệt.
Bộ Phương dẫn theo đám người Chu Ngạn đi tới phía trên quảng trường.
Vẫn là vị trí ngày hôm qua, vẫn là động tác đó.
Bộ Phương lấy quán nhỏ đã thu vào trong không gian của hệ thống ra, đặt lên trên mặt đất.
Xung quanh lập tức truyền đến tiếng trầm trồ.
Rất nhiều thực khách ngồi chồm hổm đã đợi một hồi lâu đều nhào đến, vây xung quanh bên người Bộ Phương.
Người cầm đầu chính là các hòa thượng Tây Kinh Tiểu phật giới mặc áo cà sa kia.
- A di đà phật, Bộ lão bản… hôm nay định nấu mỹ thực gì vậy? Vẫn là thiêu thiết bản sao?
Hai tay của Pháp vụ hòa thượng tạo thành chữ thập, mặt mũi hiền lành mà ôn hòa nói.
Người chung quanh cũng đều có hơi tò mò.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy nguyên liệu nấu ăn mà Bộ Phương lấy ra từ bên trong không gian của hệ thống phong phú hơn hôm qua nhiều.
Đám nguyên liệu nấu ăn này cũng dùng xiên gỗ, có lẽ vẫn là chuẩn bị nấu thiêu thiết bản nhỉ.
- Thiêu thiết bản? Không phải, hôm nay nấu món ăn mới.
Bộ Phương lắc lắc đầu phủ quyết.
Hắn cũng không trả lời những người khác mà lại tiếp tục tập trung tinh thần để chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.

Bởi vì số người dự thi khá là nhiều.
Cho nên, cũng không chỉ có một lôi đài thi đấu cá nhân, mà là có năm cái cùng tiến hành một lúc.
Tranh thủ hoàn thành trận thi đấu vòng loại cá nhân trong khoảng thời gian ngắn nhất.
Mà bởi vì lôi đài quá nhiều, cho nên bên phía Địa Ngục lại phái ra rất nhiều người cầm giữ trận pháp hình ảnh.
Tiến hành ghi lại hình ảnh chọn lọc của mỗi lôi đài.
Trên từng lôi đài đều sẽ có một vị cường giả cấp thống lĩnh làm trọng tài.
Bọn họ duy trì trật tự của lôi đài.
Trận đấu bắt đầu rất nhanh.
Mà việc nấu nướng của Bộ Phương cũng bắt đầu.
Ùng ục ùng ục.
Bên trong quán nhỏ.
Huyền Vũ Oa được đặt ở phía trên, bên trên đó được chia làm chín lỗ nhỏ, gọi là Cửu Cung Cách.
Bên trong từng Cửu Cung Cách đều có các loại nước khác nhau sôi ùng ục.
Rất nhiều người nghi hoặc, món ăn mà Bộ lão bản tính nấu lần này là gì đây.
Sau khi làm xong tất cả mọi thứ.
Bộ Phương lại đưa biểu ngữ cho Hiên Viên Hạ Huệ, kêu hắn ta đi treo.
Keng keng…
Biểu ngữ buông xuống.
Một đám người lập tức tiến đến phía trước biểu ngữ.
- Món ăn hôm nay của Phương Phương Tiểu Quán: Ma Lạt Xuyến Xuyến Hương.
- Tính tiền theo xiên, một xiên mười tiên tinh (minh tinh), một bát nhiều nhất là mười xiên…
- Quy tắc cũ, mười vị thực khách tới trước sẽ được ưu đãi…
Nhìn thấy chữ viết bên trên biểu ngữ.
Một đám người lại ngơ ngác một lần nữa.
Ma Lạt Xuyến Xuyến Hương?
Đây là cái thứ gì vậy?
Đã nói là thiêu thiết bản mà? Đã nói là bạch tuột xiên mà?!
Rất nhiều thực khách bất mãn, bọn họ muốn thiêu thiết bản, bọn họ chỉ muốn bạch tuột xiên thôi.
Nhưng mà, đầu bếp là Bộ Phương, bọn họ cũng không đắc tội được, chỉ đành phải phát ra từng đợt tiếng kêu rên thôi…
- Ma Lạt Xuyến Xuyến Hương chắc chắn không ngon… làm gì đủ vị như thiêu thiết bản cơ chứ!
- Đợi lát nữa bắt đầu buôn bán, tuyệt đối không mua! Đúng! Bọn ta muốn kháng nghị!
- Không có thiêu thiết bản, bọn ta sẽ không mua! Để Bộ lão bản lỗ chết!

Một đám thực khách đều kêu gào như vậy.
Pháp vụ hòa thượng cũng xoa xoa cái đầu bóng lưởng của mình.
- A di đà phật, Bộ lão bản, vẫn là làm thiêu thiết bản đi… nếu không bần tăng… kiên quyết kháng nghị đến cùng!
Hiên Viên Hạ Huệ cũng có hơi lo lắng mà nhìn Bộ Phương, thật sự sợ lát nữa đám thực khách này không chịu mua.
Bộ Phương đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn trong tay, hắn lười biếng ngước mắt lên liếc nhìn đám người một cái, rồi lại thản nhiên nhếch khóe miệng.
- Đừng lo… ngoài miệng nói không cần, đợi lát nữa dạ dày của bọn họ… cũng rất thành thật thôi.
Thùng!!
Trên lôi đài.
Từng tiếng trống vang đinh tai nhức óc truyền đến.
Cả quảng trường cũng sôi trào lên trong nháy mắt.
Bởi vì cuối cùng trận đấu cá nhân của Minh Khư Thiên Đạo đã bắt đầu rồi!
Cùng lúc đó, Bộ Phương vẩy nước trên tay ra rồi thở nhẹ một hơi.
Ánh mắt hắn nhìn về phía một đám người đang ồn ào trước quán nhỏ, hắn nói với vẻ thản nhiên:
- Phương Phương Tiểu Quán bắt đầu buôn bán, xếp thành hàng, mười vị đầu tiên sẽ được hưởng ưu đãi.
Lời nói của Bộ Phương vừa rơi xuống.
Một trận tiếng ồ vang lên.
Sau đó, trong ánh mắt đầy vẻ cạn lời của Hiên Viên Hạ Huệ.
Một đám thực khách lúc trước còn nói không cần đã xếp thành hàng vô cùng chỉnh tề.
Đặc biệt là tên pháp vụ hòa thượng với cái đầu bóng lưởng kia lại đang cầm một chiếc bát sứ thanh hoa đứng phía đầu hàng, lỗ mũi hắn ta mở lớn, vẻ mặt chờ mong…
Khóe miệng Hiên Viên Hạ Huệ co rút một cái.
Mẹ nó ta còn tin các ngươi sẽ kháng nghị nữa cơ!
Nói chuyện tiết tháo với đồ ăn, bản thân cũng ngu luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận