Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1917: Lên đến đỉnh Thiên Thê, ác ma xuất hiện! (1)

Bậc thứ chín trăm...
Ảnh Nha và Dạ Vân vẫn như cũ nhìn vào bóng người đang không ngừng leo lên, trên mặt không khỏi toát ra dáng vẻ kinh sợ.
Bọn họ yên lặng, suy ngẫm lại bản thân và cũng có kính nể đối với Bộ Phương.
Ngẫm lại bản thân, bọn họ thật sự cảm thấy hài lòng với tình trạng hiện tại sao?
Bậc thứ sáu trăm của Trù Đạo Thiên Thê là một ranh giới, vượt qua ranh giới này thì coi như đạt tiêu chuẩn của khảo hạch Thần Trù, có thể dừng không leo lên nữa.
Chỉ cần đến đây là có thể tiến vào hạng mục tiếp theo của truyền thừa.
Tuy nhiên...
Như vậy thật sự tốt sao?
Ảnh Nha và Dạ Vân nghiến răng nhìn nhau một cái.
Trong mắt cả hai đều toát ra một tia tiếc nuối cùng vẻ do dự.
Cuối cùng bọn họ vẫn bỏ cuộc, thở ra một hơi, an tĩnh nằm ở trên Thiên Thê, không nhúc nhích.
Tuy nhiên, ánh mắt của bọn họ vẫn khóa chặt vào trên thân hình Bộ Phương.
Bọn họ muốn nhìn thử xem cái người Tiên Trù Giới này rốt cuộc có thể đi được bao xa?
Bậc thứ chín trăm của Thiên Thê hoàn toàn là một đẳng cấp khác.
Đến bậc thứ chín trăm, mỗi một bậc đều sẽ là áp lực kinh khủng đè lên người giống như một tòa núi.
Bộ Phương bước thêm một bước ở trên Bạch Ngọc Thiên Thê.
Áo choàng lông vũ đều dính sát vào thân hình của hắn.
Mái tóc trên đầu đã sớm xẹp xuống, dây buộc tóc cũng không biết đã bay tới nơi nào.
Giọt mồ hôi lớn như hạt đậu không ngừng chảy xuống trên gò má của Bộ Phương và cuối cùng rơi vào trên mặt đất.
Uy áp giống như một tòa núi đè ở trên người của Bộ Phương, khiến cho hai chân của hắn đều không ngừng run rẩy.
Xương cốt toàn thân như muốn vỡ vụn.
- Bậc thứ chín trăm mười...
Bộ Phương thở hổn hển, nhẹ giọng nói.
Dường như có một luồng khí nóng phun ra từ miệng hắn.
Oanh!
Hình ảnh trước mắt Bộ Phương đột nhiên biến hóa, hình ảnh hóa thành ảo ảnh, bao phủ Bộ Phương vào bên trong.
Ở trong ảo ảnh có một công thức nấu ăn màu vàng hiện lên.
Công thức nấu ăn xuất hiện trong thời gian ba nhịp thở, Bộ Phương thở hổn hển và cẩn thận nghiên cứu.
Sau thời gian ba nhịp thở, công thức nấu ăn biến mất, ảo ảnh hóa thành bếp lò cùng với rất nhiều nguyên liệu nấu ăn đã được chuẩn bị xong.
Nếu muốn vượt qua thì Bộ Phương phải dựa theo công thức và nấu ra được món ăn đó.
Tinh thần lực của Bộ Phương sôi trào, trong tinh thần hải, khí linh đều ầm ầm gào thét, thần niệm trôi lơ lửng trên bầu trời của tinh thần hải cũng tỏa ra khí tức kinh khủng.
Oanh!
Ở trên Thiên Thê.
Tất cả mọi người đều cảm nhận được khí tức của Bộ Phương phát sinh biến hóa.
Bọn họ thấy Bộ Phương vốn đang dừng lại thì đột ngột mở mắt ra, chậm rãi bước tùng bước leo lên.
Từng bước từng bước.
Vô cùng chậm chạp.
Về sau, thậm chí mỗi lần hắn bước ra một bước đều phải tốn rất nhiều thời gian.
Bậc thứ chín trăm hai mươi, hình ảnh trước mắt Bộ Phương lại một lần nữa phát sinh biến hóa lớn.
Lần này... tiếp tục lại là một công thức nấu ăn.
Công thức nấu ăn lần này là phương pháp chế tạo một loại hương liệu.
Bộ Phương phải tốn nhiều thời gian hơn, đối với hương liệu thì Bộ Phương không hiểu nhiều lắm, hắn sử dụng cũng rất ít hương liệu, cho nên lần này hắn phải dành thời gian lâu hơn mới thông qua.
- Lại thông qua! Người này...
- Tiên Trù Giới có yêu nghiệt như vậy sao? Cường đại như vậy... hắn đã vượt qua được chín trăm hai mươi bậc...
Ảnh Nha và Dạ Vân đều nuốt một ngụm nước miếng và nói.
Ở phía dưới, ánh mắt của Mộng Kỳ lấp lánh nhìn vào Bộ Phương.
Đại Ma Vương, người đã tạo ra kỳ tích, chẳng lẽ lại có thể tạo ra kỳ tích một lần nữa, trực tiếp đi lên đỉnh Trù Đạo Thiên Thê sao?
Có lẽ hắn thực sự có thể...
Bậc thứ chín trăm ba mươi.
Mồ hôi chảy dài trên người Bộ Phương, hai cánh tay hắn buông thõng xuống, mồ hôi nhễ nhại chảy ra từ đầu ngón tay.
Bậc thứ chín trăm ba mươi, Bộ Phương đứng lặng người chừng một nén nhang, hình ảnh trước mắt biến hóa không ngừng.
Tinh thần lực càng thêm trì trệ.
Thần niệm vốn mơ hồ trong tâm trí hắn thì vào giờ phút này dường như đã hoàn toàn ngưng tụ ra thực thể.
Đến bậc thứ chín trăm bốn mươi, hai tay của Bộ Phương đã chống xuống mặt đất và tiếp tục thở hổn hển.
Bậc thứ chín trăm năm mươi...
Dường như thời gian đã trôi qua nửa ngày.
Bậc thứ chín trăm sáu mươi...
Mọi người nhìn bộ dáng của Bộ Phương, họ đều cảm nhận được hai chân của hắn dường như cũng không thể nhấc lên nổi nữa, nhưng hắn vẫn chật vật vượt qua.
Giờ phút này, cả người của Bộ Phương đều có chút mơ hồ.
Chỉ còn lại một lòng tin không muốn thất bại đang trợ lực để chống đỡ cơ thể của bản thân.
Bộ Phương là một người kiêu ngạo và sự kiêu ngạo này căn bản không hề bộc lộ vào ngày thường.
Nhưng ở trên Trù Đạo Thiên Thê lần này đã được thể hiện rất tinh tế.
Hắn sẽ không dễ dàng lựa chọn khuất phục.
Hắn sẽ không để cho bầu trời che khuất tầm mắt của hắn.
Dù cho là tận cùng bầu trời thì hắn cũng dám xé thủng nó!
Oanh!
Mỗi một cước bước lên thì Bộ Phương đều phát ra tiếng kêu rên.
Máu tươi chảy ra từ trong mũi và miệng của hắn.
Một đường máu đỏ tươi như một con rắn chảy ra từ trong mũi của Bộ Phương.
Phụt một tiếng.
Máu mũi rơi vào trên Thiên Thê.
Đôi mắt của Bộ Phương đột nhiên trợn to...
Hắn ngẩng đầu lên, dùng một cước giẫm lên giọt máu ở dưới chân, tiếp tục đi lên.
Bậc thứ chín trăm bảy mươi... đã vượt qua!
Oanh!
Chỉ còn lại ba mươi bậc mà thôi.
Nhưng mỗi một bậc thang đều phảng phất có một tòa núi lớn trấn áp, hơn nữa áp lực ở mỗi bậc thang sẽ tăng lên gấp bội.
Ảnh Nha và Dạ Vân nói không sai.
Nếu là người thường, nếu như bước lên nơi này thì khẳng định đã bị áp lực đè cho nổ tung.
Những dao động trong trái tim của Thần Trù không phải thứ người bình thường có thể chống cự được.
Một bóng người không biết từ lúc nào đã không nhanh không chậm tới gần.
Cả người của Địch Thái Giới Chủ đều ướt đẫm như thể hắn ta vừa mới được vớt ra từ trong hồ nước.
Ánh mắt của Địch Thái Giới Chủ cũng trở nên có chút mơ hồ.
Thân hình hắn ta từ từ bước lên.
- Ngươi...
Ảnh Nha và Dạ Vân dường như cảm nhận được điều gì, bất chợt quay đầu.
- Ngươi làm sao có thể leo được đến nơi này?
Ảnh Nha hít một ngụm khí lạnh, hắn ta không thể tưởng tượng nổi.
Vào lúc này, Địch Thái Giới Chủ thậm chí không còn đủ sức để chú ý đến Ảnh Nha.
Như thể không nghe thấy giọng nói của Ảnh Nha, hắn ta tiếp tục leo lên.
Hắn ta rất cẩn thận, không một chút qua loa.
Hắn ta bước lên một bước, hai chân đều run rẩy hết lên.
Xương cốt dường như cũng đã gãy.
Tuy nhiên... Địch Thái Giới Chủ cuối cùng cũng vượt qua.
Tiếp tục đi lên.
Ngoại trừ Bộ Phương đang đứng ở bậc thứ chín trăm bảy mươi.
Địch Thái Giới Chủ cũng đang chậm rãi đuổi lên.
Tam quan của Ảnh Nha và Dạ Vân đã được thay đổi hoàn toàn.
Bậc thứ bảy trăm...
Địch Thái Giới Chủ bước lên bậc thang này, bắp chân của hắn ta đột nhiên trở nên vặn vẹo bất thường.
Cả người nằm ở trên đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận