Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2239: Khôi lỗi cơ giới trong chiến hạm màu bạc (1)

Sáng sớm.
Ánh mặt trời trong suốt chiếu xuống mặt đất tựa như bao phủ lên đó một bộ đồ màu vàng óng.
Những đám mây trắng nhạt lững lờ trôi trên bầu trời, đôi khi che đi ánh mặt trời khiến cho mặt đất xuất hiện một vài bóng mờ.
Hoàng Tuyền Thành đã rộn ràng náo nhiệt khi trời còn chưa sáng.
Phát triển chín năm, Hoàng Tuyền Thành từ một nơi cằn cỗi, nghèo đói nay đã trở thành thành trì số một ở Địa Ngục. Trong thành, các tòa nhà nằm san sát nhau, trên đường, người người ngựa xe đi lại nườm nượp.
Âm thanh cót két thi nhau vang lên.
Đó là tiếng mở cửa vang dội từ lão bản và tiểu nhị của các tửu lâu.
Dưới các tòa nhà là các tửu lâu nằm san sát nhau. Sự phát triển của Thành phố mang theo dân số.. Mà dân số càng đông, tất nhiên tửu lâu cũng mọc ra càng nhiều.
Hai bên đường đều là tửu lâu mọc đầy như nấm, càng tô điểm thêm sự náo nhiệt và phát triển vượt bậc của Hoàng Tuyền Thành.
Đi dọc theo tửu lâu thịnh vượng vào phía trung tâm, có thể nhìn thấy được một tiểu điếm đông nghịt người.
Tiểu điếm này không lớn lắm, nhưng lại nằm ở vị trí trung tâm của Hoàng Tuyền thành.
Rất nhiều tửu lâu cũng mọc lên và phát triển xung quanh tiểu điếm này.
Mà bây giờ mới chỉ là sáng sớm.
Trước cửa tiểu điếm, mọi người xếp thành một hàng dài không thấy điểm cuối.
Bọn họ vui vẻ nói chuyện với nhau tựa như đã quen nhau từ lâu rồi vậy.
Nếu giờ khắc này mà có ai nhìn thấy bọn họ sẽ bị làm cho kinh ngạc.
Bởi vì trong số những người xếp hàng trước tiểu điếm đều có thân phận và địa vị không hề thấp ở Địa Ngục.
Trong này có người là Ngục Chủ, có người là gia chủ của một thế gia, có người lại là cấp cao quý tộc…
Thân phận của mỗi một người bọn họ đặt ở bất cứ thành phố lớn nào cũng đều vô cùng hiển hách.
Nhưng hôm nay, những nhân vật tai to mặt lớn này lại mặc một bộ quần áo dày cộm, đứng xếp hàng trước cửa tiểu điếm từ sáng sớm.
Tiếng cót két vang lên.
Cửa tiểu điếm mở cửa.
Nghe thấy tiếng mở cửa, mọi người đang vui vẻ tám chuyện đều phấn khởi nhìn vào trong tửu lâu.
Cửa tiệm được mở ra.
Trong quán, một người có gương mặt anh tuấn toát ra vẻ lạnh lùng hờ hững, cơ thể cường tráng, mang theo sức mạnh vô tận xuất hiện.
Trong hàng người dài dằng dặc, mọi người dù là nhân vật lớn đến đâu đều cung kính khom lưng với người này.
Chuyện này đã xảy ra vô số lần rồi.
Nhưng những cường giả này vẫn vui vẻ khom người làm lễ.
- Chào buổi sáng, Thiên Tàng đại nhân.
Tiếng chào hỏi đồng đều theo thứ tự phát ra từ trong miệng của những cường giả kia.
Thiên Tàng hiền hòa cười gật đầu với mọi người.
- Tiểu điếm bắt đầu mở cửa, mọi người xếp hàng theo thứ tự, không được xen ngang.
Thiên Tàng mỉm cười mà nói.
Với kinh nghiệm bao năm làm người phục vụ, hắn đã quá quen với cảnh tượng này rồi.
Từng vị thực khách chỉnh tề bước vào tửu lâu.
Có Thiên Tàng đại nhân đức cao vọng trọng ở đây làm người phục vụ, khách đến đây đương nhiên không dám gây sự.
Sau khi vào tửu lâu, bọn họ tranh nhau gọi món.
Thiên Tàng vẫn treo nụ cười ôn hòa.
Hắn viết các món ăn mà bọn họ gọi vào một quyển sổ nhỏ, rồi đi đến trước phòng bếp báo nội dung cho một bóng dáng gầy gò bên trong đó.
Xèo..
Bên tai vang lên tiếng lửa bùng lên, mọi người đều hưng phấn đợi.
Bộ lão bản bắt đầu nấu ăn rồi.
Không lâu sau, mùi thơm của đồ ăn nhanh chóng bay ra từ phòng bếp.
Chỉ chốc lát sau.
Bộ Phương đi ra từ trong phòng bếp.
Bưng theo một chiếc lồng hấp sáu tầng.
- Bánh Bao Thần Bỏ Quên đến rồi.
Giọng nói lạnh nhạt của Bộ Phương vang vọng khắp phòng bếp.
Bộ Phương ôm lồng hấp mà hơi nghiêng người, cả lồng hấp gần như che kín toàn bộ người hắn.
Hắn đặt lồng hấp lên trên bàn trước phòng bếp.
Nắp lồng được mở ra.
Ngay lập tức, hơi nóng cuồn cuộn tỏa ra bốn phía tựa như một luồng khí khổng lồ đang sôi trào.
Bộ Phương cầm một đôi đũa ngọc.
Hắn nhanh tay gắp từng chiếc bánh bao ra đặt vào Thanh Hoa Từ Oản lớn bằng nắm tay.
Gắp một cái rồi đưa cho Minh Vương Thiên Tàng.
Thiên Tàng đặt xuống trước mặt mỗi vị khách một bát bánh bao.
Ngày nay, Bánh Bao “Thần Bỏ Quên” đã trở thành mỹ thực mà mọi thực khách đều gọi vào mỗi buổi sáng ở Hoàng Tuyền tiểu điếm rồi.
Một chiếc bánh bao trắng như ngọc nằm gọn trong bát sứ Thanh Hoa đang tỏa ra hơi nóng nghi ngút.
Bánh bao có hình nửa cầu, bề ngoài tròn vành vạnh.
Trên đỉnh bánh có chín nếp gấp nhỏ, khoảng cách giữa các nếp gấp đều giống hệt nhau.
Chính giữa các nếp gấp là một vòng xoáy nhỏ như bị ai vặn ra, nhìn rất đáng yêu.
Một vị khách đầu trọc chảy nước miếng mà nhìn bánh bao.
Hắn nuốt nước miếng, trực tiếp dùng tay cầm bánh bao lên.
Bánh bao nóng hổi làm hắn không nhịn được phải ném qua ném lại giữa hai tay.
Sau đó hắn vội vàng há miệng, cắn một miếng.
Vừa mới cắn nhẹ, vỏ bánh bao non mềm lập tức bị cắn đứt, nước sốt bắn ra ngoài, dọc theo môi chảy xuống cằm rồi rơi xuống bàn ăn.
Xụt ...
Vị khách đầu trọc vội vàng hút hết nước sốt chảy ra bên trong bánh bao.
Mùi thịt thơm lừng nồng đậm tràn ngập trong khoang miệng hắn ta.
Cắn thêm chút nữa là gặp nhân bánh.
Nhân bánh màu nâu lộ ra bên ngoài, được băm cực kỳ kỹ, chìm nổi trong nước sốt kết hợp với vỏ bánh trắng noãn làm kích thích vị giác người nhìn.
Cắn thêm một miếng, vị khách kia vô cùng say mê.
Hắn nhắm mắt, cảm thụ nguyên liệu nấu ăn di chuyển trong khoang miệng.
Nhóp nhép.
Trong tiểu điếm.
Các vị khách ngồi trên bàn đều không đợi được mà bắt đầu ăn.
Trong chớp mắt, mùi thơm của bánh bao thịt quanh quẩn khắp trong tiểu điếm.
Mùi thơm vô cùng hấp dẫn.
Sau khi Bộ Phương phát hết bánh bao trong lồng sáu tầng.
Hắn bèn dùng khăn lau sạch lau đi nước trên tay mình.
Sau đó, hắn bưng lồng hấp về phòng bếp.
Bánh Bao Thần Bỏ Quên là món ăn hoàn toàn mới được Bộ Phương nghiên cứu ra. Trong bánh có chứa ý chí thiên đạo, nguyên liệu nấu ăn cũng là loại đứng đầu, cả mùi và vị đều vô cùng hoàn hảo.
Cái tên Thần Bỏ Quên này có nghĩa dù là thần ăn bánh bao này, cũng sẽ ăn quên hết trời đất, không để ý đến ai.
Chứng minh rằng bánh bao này rất ngon.
Âm thanh xẻng chạm vào Huyền Vũ Oa trong trẻo dễ nghe, vang vọng khắp phòng bếp.
Ngoài ra, còn có tiếng xèo xèo của chảo nóng khi bị đổ nước vào.
Âm thanh liên tục phát ra từ phòng bếp càng khiến các vị thực khách càng chờ mong hơn.
Khoảng thời gian chờ đợi thức ăn ngon xuất hiện luôn làm người ta sốt ruột.
Chỉ lát sau.
Đinh linh linh.
Tiếng rèm vải trước cửa phòng bếp bị vén lên.
Tiểu Hoa bưng thức ăn từ cửa sổ phòng bếp ra ngoài.
Bày từng đĩa thức ăn lên các bàn ăn.
Hoàng Tuyền Tiểu Điếm sục sôi khí thế, bắt đầu một ngày mới làm việc chăm chỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận