Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1674: Chủ đề trận trù đấu thứ hai... Túy Bài Cốt! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ Phương lắc đầu, tỏ ý rằng mọi chuyện sẽ ổn.
Trong trận trù đấu, Tiên Trù Giới đã giành được chiến thắng.
Điều này đã mang lại cho tất cả các Tiên Trù trong Tiên Trù Giới một liều thuốc tinh thần.
Tất cả mọi người đều tràn đầy năng lượng, cảm thấy Tiên Trù Giới vẫn có thể cứu.
Sắc mặt Mạc Tu lạnh lùng.
Một bên là Trịnh Cuồng Cửu, người bị tước đoạt thiên phú trù nghệ và tất cả các dụng cụ nhà bếp, nằm một bên như một con chó chết, hai mắt đỏ ngầu, trên người có hơi thở nóng nảy.
Nhưng dưới sự trấn áp của Mạc Tu, không tấn công được.
Mạc Tu cũng hiểu được, trong lòng Trịnh Cuồng Cửu đang phải kìm nén lửa giận.
Tuy nhiên, bây giờ không thể dễ dàng nổi giận, có loài chó này, nếu bọn họ đánh nhau, có thể sẽ không có kết quả tốt.
Hơn nữa, đó chỉ là một trận thua, họ vẫn có cơ hội.
Hai trận thắng trong ba trận, bây giờ còn có hai trận tiếp theo.
Ánh mắt Mạc Tu đảo qua, rơi vào trên người Lưu Mặc Bạch, ánh mắt sáng ngời.
Hắn ta tin tưởng vào Lưu Mặc Bạch.
Đây là Minh Trù đã có được truyền thừa của Minh Ngục Lân Trù.
Nhìn Cửu Chuyển Trù Đạo Chi Tâm, làm cho hắn ta nhớ tới truyền thừa Cửu Chuyển Minh Trù nhất mạch của Minh Ngục. Minh Trù nhất mạch kia ở Minh Trù Giới là một đại hệ nổi tiếng với trù đấu.
Thật là đáng sợ, Lưu Mặc Bạch này có thể có được loại truyền thừa đó, tất nhiên cũng bấ phàm.
Xét về thiên phú, mặc dù Minh Trù cũng có khoảng cách với những đệ tử thiên tài Lân Trù hàng đầu.
Nhưng so với những Tiên Trù trong Tiên Trù Giới thì cũng đủ để nghiền ép!
Mạc Tu đặt hy vọng vào Lưu Mặc Bạch!
- Biểu hiện cho tốt… Nếu như ngươi có thể thắng trận trù đấu, vào Minh Ngục, ta sẽ dẫn ngươi đi gặp Lân Trù đỉnh cấp nhất mạch của các ngươi.
Mạc Tu vỗ vỗ vai Lưu Bạch nói.
Khóe miệng Lưu Mặc Bạch đột nhiên giật giật, trong mắt hiện lên một tia sáng lấp lánh.
- Không cần nói, ta cũng biết… Ta đã đợi giây phút này rất lâu rồi.
Lưu Mặc Bạch vươn đầu lưỡi liếm môi.
Những sợi tóc bồng bềnh.
Hắn cất bước, cơ thể ngay lập tức bay lên rơi vào trận pháp.
Hắn hạ xuống, nghịch thái đao đen tuyền trên tay, trên đao được khảm một viên bảo thạch màu huyết dụ, càng tôn lên vẻ cực kỳ yêu dị.
Các Tiên Trù chung quanh, im ắng...
Bọn họ nhìn chằm chằm Lưu Mặc Bạch trong trận pháp, trong mắt ai cũng tràn đầy hận ý!
Trù đạo chi tâm của bọn họ chính là bị Lưu Mặc Bạch lấy đi!
Lưu Mặc Bạch khiến họ cảm thấy tuyệt vọng, cắt đứt con đường trù đạo của bọn họ.
Vì vậy, họ căm hận, khiếp sợ!
Ba!
Thái đao đang quay đột nhiên bị Lưu Mặc Bạch nắm chặt, thái đao chĩa thẳng vào Bộ Phương đang đứng bên cạnh Mộng Kỳ thành chủ.
- Bộ lão bản... trù đấu giữa ngươi và ta, ta đã mong chờ từ rất lâu rồi...
- Từ cung điện Thanh Đồng đến Thao Thiết Cốc, Tiềm Long Đại Lục, đến Tiên Trù Giới… khúc mắc giữa ngươi và ta cuối cùng cũng sẽ kết thúc.
Nụ cười trên mặt Lưu Mặc Bạch dần dần biến mất.
Cuối cùng, biến thành sự lạnh lẽo.
Mái tóc trắng bồng bềnh, đường vân máu trên khuôn mặt hắn như sống lại, thực sự đang vặn vẹo.
Trong lòng mọi người đều kinh hãi khi nhìn thấy nó.
Bộ Phương chắp hai tay, nhàn nhạt nhìn Lưu Mặc Bạch.
Trận trù đấu tiếp theo, đến lượt hắn. Liệu có thể lấy được hạt giống Tiên Thụ hay không hoàn toàn phụ thuộc vào trận trù đấu này.
Sở dĩ hắn chọn hỏa diễm từ Mộng Kỳ là để chuẩn bị cho bước tiếp theo, giành chiến thắng trong trận trù đấu này, lấy được tiên thụ, nhiệm vụ tạm thời của hệ thống sẽ hoàn thành.
Bộ Phương có thể có được khả năng dung hợp Tiên Hỏa, khi đó, hắn sẽ có thể dung hợp Minh Hỏa.
Đối với ý chí của Minh Hỏa... đó là cái gì?
Mộng Kỳ ấn vào vai Bộ Phương.
Bộ Phương hơi bối rối.
- Cố lên… đừng thua, cái giá phải trả… quá lớn.
Trong mắt Mộng Kỳ có chút lo lắng.
Nhìn Mộng Kỳ, khóe miệng Bộ Phương hơi nhếch lên:
- Ta… chưa bao giờ thua.”
Sự tự tin mạnh mẽ như thể sóng thần xô đến khiến cho Mộng Kỳ gần như nghẹt thở.
Vào lúc này, Mộng Kỳ cảm thấy Lân Trù Chi Tâm của mình dường như hơi nhói lên.
Uy thế toát ra từ Trù Đạo Chi Tâm ở Bộ Phương thật đáng kinh ngạc.
Nhưng Bộ Phương đã quay đầu lại và đáp xuống trận pháp.
- Khúc mắc giữa ngươi và ta...
Bộ Phương nắm tay, tước vũ bào trên người biến thành màu đỏ thẫm, Hỏa Vũ sau lưng bay tán loạn...
Bộ Phương hơi nghiêng đầu lạnh nhạt nhìn Lưu Mặc Bạch.
- Chúng ta có quen không? Lúc nào lại có khúc mắc?
Đôi mắt đầy chiến ý của Lưu Mặc Bạch đột nhiên ngưng trệ...
Ngay sau đó hắn nổi giận.
Nó giống như một cú đấm vào bông.
Bộ Phương thực ra chẳng coi hắn là đối thủ...
- Không sao... Chẳng bao lâu nữa, ngươi sẽ hiểu tuyệt vọng là gì... Ta đã từng chứng kiến sự tuyệt vọng của rất nhiều người, nhưng điều ta mong đợi nhất chính là sự tuyệt vọng của Bộ lão bản.
Lưu Mặc Bạch duỗi lưỡi liếm môi, cười nhạo.
Các Tiên Trù xung quanh lửa giận ngút trời.
Sự tuyệt vọng mà Lưu Mặc Bạch nói là ám chỉ bọn họ.
Giờ phút này, mỗi người siết chặt nắm đấm, nhưng lại cảm thấy bất lực...
Thời điểm Trù Đạo Chi Tâm bị cướp đi, bọn họ đã rất tuyệt vọng.
Không biết từ lúc nào, Cẩu gia đã xuất hiện giữa Bộ Phương và Lưu Mặc Bạch.
Mắt chó liếc nhìn Bộ Phương.
Sau đó, Cẩu gia nhướng mày, lộ ra vẻ phấn khích.
Sự phấn khích này, Bộ Phương không hiểu được.
- Trận trù đấu đầu tiên, Tiên Trù Giới giành chiến thắng. Tiếp theo bắt đầu trận trù đấu thứ hai...
- Chủ đề của trận trù đấu thứ hai …
Những người xung quanh đều nín thở, chủ đề của trù đấu vô cùng quan trọng.
Mọi người đều rất quan tâm.
Lưu Mặc Bạch cũng nhìn Cẩu gia.
Dù kiêu ngạo nhưng hắn cũng cần hiểu chủ đề của trù đấu.
Mà trong lòng Bộ Phương vừa động, hắn chợt hiểu tại sao Cẩu gia lại nhướn mày...
Tâm cơ của Cẩu gia này... phơi bày quá rõ ràng.
- Chủ đề của trù đấu thứ hai... món Túy Bài Cốt ngon tuyệt!
Giọng nói nhẹ nhàng đầy từ tính của Cẩu gia vang vọng khắp hư không, kèm theo đó là tiếng nuốt nước bọt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận