Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2976: Não khỉ con trân châu! (2)

Notice: Undefined offset: 92
Bộ Phương lấy gạch cua ra, đổ vào trong bát, sau đó quấy đều với nguyên liệu nấu ăn. Lúc nâng lên ngửi lần nữa thì khóe miệng Bộ Phương kéo lên một cái, rất hài lòng.
Cầm bát sứ Thanh Hoa lên, bắt đầu xoay tròn. Sau đó Bộ Phương đổ ngược lên bếp lò.
Uỳnh…
Đao quang lấp lóe trong tay, Long Cốt thái đao vù vù chuyển động, hắn có thể nghe được tiếng rồng gầm.
Nắm chặt Long Cốt thái đao, Tinh Thần Lực tràn ra.
Uỳnh…
Ánh đao lướt qua, cắt gọn nguyên liệu nấu ăn tỉ mỉ từng li từng tí, sợ chỉ sai sót một chút thôi cũng đổ sông đổ bể. Đây chính là bài kiểm tra Đao công của Bộ Phương. Đương nhiên Đao công của hắn không có vấn đề gì, nếu như khắc ra một hình dạng cái não vẫn rất dễ dàng.
Nhưng lấy toàn bộ khả năng Đao công của Bộ Phương để khắc ra cái thứ đó đúng là có chút lãng phí. Bộ Phương khống chế Tinh Thần Lực, cuối cùng nguyên liệu nấu ăn cũng thành hình cái não. Mỗi một đường vân bên trên đều được Bộ Phương làm vô cùng rõ ràng.
Chỉ Đao công thôi cũng đủ khiến vô số người kinh diễm. Nhưng một màn này lại không có ai thưởng thức, ngoại trừ Tiểu Bạch.
Thái đao quét ngang qua, sau đó thu lại trong tay Bộ Phương.
- Hoàn thành, tiếp theo sẽ nấu nướng.
Bộ Phương nhìn óc khỉ giả đã thành hình, đôi mắt toát lên vẻ hưng phấn.
Mỗi một dây thần kinh, thậm chí một một đường cong đều giống óc khỉ như đúc. Đương nhiên, đây chỉ là óc giả, đều là hỗn hợp từ nguyên liệu nấu ăn trộn với đậu phụ và gạch cua.
Lấy nồi Huyền Vũ ra, đặt trên bếp lò.
Soạt.
Đổ dầu ăn vào, bắn tung tóe. Bộ Phương nắm lấy nồi Huyền Vũ, tay còn lại cầm muỗng Kỳ Thiên, đột nhiên nồi Huyền Vũ chuyển động khiến cho dầu tràn khắp mặt nồi.
Hắn đổ tỏi và hành vào trong nồi, dùng muỗng Kỳ Thiên lắc một cái, rồi đổ khối óc giả kia vào.
Mắt Bộ Phương sáng lên, bắt đầu đảo. Óc khỉ không ngừng nhảy lên, nhưng dưới lực khống chế hoàn hảo, óc khỉ vẫn nguyên vẹn không hề bị vỡ hay nứt nẻ. Không ngừng có gia vị thẩm thấu vào bên trong khối óc, chiêu này vô cùng kinh diễm. Lực khống chế hoàn hảo, biến nặng thành nhẹ.
Dù sao cách một cái nồi, khống chế lực cũng không dễ dàng.
Soạt.
Nồi Huyền Vũ nện trên Thiên Lò Bạch Hổ. Muỗng Kỳ Thiên quét qua, đảo đều. Khối óc kia như là óc khỉ thật sự.
Mắt Bộ Phương nhíu lại, tay run một cái, hai hạt trân châu bay ra.
Đây là trân châu lấy từ Vô Tận Hải, ở đây không được tính là bảo bối gì. Nhưng ở trong sông Sinh Mệnh lâu nay cũng có khí tức thần tính.
Tay mắt Bộ Phương vô cùng lạnh lẹ, trong nháy mắt Long Cốt thái đao đã chém được mấy vạn đao.
Trân châu hóa thành bột phấn, chậm rãi rơi lả tả xuống bao vây óc khỉ lại…
Cuối cùng, toàn bộ bộ não khỉ đều không thể nhìn thấy, và chỉ còn lại một khối trân châu, lơ lửng trong tay Bộ Phương. Sau đó hắn để viên trân châu này vào đĩa sứ Thanh Hoa. Xung quanh đĩa thì xếp những nguyên liệu khác.
Món ăn hoàn thành.
Ầm ầm…
Bộ Phương cảm nhận được một luồng ý chí vô hình. Nhưng ở Thành Hư Vô, cỗ ý chí này biến mất không thấy gì nữa.
Hắn híp mắt, khóe miệng hơi kéo một cái, bưng món ăn đi ra khỏi nhà bếp.
Trong quán ăn, tất cả mọi người đều đang chờ đợi. Tiểu U lại không hề lo lắng, vô cùng hài lòng. Tiểu Ai thì xoa xoa tay, mặt mũi đầy vẻ bồn chồn. Hầu Tước Lãng Cổ cầm trống, đang trêu chọc Tiểu Hồ, bị Tiểu Hồ trừng mắt lườm.
Ngoài cửa, tiếng bước chân vang vọng, ánh mắt Hầu Tước Lãng Cổ nhíu lại.
- Ồ… mở quán ăn ở khu Giáp Thành Hư Vô, đúng là muốn thành cái bia đỡ đạn sống mà, sẽ gây ảnh hưởng tới U đại nhân đấy.
Hầu Tước Lãng Cổ nói.
Bên ngoài quán ăn, có một khí tức đáng tới gần. Chỉ chốc lát sau đã bao vây toàn bộ quán ăn. Mặt đất cũng chấn động. Sắc mặt Tiểu Ai trắng bệch.
- Không xong rồi, binh lính của Hồn đại nhân đã đuổi tới, quán ăn này xong đời rồi, U đại nhân sợ là thảm rồi!
Hầu Tước Lãng Cổ đứng lên, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
Bên ngoài quán ăn, một đội thiết kỵ mặc áo giáp đen chậm rãi đi tới. Đội quân nắm trường thương, cưỡi Thần Thú cường đại, khí tức như rồng!
- Là quân đội của Hồn đại nhân… kỵ binh Tử Vong!
Ngoài cửa, không ít người đều hô lên, lộ ra vẻ vui mừng. Kỵ binh Tử Vong vừa tới, như đã muốn san bằng tất cả!
Cái quán ăn này, bao gồm cả tên đầu bếp kia, đều phải chết!
Đinh linh linh!
Ngay lúc đội quân kia vừa tới, tiếng chuông vang lên, màn bếp bị Bộ Phương kéo lên. Hắn chậm rãi đi ra, xắn tay áo.
- Não khỉ con trân châu ngươi cần… đã có!
Bạn cần đăng nhập để bình luận