Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 941: Dạy tiểu tử kia… Làm người (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ Phương ngẩng đầu lên nhìn, cái cằm hơi vểnh, giống như mang theo vài phần kiêu ngạo, quan sát Sở Trường Sinh.
Lời nói của Bộ Phương âm vang hữu lực, nói năng có khí phách, làm cho đôi mắt Sở Trường Sinh đột nhiên co rút lại
Lạc Đan Thanh ở đằng xa, cũng nghe được lời nói của Bộ Phương, vội ho khan một tiếng, trợn mắt chữ O mồm chữ A.
Hắn thật sự bị dọa cho sợ rồi, Bộ Phương nói cái gì, hắn dùng năng lực của một người, khiêu chiến với mười vị đầu bếp đứng đầu trên Bảng Thiết Bia Trù? Đây là đang nói chuyện viển vông gì đấy! Nếu như Bộ Phương có thể đấu thắng một trong mười vị đầu bếp thì có thể gọi là may mắn, nhưng muốn cả mười người đều bị tụt hạng, hắn biết điều này có ý nghĩ như thế nào không?
Điên cuồng! Tự phụ!
Lạc Đan Thanh xem như Bộ Phương mới ăn được móng Thao Thiết nướng, đạt được một bước đột phá, nhưng mà hắn vẫn không cảm thấy Bộ Phương có bất kỳ hy vọng nào.
Mười vị trí đầu trên Bảng Thiết Bia Trù, vốn dĩ là yêu nghiệt, có lẽ Bộ Phương có thể giao đấu cùng với một vài người trong số họ, nhưng nếu thật sự đấu với người ở Top 3, đây hoàn toàn là tiết tấu vô cùng cẩu huyết.
Thiên phú của ba người đứng đầu Bảng Thiết Bia Trù thật sự là quá mức kinh khủng!
Phải biết rằng, cho dù đầu bếp Văn Nhân Thượng yêu nghiệt như thế, nhưng cũng chỉ nằm ở trong năm người đứng sau, mà ba người đằng trước... Trên cơ bản đều là đầu bếp cực phẩm.
Đối mặt với đầu bếp cực phẩm... Bộ Phương có thể có cơ hội làm cái gì?
Cho nên Lạc Đan Thanh mới nói Bộ Phương là tự phụ và điên cuồng.
Biểu hiện trên mặt của Sở Trường Sinh cũng không có thay đổi quá nhiều, ông ta quả thật không ngờ được Bộ Phương vậy mà dám đưa ra một phương pháp tự chặt đứt đường lui của bản thân như vậy.
So trình nấu nướng... Việc này có ý nghĩa gì? Khi có một người thua, cũng chính là bị tước đi quyền được nấu nướng, như vậy đối với một người đầu bếp mà nói, quả thực quá mức tàn nhẫn.
Thế nhưng Bộ Phương lại điên cuồng và tự phụ, cũng làm cho cơn giận của Sở Trường Sinh không thể giải thích nổi.
Ông ta có cảm giác Bộ Phương đang khinh thường Thao Thiết Cốc của ông ta!
- Muốn so tài nấu ăn thế nào đây... Lấy tương lai nấu nướng cả đời ra đấu, không cần như vậy, quan hệ của chúng ta, không cần phải làm cứng nhắc như vậy, dù sao ngươi cũng là một đầu bếp, nếu như thất bại mà bị tước đi quyền lợi nấu nướng, như thế thật sự rất đáng tiếc đấy!
Sở Trường Sinh nói.
Bộ Phương vỗ nhẹ lên đầu của Tiểu Nha, ánh mắt liếc một cái, thản nhiên nói:
- Ông không cần phải để ý, quy tắc của so tài nấu nướng sửa lại một chút, nếu như thất bại, cũng sẽ không bị tước đi quyền lợi nấu nướng của bọn ho, tuy nhiên... Thái đao sẽ thuộc về tôi, nếu bọn họ muốn cướp lại, phải tiếp tục khiêu chiến với tôi!
Bộ Phương nói.
Sở Trường Sinh sững sờ, sửa đổi quy tắc một chút hả?
Đây chính là quy tắc của Thao Thiết Cốc, làm sao có thể sửa được!
Mặt Sở Trường Sinh ngẩn ra, sao Bộ Phương có thể nói ra những lời này thản nhiên như thế?
- Ta nói có thể sửa được là sửa được, ông không cần để ý nhiều như thế, ông nói một câu, đồng ý hay là không đồng ý.
Bộ Phương mặt không cảm xúc, thản nhiên nói.
Sự kiên định của Bộ Phương, làm cho Sở Trường Sinh không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Trên mặt Bộ Phương tràn đầy vẻ tự tin, kích thích hắn sâu sắc.
- Có thể, tốt lắm... Vậy lão phu chờ ngươi ở Thao Thiết Cốc, nếu ba ngày sau ngươi vẫn chưa đến, thế thì đừng trách lão phu cưỡng ép bắt nha đầu trở về Thao Thiết Cốc.
Sở Trường Sinh chắp hay tay, nói.
- Tùy ông.
Bộ Phương thờ ơ mà nói.
Sở Trường Sinh nhìn Bộ Phương thật sâu một cái, lại nhìn thoáng qua Tiểu Nha một hồi, ở đằng sau lưng Tiểu Nha, có Cẩu gia đang nằm ngáy o o trên mặt đất, khóe miệng nhếch lên một cái, bộ râu trắng rung lên, xoay người, như là muốn xé rách hư không mà xuyên qua bên kia.
Tuy nhiên, tinh thần lực của hắn vừa phóng thích ra, lại phát hiện hư không phòng thủ rất kiên cố, cơ bản là không thể xé rách được...
Sở Trường Sinh sửng sốt một chút, sắc mặt đờ đẫn, chuyện này làm sao có thể, ông ta đã có năng lực cấp bậc đại năng rồi mà!
Xé rách hư không để quay trở về, tại sao lại không được chứ?
- À... Quên không nhắc nhở ông, bên trong quán ăn có trận pháp bảo vệ, hư không rất vững chắc đấy, không thể xé rách, cho nên nếu ông muốn quay về, xin mời đi ra khỏi quán ăn trước đã.
Bộ Phương giống như là vừa nhớ tới cái gì, nhắc nhở.
Khóe miệng Sở Trường Sinh giật giật, ông ta vung tay áo lên, lâng lâng đi ra khỏi quán ăn.
Bên ngoài quán ăn màn đêm đã buông xuống, lại lần nữa trùm lên quán ăn một tầng sương lạnh nhưng trong trẻo vô cùng.
Đi đến bên ngoài quán ăn, Sở Trường Sinh cảm thấy tầm mắt của chính mình trong nháy mắt đã khoáng đạt không ít, ánh mắt nhìn về phía xa xa, sâu trong đôi mắt của Sở Trường Sinh giống như có năng lượng đang lưu chuyển.
Ầm ầm!
Hư không vỡ ra một khe nứt, Sở Trường Sinh rất hài lòng, đây mới chính là phương thức mở ra chính xác, lúc sau ông ta bình tĩnh bước vào hư không rối loạn bên trong cái khe kia.
Rất nhanh, khe hở liền lại, chính là Sở Trường Sinh vừa biến mất bên trong cái khe ấy.
Chỉ để lại một trận gió lạnh quét qua.
...
Bên trong Vân Lam Tửu Lâu.
Bộ Phương đang xoa đầu của Tiểu Nha, đôi mắt thản nhiên nhìn thấy cái khe kia biến mất, trên mặt không hiện lên cảm xúc gì.
Nhưng mà bên trong đôi mắt của hắn, lại là có một ngọn lửa đang thiêu đốt.
- Không có cái gì có thể ngăn cản...
Lạc Đan Thanh cẩn thận quan sát Bộ Phương từng chút một, hắn đứng lên, máu tươi trên người hắn vẫn kết vảy như trước, tuy nhiên bởi vì được ăn móng Thao Thiết nướng, thương thế của hắn cũng đã khôi phục.
Hắn muốn mở miệng nhắc nhở Bộ Phương.
- Bộ lão bản... Ngươi... Ngươi thực sự chỉ dựa vào năng lực của một người, khiêu chiến với mười người đứng đầu trên Bảng Thiết Bia Trù hay sao?
Đối mặt với câu trả lời của hắn, sắc mặt Bộ Phương vẫn như cũ không có chút thay đổi nào, vẫn thản nhiên liếc nhìn Lạc Đan Thanh một cái.
- Ăn xong đồ ăn rồi, bây giờ có thể rời đi.
Lạc Đan Thanh sững sờ, không nghĩ tới Bộ Phương lại trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.
- Ta...
- Không cần ngươi nhắc nhở, quyết định của ta vẫn không có gì thay đổi, ba ngày sau...So tài nấu nướng ở Thao Thiết Cốc, nếu các hạ có hứng thú, ngược lại có thể đến Thao Thiết Cốc cổ vũ cho tại hạ.
Bộ Phương nói xong, hắn xoay người đi luôn, đi về phía phòng bếp.
Lạc Đan Thanh trợn mắt há hốc mồm, bởi vì hắn hoàn toàn không hiểu rõ lắm, cuối cùng thì tự tin của Bộ Phương đến từ đâu, đến cùng là ai cho hắn dũng khí vậy!
Nam Cung Vô Khuyết gật gù, đắc ý đi tới.
- Ta đã cảm thấy lão Bộ làm thế thật hả giận, vừa rồi lão đầu kia quả thật quá giả dối, chiếm được lợi còn ra vẻ, lại còn muốn mang Tiểu Nha của ta đi, nếu ta có tài nấu nướng, vừa rồi chắc chắn ta cũng phải khí phách như thế một lúc, làm cho ông ta phải xấu mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận