Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 69: Tất Cả… Không Khác Nhau Cho Lắm

Ách… Bới móc còn có thể quang minh chính đại như vậy, quả là rất phù hợp với tính cách của Bộ lão bản.
Đám người Tiếu Tiểu Long cũng không còn gì để nói, bọn hộ đều không hiểu vì sao Bộ Phương lại đến Phượng Tiên Lâu bới móc.
- Bộ lão bản… Ngươi có thù oán với Phượng Tiên Lâu hay sao?
Thanh âm êm tai của Tiếu Yên Vũ vang lên, nhẹ giọng hỏi. Rõ ràng không chỉ có mình Tiếu Tiểu Long không hiểu, cho dù người thông minh như nàng cũng cảm thấy có chút không giải thích được.
Bộ Phương liếc mắt nhìn Tiếu Yên Vũ, đối mặt với người có đôi mắt trong suốt này:
- Bới móc cũng cần có lý do sao? Ta thích thì ta sẽ làm.
Tốt lắm… Câu trả lời này không còn gì có thể bắt bẻ, là giả thích của Bộ lão bản.
Mọi người không nói nữa, im lẵng chờ thức ăn được mang lên. Khu ăn tập thể này vô cùng náo nhiệt, trong không khí tràn ngập đủ loại mùi vị, có mùi rượi, mùi cơm cùng mùi thức ăn. Tóm lại tất cả chúng đều hòa chung một chỗ giống như là một bình ngũ vị hương đủ loại.
Ánh mắt Tiếu Tiểu Long tỏ ra vô cùng chán ghét việc này, Phượng Tiên Lâu mặc dù nổi tiếng toàn bộ đế đô. Nhưng khu tập thể có chất lượng vệ sinh đúng là không tốt, vì lượng người đi lại nhiều, cũng không dễ dàng cho việc vệ sinh.
- Thức ăn tới rồi đây!
Một tiếng kêu vang lên, một vị tiểu nhị trên vai khoác khăn lông màu trắng đang bưng đồ ăn từ từ đi tới.
- Khách quan, đây là món ăn của ngài, đầu sư tử nướng!
Trên mặt tiểu nhị hiện lên nụ cười, đem một mâm đầu sư tử kho vẫn còn đang bốc hơi nóng bày ở trên bàn Bộ Phương.
Tưới lên một chút nước sốt óng ánh. Món đầu sư tử nướng này tỏa ra từng đợt hương thịt, hơi nóng lờ mờ bốc lên cuộn tròn trước mặt mọi người sau đó tản đi.
- Đầu sự tử nướng này nhìn qua cũng không tệ!
Tiếu Tiểu Long nhìn món ăn này một chút, khẽ gật đầu cười nói.
Hắn cầm đũa lên, nhẹ nhàng gắp một miếng thịt bên trên có phủ nước sốt.
Bộ Phương vẻ mặt bình thản, cũng nâng lên đũa gắp lấy một miếng thịt đầu sư tử cho vào trong chén của mình. Trước tiên hắn dùng đũa đâm một chút cảm thụ độ cứng của thịt, sau đó đưa lên mũi ngửi một cái.
u Dương Tiểu Nghệ cùng Tiếu Yên Vũ cũng nhao nhao ăn một miếng đầu sư tử nướng này. Nói cho cùng cũng là một trong 10 món ăn chiêu bài của khu tập thể, mùi vị quả thật không tệ. Mặc dù không thể đạt tới mỹ vị như đồ ăn trong quán nhỏ của Bộ Phương, nhưng so với những món ăn bình thường đúng là ngon hơn rất nhiều.
u Dương Tiểu Nghệ chỉ vài ngụm là đã ăn xong, trên mặt nở nụ cười tỏ vẻ rất hài lòng,
Tiếu Tiểu Long cũng nếm ba miếng, uống một hớp lại lần nữa kép lấy miếng thịt nuốt vào. Một mâm đầu sư tử nướng, có năm viên thịt thì một mình hắn ăn mất hai cái.
- Bộ lão bản, ngươi cũng ăn đi, đầu sư tử này có mùi vị cũng không tệ, đầu bếp Phượng Tiên Lâu vẫn còn có chút tay nghề.
Tiếu Tiểu Long vừa nhai một miệng đầy thịt, vừa hướng về phía Bộ Phương nói.
Bộ Phương không trả lời, cắn một miếng nhỏ, nước sốt vừa vào miệng hơi có chút vị chát. Nghiền ngẫm một cái Bộ Phương mới nuốt, buông đũa xuống, vẽ mặt không hề có chút cảm xúc như đang thưởng thức món ăn.
Hả? Động tác của Bộ Phương làm cho Yên Vũ cùng mọi người nhìn hắn một cách kỳ quái.
- Đầu Sư Tử nướng này nước sốt có vị mặn chát, rõ ràng là đã bỏ muối rất nhiều, đồng thời đường trong đó còn chưa có tan hết, cho nên sau khi cho vào miệng có chút vị chát. Lại nói đầu sư tử này, cái mà họi gọi là đầu sư tử là dùng 7 phần thịt nạc cùng 3 phần thịt mỡ chuẩn xác trộn lại với nhau thành viên thịt, gọi là Tứ Hỉ viên. Hơn nữa thịt nạc cần tự mình băm đến tinh, thịt mỡ cũng không thể quá ngấy. Món ăn này rõ ràng phần thịt nạc băm còn chưa có tốt, còn có sợi thịt liền một chỗ, thịt mỡ cũng quá ngấy, ảnh hưởng đến khẩu vị không khác nhau là bao.
Bộ Phương khẽ kể một mạch, từ tốn nói. Tại trong lúc đám Người Tiếu Tiểu Long vẫn còn đang trợn mắt há mồm đèm món ăn này phê bình không sai một tý nào.
Xoạch.
Tiếu Tiểu Long chép miệng, đũa cũng không nắm, đánh rơi trên bàn. Nghe Bộ Phương đánh giá xong, hắn cảm thấy đầu sư tử này cũng không có ngon, hóa ra viên thịt này có nhiều khuyết điểm đến như vậy.
Vốn là còn có chút khẩu vị, lúc này ngay cả hứng thú ăn đều biến mấy, đem miếng thịt vừa gắp đặt ở trong chén.
Bộ lão bản… Thật đúng là bới móc, đây là món ăn chiêu bài của khu tập thể thế mà dưới công kích miệng lưỡi lại thê thảm đến như vậy. Chẳng qua lấy kỹ thuật nấu nướng của Bộ lão bản, đánh giá của hắn rất đúng trọng tâm.
Món ăn thứ hai lên rồi, là một mâm cá hấp. Hương vị cá tươi mát từ trên thân cá tỏa ra không ngừng, hơi nóng ấm áo bao phủ.
Món cá hấp này bảo toàn hình dáng cực kỳ hoàn haỏ, trên thân cá cắt mấy đường. Sau khi cá được chưng chín, vết cắt này mở lộ ra thịt cá béo mập bên trong, canh cá chậm rãi chảy xuôi bên trong mâm bao quanh cá hấp.
Lần này đám người Tiếu Tiểu Long không có ai động đũa, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt nhìn Bộ Phương chờ đợi hắn động đũa đánh giá trước.
Bộ Phương đật đầu một cái, cầm đũa lên, đầu tiên dùng đũa đâm nhẹ một chút phần thịt ở cổ á, hơi có độ đàn hồ từ đầu đũa truyền tới. Điều này làm cho bộ phương gật đầy một cái, xem ra trình độ người này nấu cá hấp đã nắm chắc, rất không tệ.
Hắn dùng thìa múc một ít canh cá chưng bỏ vào trong miệng, trong canh cá có một chút vị tanh nhẹ. Nhưng cũng chính là một chút mùi tanh như vậy đã khiến cho sắc mặt Bộ Phương trở nên khó xem.
- Phi!
Bộ Phương hướng ra bên ngoài bàn nhẹ nhàng nhổ một cái, sau đó uống một hớp nước đem mùi vị tanh trong miệng hòa tan.
- Ngay cả mùi vị tanh cơ bản của cá cũng không có loại trừ, không cần nếm. Trong thịt con cá này chắc chắn có mùi tanh, mùi tanh này chính là điều kiêng kỵ nhất của món cá hấp, đây là một món thất bại thảm hại.
Sắc mặt Bộ Phương vô cùng khó coi, cho nên giọng điệu đánh giá chó chút lạnh lẽo.
Đám người Tiếu Tiểu Long lại ngạc nhiên lần nữa, Bộ Phương ngay cả thịt cá cũng chưa nếm qua đã phán định món cá này thất bại thảm hại… Việc này cũng quá mơ hồ đi, không tin tà, Tiếu Tiểu long dùng đũa gắp một miếng thịt cá cho vào miệng.
Cảm giác cũng không tệ lắm, theo như lời của Bộ Phương nói vị tanh này cũng không có nồng lắm, mặc dù cũng có chút ít nhưng có thể chịu được.
- Kỹ thuật nấu nướng phải chú trọng kỹ càng cẩn thận, bất kỳ sai lầm nào cũng sẽ ẳn hưởng đến khẩu vị khi thưởng thức thức ăn! Mùi vị tanh vốn không nên tồn tại, nếu nó tồn tại, đó là món ăn thất bại.
Bộ Phương phê bình món ăn không có một chút lưu tình nói.
Đám người Tiếu Tiểu Long cũng cái hiểu cái không gật đầu cho qua. Sau đó tiểu nhị lại bưng lên mấy cái món ăn, chỉ là sau khi hắn nhìn thấy những món ăn trên bàn vẫn còn nguyên cũng có chút ngẩn ra.
Một vài món ăn gần như chưa hề động tới, cùng lắm thì chỉ động hai ba đũa. Nhưng nhìn một cách toàn diện, những món ăn trên bàn này thực khách chỉ thử nếm một miếng thưởng thức sau đó thôi.
Việc này ở Phượng Tiên lâu gần như là một chuyện không thể tưởng tượng nổi, đồ ăn mà đầu bếp ở Phượng Tiên Lâu làm ra cái nào cũng chinh phục da dày của vô số người!
Tiểu nhị bưng thức ăn đem tình huống kỳ quái của cái bàn này nói cho Xuân tỷ. Xuân tỷ cũng sững sờ, sau đó vẻ mặt đầy hồ nghi tự thân mang món ăn cuối cúng đi tới bàn Bộ Phương.
- Chao ôi, Long công tử! Các ngươi làm sao lại kêu món ăn mà lại không ăn vậy? Có phải là không hợp khẩu vị sao?
Xuân tỷ đi tới trước bàn, thấy một bàn tràn đầy đồ ăn nhưng cơ hồ không hề có động tới, ánh mắt có hơi co lại mở miệng nói.
Lúc này tâm trạng Bộ Phương rất không tốt, không nếm được thức ăn ngon hiển nhiên sẽ ẳn hưởng đến tâm trạng của hắn.
Đám người Tiếu Tiểu Long cũng không biết phải làm sao chỉ chỉ Bộ Phương, đối với Xuân tỷ nói:
- Vị này là Bộ công tử, hắn nói thức ăn các ngươi nấu đều…Quá kém cỏi, hoàn toàn không thể ăn được.
- Cái gì? Long công tử nói đùa sao, ở đế đô này có người nào không biết mùi vị đồ ăn của Phượng Tiên Lâu. Mặc dù nơi này chỉ là khu tập thể, nhưng chí dù chỉ là khu tập thể, thức ăn so mới những món chiêu bài ở những tửu lâu khác cũng không hề kém chút nào!
Xuân tỷ cười khẽ, khoát tay một cái.
Ánh mắt của nàng rơi vào trên người Bộ Phương, cũng không có sắc mặt gì tốt.
Bộ Phương không để ý đến nàng, cầm đũa lên gắp một miếng ở món cuối cùng.
Ăn xong một miếng, Bộ Phương liền bỏ đũa xuống, lắc đầu môt cái, mở miệng nói.
- Món măng xào tôm này, lựa măng quá già, có phiến măng quá đắng, hơn nữa cắn không nổi. Chọn tôm cũng con được con không, có con là tôm chết có con sống, mùi vị phân chia quá khác biệt, quá kém.
Sau khi Xuân tỷ nghe xong Bộ Phương đánh giá, cả người đều ngẩn ngơ. Sau đó tức đến nỗi bộ ngực không ngừng nảy loạn, cái đồ xấu xa này quả nhiên là đến đây bới móc. Món ăn chiêu bài của khu đại chúng Phượng Tiên lâu thế mà bị đánh giá không đúng tý nào, hắn có tư cách gì mà đánh giá như vậy?!
Xuân tỷ vuốt vuốt bộ ngực nóng nảy, ánh mắt lạnh lùng liếc về phía Bộ Phương nói:
- Nhìn dáng vẻ của ngươi chắc là làm đầu bếp đi? Nều là đầu bếp, vậy ngươi nên rõ ràng… Ngươi có tư cách gì mà đánh giá đồ ăn ở Phượng Tiên Lâu!
-----
Nay ta tự dưng cảm thấy trong người không được khỏe, vậy nên chỉ có thể lết một chương. Mong các đạo hữu thông cảm. Ta sẽ tiến hành bù vào buổi sau
Một lời cuối cùng: Cầu Kim Phiếu a, cũng như Cảm Ơn các đọc giả đã ủng hộ ta lâu nay
Bạn cần đăng nhập để bình luận