Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 809: Tranh chấp (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Toàn thân Tiếu Nhạc căng lên, kiếm ý từ trên người hắn ta không ngừng tuôn ra, mà trường kiếm nắm trong tay cũng bởi vì kiếm quang mà toả ra hào quang, vô cùng chói sáng.
Thế mà những người xung quanh lại không dám ra mặt, không ai dám đứng ra nói chuyện và ngăn lại thay cho Tiếu Nhạc.
Không vì cái gì khác, đơn giản vì người muốn đối phó với Tiếu Nhạc chính là Thiên Tuyền Thánh Tử.
Thánh Tử của Thiên Tuyền Thánh Địa, địa vị rất cao, tu vi tuyệt đối mạnh mẽ.
Mọi người ai cũng không biết tại sao Thiên Tuyền Thánh Tử lại muốn đối phó với Tiếu Nhạc như vậy, thậm chí ngay cả bản thân Tiếu Nhạc cũng cảm thấy hơi khó hiểu.
Rầm!
Thiền Tuyền Thánh Tử đánh xuống một chưởng, không khí lập tức phát ra tiếng nổ vang rất nhỏ, Tiếu Nhạc cảm giác tay cầm kiếm của bản thân run lên một hồi, giống như ngay cả kiếm cũng sắp sửa cầm không vững được.
Có điều, Tiếu Nhạc chỉ là nhướng mày.
Từ khi Tiếu Nhạc rời khỏi Thanh Phong Đế Quốc, hắn được trưởng lão của Thiên Xu Thánh Địa thu nhận làm đồ đệ, thể hiện ra thiên phú cực cao, tu vi tăng tiến không ngừng, sớm đã trở thành thiên tài đứng đầu trong Thiên Xu Thánh Địa, ngay cả Thánh Tử của Thiên Xu Thánh Địa cũng phải kiêng kỵ hắn mấy phần.
Quan hệ giữa Thiên Tuyền Thánh Tử và Thiên Xu Thánh Tử xưa nay vẫn luôn tốt đẹp, chẳng lẽ hôm nay Thiên Tuyền Thánh Tử thật sự muốn ra tay với Thiên Xu Thánh Tử sao?
Muốn loại đi mối hoạ lớn tiềm ẩn trong lòng của hắn ta hay sao?
Nhưng mà… Nếu làm như vậy thì cũng quá trắng trợn rồi!
Đôi mắt Tiếu Nhạc lạnh lẽo, ánh mắt hắn vô cùng sắc bén tựa như kiếm phong.
Đột nhiên.
Thiên Tuyền Thánh Tử sững lại, ánh mắt vừa chuyển, rơi vào mấy bóng người đang đi ra từ phòng bếp.
- Thiên Tuyền Thánh Tử thật là uy phong quá, tiệm mì này chỉ là một cửa tiệm làm ăn vốn nhỏ, nếu như Thánh Tử điện hạ nhất quyết muốn thể hiện uy phong thì có thể đi ra ngoài được không?
u Dương Trầm Phong chắp hai tay lại, sắc mặt lạnh lùng tiêu sái, mỗi một bước đi khí tức trên người hắn ta đều sẽ tăng lên mấy phần.
Là đầu bếp hàng đầu của Thao Thiết Cốc, nhưng thực lực của u Dương Trầm Phong lại rất mạnh mẽ, mạnh một cách khủng khiếp, cho dù có phải đối mặt với Thiên Tuyền Thánh Tử thì hắn ta cũng không sợ hãi chút nào.
Mặc dù lời nói có chút kiêng kỵ, bởi vì dù sao đối phương cũng là Thánh Tử, kiêng kỵ vẫn nên có.
Khí thế của u Dương Trầm Phong vừa gia nhập vào bên trong, nhất thời khiến cho khí thế của ba người đối chọi lẫn nhau, Tiếu Nhạc cảm thấy áp lực trên người buông lỏng, biểu cảm trên mặt hơi run lên.
Thiên Tuyền Thánh Tử chậm rãi nghiêng đầu sang một bên, ánh mắt rơi vào trên người u Dương Trầm Phong, nhàn nhạt mở miệng:
- Ồ, là u Dương đại trù đó à… Đã lâu không gặp, thật là nhớ “Mì Thiên Táng” của các hạ.
Đôi mắt của hắn ta vẫn cao cao tại thượng như cũ, có điều ánh mắt nhìn tới Tiếu Nhạc đã hoà hoãn hơn nhiều.
Dù sao thì u Dương Trầm Phong cũng là đầu bếp hàng đầu của Thao Thiết Cốc.
Mặc dù nói Thao Thiết Cốc phụ thuộc vào thế lực của Tiềm Long Vương Đình, nhưng thực lực chỉnh thể lại không hề yếu hơn một cái thánh địa.
Dù sao cũng là thánh địa của toàn bộ đầu bếp Tiềm Long Đại Lục, trong đó Cốc Chủ của Thao Thiết Cốc thần bí khó lường, sự tồn tại của ông ta càng khiến cho các Thánh Chủ Thánh Địa đều phải kiêng dè.
Đầu bếp hàng đầu của Thao Thiết Cốc, thân phận lại càng hết sức tôn quý.
- Không dám, không dám, nếu như Thiên Tuyền Thánh Tử muốn ăn, bây giờ tại hạ có thể đi làm, có điều quá trình chế biến Mì Thiên Táng phức tạp, quá trình nấu nướng lại càng gian nan, có khả năng Thiên Tuyền Thánh Tử sẽ không kiên nhẫn chờ nổi.
u Dương Trầm Phong chắp hai tay lại, áo khoác đầu bếp trên người hắn ta dưới uy áp càng lúc càng đáng sợ của Thiên Tuyền Thánh Tử hạ xuống, dán sát vào trên người.
Thiên Tuyền Thánh Tử nghe xong lời nói của u Dương Trầm Phong, hắn ta nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Hắn ta lại giơ một bàn tay lên.
Trái tim tất cả mọi người đều co rút lại.
Thiên Tuyền Thánh Tử muốn ra tay rồi sao? Hắn ta thật sự dám ra tay sao?
Nơi này dù sao cũng là Thao Thiết Cốc, lần này Thiên Tuyền Thánh Tử đến đây để tham gia Thiết Tiên Yến, nếu hắn ta dám xoá bỏ một vị đầu bếp hàng đầu của Thao Thiết Cốc ngay tại đây, vậy thì làm sao hắn ta có thể tham gia bữa tiệc đó được nữa?
Tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu, có điều, Thiên Tuyền Thánh Tử giống như không hề sợ hãi.
Bàn tay phát sáng kia vẫn như cũ đánh về phía u Dương Trầm Phong.
Dường như hắn ta đã hạ quyết tâm, đánh u Dương Trầm Phong kẻ dám ngăn cản hắn ta chết ngay tại chỗ.
Trong lòng u Dương Trầm Phong căng thẳng, hắn ta không ngờ Thiên Tuyền Thánh Tử vẫn dám không ngừng ép sát hắn ta như cũ.
Những Thánh Tử Thánh Nữ trong Thao Thiết Cốc này thật là càng lúc càng vô pháp vô thiên!
Chẳng lẽ bọn họ nghĩ rằng Cốc Chủ Thao Thiết Cốc biến mất lâu như vậy, Thao Thiết Cốc sẽ thật sự có thể tuỳ tiện bị bắt nạt hay sao?
Chỉ có điều, ngay lúc một chưởng của Thiên Tuyền Thánh Tử sắp đánh xuống.
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một tràng cười.
Bầu không khí đang ngưng trệ dường như nổ tan trong tiếng cười này, cảm giác nặng nề đến cực điểm bao trùm trong lòng lập tức biến mất không còn.
Vừa rồi là người nào?
Mọi người nhìn ra xung quanh bên ngoài, chỉ thấy một đội người ngựa đang chậm rãi đi đến.
Dẫn đầu là một nam tử mặc trường bào rộng thùng thình, khuôn mặt vị nam tử kia cũng không phải cực kỳ anh tuấn, chính là khí thế trên người hắn ta lại quá đáng sợ, trong lúc di chuyển, quanh thân giống như đều đang chấn động.
Có người nhận ra thân phận người mới xuất hiện này, vẻ mặt nhất thời cổ quái:
- Là Thiên Xu Thánh Tử! Tại sao hắn cũng xuất hiện ở đây vậy?
Thánh Tử thánh địa Thiên Tuyền đang đối phó với thiên tài hàng đầu của Thánh Địa Thiên Xu, một khắc sau Thiên Xu Thánh Tử cũng xuất hiện.
Trong tình huống này dường như có một chút liên hệ kỳ lạ nào đấy.
Thiên Tuyền Thánh Tử thản nhiên liếc mắt nhìn Thiên Xu Thánh Tử, nhàn nhạt nói:
- Thì ra là Liên Thành huynh sao, thật là đúng dịp đi.
Thiên Tuyền Thánh Tử thu lại khí thế trên người, sải bước đến chắp tay với Thiên Xu Thánh Tử.
Thiên Xu Thánh Tử, Tiếu Liên Thành cũng chắp tay lại với Thiên Tuyền Thánh Tử.
Xem ra, hai người này dường như có chút thân quen.
Thiên Tuyền Thánh Tử chắp tay, thản nhiên nói:
- Nếu Liên Thành huynh đã xuất hiện rồi, vậy bản Thánh Tử nể mặt Liên Thành huynh, tạm tha cho tên tiểu tử dám mạo phạm đến bản Thánh Tử này.
Nói xong, hắn ta dẫn theo một đám người trực tiếp đi vào trong tiệm.
Khi Thiên Tuyền Thánh Tử đi ngang qua bên người Tiếu Nhạc, ánh mắt khẽ liếc một cái, khoé miệng nhếch lên, giống như có chút khinh thường.
Đột nhiên, ánh mắt Thiên Tuyền Thánh Tử nheo lại, ánh mắt của hắn ta rơi vào trên người tiểu nha đầu Tiểu Nha đang rụt rè ngồi ở chỗ kia, lông mày không khỏi nhăn lại.
Hắn ta nhìn chằm chằm vào Tiểu Nha, trong mắt giống như có ánh sáng chuyển động.
Trên người Tiểu Nha giống như đang bị bao phủ bởi một lớp sương mù đen.
- Nha đầu này, hình như có hơi kỳ lạ…
Thiên Tuyền Thánh Tử thản nhiên nói, nói xong, hắn ta lập tức vươn tay ra chộp về phía Tiểu Nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận