Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1450: Tiên khí, có hay không có? (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiểu Bạch tiến về phía trước, thân hình lập tức đình trệ, dường như hắn ta cảm thấy hơi quái dị.
- Ha ha ha! Con rối ngu ngốc này!
- Hắn ta phát hiện mình không có tác dụng, cũng không biết nên làm cái gì kìa.
- Phong cách lên sân khấu này rất có tác dụng gây cười...
...
Các khán giả không chút kiêng kỵ phát ra tiếng cười nhạo rất to.
Bọn họ nhìn ra được Tiểu Bạch muốn ngăn cản lôi điện, tuy nhiên... có trận pháp lôi lôi tồn tại, Tiểu Bạch cũng chả còn tác dụng gì.
Trần quản sự đưa tay sờ râu mép của mình, khóe miệng cũng khẽ cong.
- Phòng dùng để khảo hạch Tiên Trù đương nhiên là phải tránh những tác nhân phá hoại, trận pháp lôi là yếu tố quan trọng để cho các đầu bếp có thể tập trung toàn bộ tinh thần nấu các món ăn...
Đôi mắt của Đồng Trình trợn to, hắn tham lam nhìn chằm chằm vào Tiểu Bạch ở trong không trung, trông vô cùng hưng phấn.
Hắn cảm thấy vô cùng tò mò với Tiểu Bạch - Địa Tiên Khôi có thể cắn nuốt lôi đình.
Hắn muốn chiếm làm của riêng!
Dường như Tiểu Bạch hơi mê mang, mắt cơ giới hơi chuyển động một chút, ngay sau đó, hai mắt hắn ta chợt dừng lại và toát lên ánh sáng sắc bén như muốn cắt bầu trời đầy sao ra.
Một lỗ đen xuất hiện ở bụng của Tiểu Bạch.
Sau đó Chiến Thần côn lập tức xuất hiện trong tay hắn ta.
Lôi đình không ngừng quấn quanh trên Chiến Thần côn, phát ra âm thanh xẹt xẹt.
Bàn tay to như chiếc quạt hương bồ đang cầm Chiến Thần côn, hai cánh kim loại sau lưng Tiểu Bạch vỗ lên, ngay sau đó, Chiến Thần côn quét ra một cách mãnh liệt.
Không trung dường như cũng bị một kích này làm cho vỡ nát.
Tiếng cười to của các khán giả hơi ngừng lại, giống như con vịt bị nắm ngay cổ vậy.
Tất cả mọi người đều chết lặng.
Chiến Thần côn ở trong mắt của bọn họ không ngừng to lên, nó nhanh chóng hóa thành một cây cột lớn và được Tiểu Bạch ôm lên, sau đó đánh vào trận pháp lôi.
Oanh!
Một tiếng vang lớn đinh tai nhức óc, cả căn phòng không ngừng rung chuyển dưới tác động của cú đánh này.
Trời ạ!
Tất cả mọi người đều hít hà một phen, sau đó trên mặt họ đầy vẻ ngơ ngác.
Địa Tiên Khôi này... thật sự điên rồi sao!
Trần quản sự thiếu chút nữa bứt hết râu mép của mình xuống.
Địa Tiên Khôi này có phải bị bệnh không vậy? Nếu không thì sao lại đi công kích trận pháp lôi làm gì?
Tất cả người xem đều không hiểu ý định của Tiểu Bạch.
Còn Đồng Trình thì rất kích động, hắn đứng lên khỏi vị trí, hai tay nắm lấy lan can, toàn bộ Ngọc Châu trong tay đều lăn xuống đất.
- Thật là một Địa Tiên Khôi thông minh! Quá hoàn mỹ! Quá hoàn mỹ! Bổn thiếu nhất định phải có được hắn!
Oanh!
Trận pháp lôi bị Chiến Thần côn đánh vào, ngay lập tức xuất hiện nhiều kẽ hở.
Lôi Long ở bên ngoài lập tức gầm thét.
Một tiếng nổ vang lên trong nháy mắt khiến trận pháp bể tan tành, sức mạnh của Lôi Long tăng vọt, nó phá vỡ hàng rào của trận pháp lôi rồi xông thẳng vào trong phòng khảo hạch Tiên Trù.
Nó lao thẳng về phía Bộ Phương ở trung tâm căn phòng.
Các khán giả đều sợ ngây người trước biến cố này.
Trong lòng bọn họ chỉ cảm thấy tê dại...
Không ngờ ở Tiên Trù khảo hạch còn có thể nhìn thấy một màn thú vị này, tên đầu bếp người phàm triệu hồi Địa Tiên Khôi, nhưng thay vào đó lại tự đào hố cho mình.
Tất nhiên, sau khi những người đó bất ngờ xong thì tất cả đều cười trên sự đau khổ của người khác.
Họ rất vui khi thấy cảnh tên đầu bếp người phàm này kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ.
Hiên Viên Hạ Huệ và những người quen của Bộ Phương đều cảm thấy kinh ngạc.
Trần quản sự đứng lên, sau đó chau mày.
Nụ cười trên mặt của Mục Lưu Nhi biến mất, thay vào đó là cảm giác lo lắng cho Bộ Phương.
Tiểu Bạch rơi xuống mặt đất.
Mặt đất lập tức bị lõm xuống.
Nhưng một giây sau, thân người Tiểu Bạch lại phóng lên cao một lần nữa.
Mắt cơ giới lóe lên.
Chiến Thần côn biến nhỏ lại, hắn ta dịch chuyển tức thời và xuất hiện trên đỉnh đầu của Bộ Phương.
Oanh!
Lôi Long đụng vào người Tiểu Bạch.
Lôi đình nổ lên đột ngột, sáng đến mức như muốn làm mù mắt người khác.
Rất nhiều người giật mình, rất nhiều người kinh hãi.
Bởi vì bọn họ phát hiện.
Lôi Long kia bị Tiểu Bạch nắm lấy rồi hung hăng xé ra, cuối cùng bị biến thành từng đạo lôi đình, bị hắn ta hút vào trong bụng.
Lôi Long rơi xuống... đã bị ăn rồi.
Một màn này khiến cho các khán giả hoàn toàn bối rối, tất cả mọi người đều yên lặng như tờ.
Còn sót lại chỉ là âm thanh thở dốc kịch liệt.
Đó là tiếng thở hổn hển của Đồng Trình.
Oanh.
Tiểu Bạch ngã xuống bên cạnh, trên thân thể lóe lên ánh chớp.
Lúc này người xem mới chú ý đến Bộ Phương từ nãy giờ đều không nhúc nhích chút nào.
Giống như không hề lo lắng rằng lôi đình sẽ đánh vào hắn vậy.
Hắn bắt chéo tay, ánh mắt hờ hững.
Cứ như chuyện xảy ra mới vừa rồi đều không liên quan đến hắn.
Tên đầu bếp người phàm này... thật bình tĩnh!
Bỗng nhiên, tinh thần lực của Bộ Phương cuộn lại và ngưng tụ trong đầu của hắn.
Bộ Phương thở ra một hơi dài.
Mây đen dần tản đi phía trên bầu trời.
Mặt trời ló dạng, giống như vàng vụn từ trên trời rơi xuống và khoác lên trên người của Bộ Phương.
Bên trong căn phòng, vào thời khắc này, tất cả mọi người đều choáng váng nhìn Bộ Phương.
Món ăn của Bộ Phương... đã hoàn thành.
Tâm trí chuyển động.
Bộ Phương đi tới trước nồi Huyền Vũ.
Hắn mở lồng hấp ra.
Đột nhiên, những tia sáng bắn tán loạn ra từ lồng hấp, khán giả đều phát ra tiếng kêu.
Đám người Hiên Viên Hạ Huệ vươn hết cả cổ ra để nhìn.
Bộ Phương có thể trở thành Tiên Trù hay không đều dựa vào thời khắc này!
Tâm trí của Đồng Trình cũng dời khỏi người Tiểu Bạch và tập trung trên người Bộ Phương.
Cuối cùng tên đầu bếp người phàm này cũng đã nấu xong.
Có thể trở thành Tiên Trù hay không?
Tất cả mọi người đều hít thở không thông, vô cùng mong chờ nhìn chằm chằm vào lồng hấp trong nồi Huyền Vũ.
Ngay sau đó, ánh sáng tản đi.
Hơi nước bốc lên như những đám mây nấm rồi tan ra.
Bên trong lồng hấp... Năm chiếc bánh bao trong suốt như ngọc nằm lặng lẽ ở đó, hơi nóng quanh quẩn và tỏa ra ánh sáng tuyệt mỹ.
Tuy nhiên...
Khi tất cả mọi người nhìn thấy mấy cái bánh bao này, tròng mắt đều co rút lại.
- Bánh bao này... không có tiên khí hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận