Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2621: Một muỗng… là đủ (1)

Tình huống gì đây?
Đế Tử hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm từ xa, những Hồn Ma lần lượt bị ngọn lửa thiêu chết.
Những Hồn Ma trước đó còn đuổi theo hắn, khí thể hung hãn, thế mà trong nháy mắt bị ngọn lửa đốt thành hư vô, dũng mãnh như vậy sao?
Lẽ nào… đậu phụ thối kia… có vấn đề?
Nhớ lại, lúc Bộ Phương cầm đậu phụ thối nhét vào trong tay hắn, tỏ vẻ vô cùng nghiêm túc.
Đế Tử, dường như phát hiện ra một chuyện kinh khủng.
Đậu phụ thối này, là khắc tinh của Hồn Ma!
Đế Tử vô cùng hưng phấn.
Từ xa.
Những Hồn Ma ăn đậu phụ thối, thân thể đang từ từ bị đốt cháy.
Một Hồn Ma, Hồn Ma Tự Hào, cướp được một miếng đậu phụ thối, sau khi nuốt chửng, thân thể bị ngọn lửa đốt cháy.
Nhưng mà, không giống như những Hồn Ma khác bị ngọn lửa đốt chết.
Tuy nhiên cơ thể vẫn bị ngọn lửa phủ kín.
Nhưng mà, Hồn Ma Tự Hào, thực lực rất mạnh, lại có thể chống lại ngọn lửa nếu như không có những Hồn Ma khác thì đã biến thành tro tàn rồi.
Điều này chứng tỏ, đậu phụ thối của Bộ Phương mặc dù có hiệu quả rõ rệt nhưng đối với Hồn Ma Tự Hào, sức lực áp chế không được mạnh như thế.
Nhìn Hồn Ma Tự Hào gào thét giãy giụa kia.
Nhấm nhấp mỹ vị, phải trả giá đắt.
Đế Tử thét lớn.
Nhân lúc hắn ta đang gặp nguy, ra tay đoạt mạng!
Lúc này, nếu như không ra tay, Đế Tử hắn thực sự là quá ngu rồi!
Ầm!
Đế Tử vừa động.
Long Đao lóe ra ánh sáng chói lòa, trong hư không kéo thành một đường sáng cực dài, bắn về phía xa.
Tốc độ cực nhanh, trực tiếp áp sát Hồn Ma Tự Hào kia.
Trong mắt Hồn Ma Tự Hào kia tràn đầy huyết sắc, mặc dù bị lửa thiêu hấp hối sắp chết.
Nhưng vẫn hung tàn như cũ.
- Nhân loại đáng chết! Cút đi!
Hồn Ma Tự Hào gào thét.
Lòng Đế Tử co rút nhanh, đối mặt với nhất tôn Hồn Ma Tự Hào, áp lực của hắn vẫn rất lớn.
Nếu như là một Hồn Ma Tự Hào hoàn hảo thì lúc gặp phải hắn chỉ có thể đi đường vòng.
Nhưng mà, Hồn Ma Tự Hào này cũng không còn hoàn hảo nữa, sắp bị thiêu chết rồi.
Đây chính là thời cơ của hắn.
Đao chém xuống, khí thể ngất trời.
Đế Tử xông về phía Hồn Ma Tự Hào.
Cho dù người kia bị trọng thương nhưng Đế Tử vẫn cảm thấy áp lực như cũ.
Đại chiến, trong nháy mắt bùng nổ.
Ánh lửa ngút trời.
Ánh đao thấu trời bao phủ toàn trường.
Một lát sau.
Đế Tử một đao xẹt qua, long ngâm tận trời, một cái đầu cực lớn phóng lên tận trời, hắc trí lan tràn.
Hồn Ma bản thể màu đen muốn tháo chạy.
Thế nhưng ngọn lửa kia lại tràn ra khiến bản thể của Hồn Ma cũng bị đốt cháy thành hư vô…
Đế Tử thở dốc kịch liệt.
Đôi mắt mở to.
Nhìn Hồn Ma Tự Hào kia tử vong.
Trong lòng không khỏi có chút hưng phấn.
Sau đó, siết chặt nắm đấm, không nhịn được vung tay đánh vào bầu trời.
Hưng phấn quá!
Mặc dù không phải một mình chém chết Hồn Ma Tự Hào.
Nhưng cảm giác thỏa mãn trong lòng khiến hắn vô cùng say mê.
Một Hồn Ma Tự Hào tử vong, đối với quân đội Hồn Ma mà nói là một tổn thất vô cùng lớn.
Dù sao Hồn Ma vì Trực Đảo Hoàng Long, lần này chỉ phái đến một thuyền bạch cốt, tuy nhiên Hồn Ma Tự Hào rất nhiều, nhưng mà chết một tên thì đỡ một tên.
Đột nhiên.
Một cú nổ kinh hoàng vang lên.
Cú nổ rất đáng sợ, tất cả đều bị chấn động không ngừng.
Trong lòng Đế Tử khiếp sợ, bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía xa.
Chỗ đó… là chiến trường của Thần Hoàng và người thủ miếu.
Ánh sáng chói mắt, giống như Tinh Thần nổ tung, vừa chướng mắt vừa chói mắt, năng lượng chấn động không ngừng khuếch tán ra, cuồn cuộn từng vòng một.
- Đây là…
Ánh mắt Đế Tử hơi ngớ ra.
Sau đó, đồng tử gắt gao co rút lại.
Chỗ đó.
Một bóng người bay người ra, đổ máu ngay tại chỗ, máu tươi tản ra ánh sáng chói mắt, dưới trời sao, rực rỡ.
Thế nhưng… lại có vẻ thê lương như vậy.
- Không hổ là Hạ ấp Thần Hoàng… quả nhiên mạnh mẽ!
Một cỗ hắc khí ngút trời, hóa thành hư ảnh Hung Thú to lớn, đó là Hồn Ma thực thể của nhất tôn người thủ miếu.
Chiến bào trên người Thần Hoàng bị phá hủy, trên người có một vết thương nhỏ, máu tươi chảy xuống.
Trên khuôn mặt già nua, da mặt run rẩy.
Hắn ta lau máu tươi ở khóe miệng, thở phào nhẹ nhõm.
Thần Hoàng buông tay ở thắt lưng đang không ngừng run rẩy.
Hắn ta luôn đề phòng Hồn Thập Tam mà Bộ Phương nói tới.
Thế nhưng căn bản không ngờ tới, Hồn Thập Tam vẫn luôn không xuất hiện, ngược lại là Hồn Ma nhất tôn người thủ miếu, khiến hắn ta bị thương!
Tự bảo vệ thân xác của mình, cưỡng ép bùng nổ để làm hắn ta bị thương…
Những Hồn Ma này… thực sự quyết tuyệt như vậy!
Nhưng mà, cho dù Hồn Ma không có thân thể thì có sức chiến đấu, điểm này mới đáng sợ nhất.
Người thủ miếu còn lại, nổ bắn ra lao về phía Thần Hoàng.
Tốc độ cực nhanh, lực tấn công vô cùng đáng sợ, khiến người xung quanh đều biến sắc.
Với tiết tấu này, chẳng lẽ Thần Hoàng sắp bị đánh bại rồi?
Nhưng mà, lúc thân thể hoàn hảo của người thủ miếu đang lại gần xung quanh Thần Hoàng.
Đột nhiên, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Ngươi điên rồi!
Hắn ta gào thét, không ngừng rống lên.
Nhưng mà ánh mắt Thần Hoàng lại lạnh lẽo nghiêm túc.
Thần Hoàng Ấn giơ lên, ánh sáng phát ra càng chói mắt hơn.
Thần Hoàng vừa ấn ra, Hung Thú có thể phá hủy Thần Khí bắn ra, muốn đánh lui Thần Hoàng Ấn.
Thế nhưng, lần này Thần Hoàng cũng không đơn giản là dùng Thần Hoàng Ấn nữa.
Ầm!
Tâm trạng khẽ động.
Thần Hoàng Ấn đột nhiên nổ tung.
Năng lượng trong đó đang cuồn cuộn, giống như núi lửa phun trào.
Năng lượng cuộn trào mãnh liệt trong nháy mắt, cắn nuốt tất cả…
Thịch…
Trấn Triều Thần Khí tự phát nổ.
Trực tiếp cắn nuốt người thủ miếu kia.
Thậm chí ngay cả Hồn Ma bản thể cũng không thể chạy thoát được, trực tiếp chôn vùi.
Khụ khụ khụ…
Nổ tung giống như phá hủy nửa dải ngân hà…
Vừa chướng mắt vừa chói mắt.
Triều Đô Thần Triều dưới sự bùng nổ cũng bị chấn động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận